Cả Tử Thần cũng bắt đầu hành động, chín Đầu Sỏ đều được phái đi, mục tiêu nhắm thẳng vào Hắc Mạn giới. Trận chiến này bọn họ đã chuẩn bị chiến thật uy phong, đả thương Yểm tộc, đánh đến mức cả Thiên Loạn Tinh Vực này đều sợ hãi, tạo ra không gian an toàn mấy ngàn năm tới của Tử Thần.
Chín Đầu Sỏ sở hữu một kiểu đánh trận hợp kích rất mạnh, liên thủ lại sẽ không sợ Đại Viên Mãn. Còn Hắc Man Giới chỉ có mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, cho nên bọn họ có đủ lòng tin chiến thắng. Không nói sẽ tiêu diệt mười chí cường giả này, chít ít có thể tiêu diệt được một nửa số cường giả của đối phương trong khi bên mình không bị tổn thất một cường giả nào.
Mặt khác, đám người Lục Ly đều đang đợi ở Bắc Đẩu Giới, Tử Thần cũng đã hoàn toàn ra tay, tình báo nói không cần lo lắng về mặt này. Nhung Hoàng đích thân đến đây, hành tung của mười ba cường giả đó sẽ lập tức được truy ra, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
Mười ngày nhanh chóng trôi qua, Lục Ly đã hành động. Không phải tam trưởng lão Yểm tộc đến, mà là cường giả chi viện gần đây đến, xung quanh đây bí mật tập hợp năm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đợi đám người tam trưởng lão Yểm tộc đến đây rồi đồng loạt tấn công.
Lục Ly dẫn theo đám người Tiểu Bạch Kỳ Sư Sư giết tới, không có bất cứ kế hoạch nào, đường đường chính chính mà áp tới. Năm cường giả phe đó đều đang ẩn nấp trong một giới diện quanh đây, nhìn thấy đám người Lục Ly từ trên trời giáng xuống, tất cả đều giật mình kinh ngạc
- Các ngươi không phải là chín tên Đầu Sỏ của Tử Thần sao? Các ngươi là ai?
Một trưởng lão Yểm tộc kinh ngạc hét lên, sau đó trầm giọng quát:
- Tại hạ là thập thất trưởng lão của Yểm tộc, Yểm Vân! Dám hỏi chư vị từ đâu tới?
Yểm tộc trưởng lão vừa dứt lời, một trưởng lão của Hổ tộc đứng bên cạnh liền cười khổ: - Cái tên tóc bạc đó, là… Lục Ly!
- Lục Ly? Tuần Tra Sử của Tử Thần?
Sắc mặt trưởng lão Yểm tộc hơi thay đổi, sau đó vẫn tiếp tục nghiến răng nói:
- Lục Tuần Tra Sử, những cường giả này là ngươi mời tới sao? Bọn ta và Tử Thần không nhất định phải quyết một trận tử chiến, mọi chuyện vẫn có thể bàn bạc lại. Nếu các ngươi cố ý tấn công, thì Yểm tộc bọn ta sẽ quyết một trận không chết không thôi với Tử Thần các ngươi.
- Om sòm!
Tiểu Bạch khó chịu xua tay nói: - Tấn công, không chừa một tên nào!
Uỳnh!
Người đầu tiên ra tay lại chính là Kỳ Sư Sư, thân thể nàng nhẹ như cánh bướm bay giữa không trung, sau đó bắt đầu múa lượn giữa không trung.
Dáng điệu của nàng cực kỳ uyển chuyển, điệu nhảy ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả cường giả. Cảnh vật xung quanh dường như đã thay đổi, bên dưới biến thành biển cả vô tận, xa xa có vầng trăng sáng từ từ nhô lên, tất cả cường giả và quân đội gần đó cảm giác dường như đã biến mất, chỉ còn lại một nữ tử xinh đẹp tuyệt vời nhảy múa dưới ánh trăng…
- Không đúng, đây là linh hồn bí thuật!
Trưởng lão Yểm tộc kinh ngạc thốt lên, những cường giả còn lại cũng bị gọi tỉnh, nhưng dường như bọn họ thức tỉnh có hơi muộn một chút. Bởi vì bọn họ phát hiện bốn phương bát hướng xung quanh đều có những đòn tấn công mãnh liệt ập tới, hơn nữa uy lực của những đòn tấn công này cực kỳ khủng khiếp, mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Mười tên đánh năm tên!
Chiến lực của Vũ đại nhân bọn họ vô cùng hung mãnh, hơn cả năm chí cường giả kia, năm người bọn họ còn trúng Thiên Mị Thần Thuật của Kỳ Sư Sư, kết quả nghĩ cũng biết…
- Yểm Vận bọn họ chết rồi!
Trong hư không, một chiếc tàu chiến đang vỡ ra với tốc độ nhanh chóng, có mười ba cường giả đang đứng trên boong tàu chiến, lúc này có một lão giả râu bạc đứng phía trước đột nhiên lên tiếng, trong tay hắn còn cầm mấy miếng ngọc phù vỡ nát.
Những cường giả xung quanh nghe thấy câu này, sắc mặt của họ thay đổi đáng kể. Cách đây không lâu mới chết tám chí cường giả, bây giờ năm cường giả chi viện vừa mới gửi đến cũng đã chết? Năm người bọn họ nhận lệnh phải mai phục gần đó, sao có thể dễ dàng bị giết chứ?
Lúc trước chết tám cường giả, bây giờ lại chết thêm năm người, cộng lại là mười ba người. Mà bây giờ bọn họ cũng chỉ có mười ba người, bọn họ qua đó có thể thắng được không? Nếu bọn họ qua đó cũng chết thì sao?
Trong mười ba cường giả này chỉ có ba cường giả Yểm tộc, còn lại đều là trưởng lão của các đại tộc khác như Hổ tộc, Lang Đinh tộc Ngu tộc. Gia tộc bọn họ không hùng mạnh như Yểm tộc, trong tộc chỉ có mấy mươi người là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, chết một số không tổn hại đến gốc rễ.
Chẳng hạn Ngu tộc có tổng cộng tám chí cường giả, lần này phái ra năm người, hiện đã chết một người. Chỉ còn lại bốn người ở đây, nếu bốn người này chết rồi, thì nguyên khí của Ngu tộc sẽ bị tổn thất lớn, thực lực cả tộc giảm đi đáng kể, trở thành một gia tộc nhỏ bé.
Cho nên ngoại trừ cường giả của Yểm tộc, trong lòng những cường giả còn lại có chút bồn chồn. Chủ yếu là đòn tấn công của Tử Thần quá sắc bén chăng? Khiến bọn họ trở tay không kịp, cảm giác giống như không cùng một cấp độ.
Giống như năm cường giả lần này, nếu có thể chạy thoát một hai người, trong lòng bọn họ cũng không hoảng loạn như thế. Nhưng bây giờ là năm người cùng chết, điều này khiến bọn họ cảm thấy Tử Thần thật thâm sâu khó lường…
Một cường giả trong Ngu tộc lên tiếng:
- Tam trưởng lão, lẽ nào bên phía Tử Thần có một tên Đầu Sỏ đột phá được Đại Viên Mãn rồi chẳng?
- Không thể nào!
Tam trưởng lão dùng giọng điệu cực kỳ chắc nịch, hắn nói:
- Trong nội bộ Tử Thần có nội ứng của chúng ta, nếu có Đầu Sỏ đột phá được Đại Viên Mãn, chắc chắn sẽ không giấu được chúng ta. Với lại các ngươi đã quên rồi sao? Khi đột phá Đại Viên Mãn thì trời đất xung quanh sẽ rung chuyển, nửa cái Thiên Loạn Tinh Vực này đều có thể cảm nhận được, sao có thể im hơi lặng tiếng mà đột phá được chứ?
- Thế thì không phải là Đại Viên Mãn rồi!
Một trưởng lão của Hồ tộc nói:
- Chẳng lẽ là Tử Thần mời viện binh? Những gia tộc lớn kia có động tĩnh gì không?