Lục Ly vốn định nói chuyện này với Tiểu Bạch nhưng Mạc Thiên Thiên nói muốn đi, hắn chưa nên nói sớm, đi trước để xem Kỳ Sư Sư giở trò quỷ gì?
Màn đêm buông xuống, Lục Ly dẫn theo Mạc Thiên Thiên ra khỏi cửa, đi tới một quán rượu vô cùng nổi tiếng ở trong thành. Quán rượu này không lớn nhưng rất trang nhã, cảnh quan cũng rất đẹp.
Bước vào một cung điện ở phía sau, Kỳ Sư Sư đứng lên đón tiếp. Là thiếu tộc trưởng của Huyền Cảnh, hơn nữa còn là một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn lại ở đây tiếp đón một cấp Đế? Chuyện này khiến Lục Ly có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Lục Ly không phải tên ngốc chưa từng va chạm xã hội, hắn biết rõ Kỳ Sư Sư tỏ vẻ như thế chắc chắn có điều cầu xin, bằng không với thân phận, địa vị và thực lực của hắn, Kỳ Sư Sư sao có thể hạ mình như thế?
Hàn huyên vài câu khách sáo, Kỳ Sư Sư đón Lục Ly và Mạc Thiên Thiên tiến vào, Kỳ Sư Sư còn dẫn theo hai nữ tử khác cùng nhau tiếp đón. Hai nữ tử này là người tộc Thiên Hồ, quốc sắc tuyệt đỉnh, hai mắt đong đưa tình ý, trời sinh đã có mị lực nhàn nhạt tỏa ra từ trong xương cốt, không phải là phóng thích mị thuật.
Mạc Thiên Thiên thầm than may mắn hôm nay mình tới, nếu không e rằng ba hồ ly tinh này đã mê hoặc Lục Ly say không lối về. Kỳ Sư Sư hôm nay mặc trang phục nhã nhặn, xinh đẹp tuyệt trần, mỗi cái nhíu mày nhếch miệng cùng mọi cử chỉ đều tràn đầy mê hoặc.
Qua lại vài câu ngưỡng mộ đã lâu, Lục Ly cũng lười nói những lời sáo rỗng, hắn thẳng thừng nói:
- Sư sư tiểu thư, có chuyện gì chúng ta nên nói thẳng, không cần vòng vo như vậy, tính cách ta tương đối thẳng thắn, mong lượng thứ.
Kỳ Sư Sư cười nhạt, nhấp một ngụm rượu nói:
- Lục công tử sảng khoái như vậy, Sư Sư cũng không vòng vo, nghe nói... Ngươi và Tiểu Bạch công tử là huynh đệ khác khác phái?
- Quả nhiên...
Lục Ly và Mạc Thiên Thiên đưa mắt nhìn nhau, khóe miệng hai người đều hơi mỉm cười, quả nhiên Kỳ Sư Sư này nhìn trúng Tiểu Bạch.
Nét cười trên gương mặt Mạc Thiên Thiên càng đậm, Tiểu Bạch rất tôn kính nàng, mở miệng một tiếng chị dâu ngậm miệng cũng một tiếng chị dâu, nàng rất tình nguyện dắt dây tơ hồng thay cho tiểu đệ.
Kỳ Sư Sư tuy rằng mị hoặc từ trong xương, nhưng nàng ta Tiên Hồ tộc, đây là bản sắc của tộc quần, Mạc Thiên Thiên cũng không thấy phản cảm. Bản thân nàng chính là một tiểu yêu tinh, thế nên không để ý chuyện này.
Kỳ Sư Sư còn rất trẻ đã là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn là thiếu tộc trưởng của Huyền Cảnh, dung mạo cùng thân phận như vậy hoàn toàn tương xứng với Tiểu Bạch.
Lục Ly trầm ngâm chốc lát nói:
- Vậy nói thẳng cho ngươi biết, Tiểu Bạch... theo chân ta lớn lên.
- Ồ?
Khuôn mặt xinh đẹp của Kỳ Sư Sư hơi ửng đỏ, nhìn trông càng thêm diễm lệ, nàng xấu hổ cúi đầu, ngập ngừng nửa ngày mới lên tiếng:
- Lục công tử, Sư Sư có thể hỏi ngươi một chuyện hay không? Tiểu Bạch công tử, hắn thích... nữ hài thế nào?
Ý của Kỳ Sư Sư hết sức rõ ràng, nàng muốn tìm Lục Ly hỏi gần xa để tóm được Lục Tiểu Bạch. Đồng thời cũng muốn Lục Ly giúp đỡ, bởi vì Tiểu Bạch không quan tâm đến nàng, hai lần tiếp xúc đều rất lạnh lùng, chặng đường tóm được hắn còn rất gian nan.
Lục Ly trầm ngâm, hắn không quá quen biết Kỳ Sư Sư, nữ tử như vậy hắn không tiện mạo muội dắt dây tơ hồng cho Tiểu Bạch. Nếu xét về thân phận cùng địa vị, Kỳ Sư Sư quả thật rất xứng đôi với Tiểu Bạch, chỉ là Tiểu Bạch tựa hồ không thích... tiên thú!
Tiểu Bạch theo hắn lớn lên từ nhỏ, hơn nửa vô cùng thông tuệ, mặc dù không biết nói chuyện nhưng linh trí không khác biệt với người thường, thậm chí còn thông minh hơn một số người. Hắn bị Lục Ly ảnh hưởng quá sâu nên cũng yêu thích nữ tử nhân tộc. Hắn luôn nghĩ bản thân là người, mà tiên thú chính là thú, là súc vật, người sao có thể kết hợp với súc vật?
Bản thân là súc vật lại ghét bỏ súc vật khác, chuyện này truyền ra ngoài sợ rằng sẽ khiến cường giả Tiên Vực cười rụng răng?
Lục Ly im lặng trong chốc lát, nói:
- Ta chỉ có thể nói Tiểu Bạch thích mềm không thích cứng, kết bạn với hắn quý ở chỗ lòng dạ chân thành.
Mạc Thiên Thiên không ngờ Lục Ly nghĩ xa như vậy, nàng cười hì hì nói:
- Tiểu Bạch hả, hắn rất tốt, giống như một đại nam hài đơn thuần, tính cách hơi xốc nổi. Ta cảm thấy cô nương mà hắn thích chắc chắn không phải đại gia khuê tú, trái lại là tiểu gia bích ngọc lại càng hấp dẫn hắn.
- Hả?
Đôi mắt Kỳ Sư Sư bỗng chốc sáng ngời, xem ra Mạc Thiên Thiên rất thân thuộc với Tiểu Bạch? Nàng đảo tròn con ngươi, bưng chén rượu lên nói:
- Thiên Thiên sư tỷ, Sư Sư kính ngài một chén. Một mỹ nhân linh tuệ như ngài và một nam tử kỳ tài như Lục công tử quả thực là một đôi trời sinh, thần tiên bạn lữ khiến người bên cạnh ngưỡng mộ.
Thiếu tộc trưởng Huyền Cảnh gọi mình là tỷ tỷ? Hơn nữa còn là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, trong lòng Mạc Thiên Thiên vô cùng khoan khoái, bắt đầu chuyện phiếm với Kỳ Sư Sư, không nói gì với Lục Ly. Lục Ly bị bỏ sang một bên, chỉ có Mạc Thiên Thiên và Kỳ Sư Sư tụ tập cùng nhau líu ríu trò chuyện.
Hàn huyên ròng rã tới nửa đêm, Lục Ly chuẩn bị đứng dậy cáo từ, Kỳ Sư Sư lại muốn giữ Mạc Thiên Thiên lại nói chuyện thâu đêm, Mạc Thiên Thiên cũng muốn ở lại, Lục Ly bất đắc dĩ phải cáo từ.
- Thiên Thiên, nàng đừng làm bậy, Tiểu Bạch rất có chủ kiến ở phương diện này, hơn nữa Kỳ Sư Sư có thân phận đặc thù, ngộ nhỡ có mưu đồ với Tiểu Bạch thì sẽ hại đến Tiểu Bạch.
Lục Ly suy nghĩ lại vẫn truyền âm nói một câu với Mạc Thiên Thiên, người sau chỉ cười, lập tức truyền âm nói.
- Yên tâm, ta đâu có ngốc. Ta ở lại cũng vì mấy lời này, trước tiên kiểm tra giúp Tiểu Bạch. Xem thái độ của Kỳ Sư Sư chắc chắn không dễ dàng buông bỏ Tiểu Bạch, ta giúp các chàng nắm rõ không phải tốt hơn sao?
Mạc Thiên Thiên nói vậy Lục Ly cũng an tâm, hắn cáo từ rồi rời đi, chuyện này hắn sẽ không báo cho Tiểu Bạch. Điều đầu tiên Huyền Cảnh cùng Đông Cảnh là đồng minh, Kỳ Sư Sư sẽ không có âm mưu gì. Thứ hai dù Kỳ Sư Sư có đến với Tiểu Bạch thì đám lão già Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn sẽ ngăn cách. Điều thứ ba là Tiểu Bạch chưa chắc đã thích Kỳ Sư Sư.