Vẫn đại nhân không đáp, ngược lại cười khẩy một cái:
- Sao Yểm tộc các ngươi không biết xấu hổ gì hết vậy hả? Đại Viên Mãn ra tay với cường giả thông thường? Chả trách Yểm tộc các ngươi chỉ có thể xưng bá xưng vương ở Thiên Loạn Tinh Vực thôi.
Cô Tổ đỏ mặt, có hơi gượng gạo nói:
- Lão phu không hề động thủ với bọn họ, chỉ là ra tay khống chế cục diện một chút thôi.
Vẫn đại nhân không hề khách sáo nói:
- Vậy có phải bổn tọa cũng có thể ra tay khống chế ngươi một chút không? Hoặc là khống chế Yểm tộc của các ngươi?
Vẫn đại nhân và Tiểu Bạch đều điên như nhau, thân là cường giả tuyệt đỉnh của Tiên Vực, đương nhiên Vẫn đại nhân có sự tự tin của hắn, đây chính là bá khí và ngạo khí của một cường giả.
Cô Tổ có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Vẫn đại nhân, hắn lại có chút e dè hỏi tiếp:
- Các hạ đến từ Đông Cảnh?
Cô Tổ dường như đều hiểu một chút về Đại Viên Mãn ở bát đại Tinh Vực này, cho dù chưa từng gặp qua thì cũng có tài liệu mà. Vẫn đại nhân có lẽ là đến từ Tiên Vực, còn là một Tiên Thú, thế rất có thể là đến từ Đông Cảnh. Ngoài ra Tiểu Bạch và Kỳ Sư Sư cũng đều là Tiên Thú, đám người Vũ đại nhân cũng là Tiên Thú, Cô Tổ đương nhiên sẽ nghi ngờ.
Vẫn đại nhân thờ ơ nói:
- Đến từ đâu không quan trọng, quan trọng là trong vòng mười giây không cút khỏi tầm mắt của bổn tọa, bổn tọa sẽ tiễn ngươi xuống địa ngục Cửu U!
- Ngươi…
Cô Tổ tức giận đến mức thân thể khẽ run lên, từ sau khi đột phá Đại Viên Mãn, đã nhiều năm rồi không có võ giả nào dám mạo phạm hắn? Bây giờ lại bảo hắn cút sao?
Bỗng chốc nhiệt huyết hắn dâng trào, sát khí cuồn cuộn khắp toàn thân, hắn tức giận quát lên:
- Các hạ đừng hiếp người quá đáng, nếu không lão phu sẽ cùng ngươi, ngọc nát đá tan!
- Ngọc nát đá tan?
Vẫn đại nhân cười khẩy:
- Ngươi có bản lĩnh chắc chắn như vậy sao? Nào, cho bổn tọa thấy tảng đá đó của ngươi xem, làm sao kéo theo viên ngọc như bổn tọa cùng nhau chết chung?
Đại Viên Mãn là gì?
Đó chính là một phương diện nào đó của pháp tắc chân ý đã tu luyện đến mức cực điểm, đạt được đỉnh phong, toàn bộ viên mãn. Hắn cũng sẽ được thiên địa chấp nhận, có thể khống chế thiên địa chi lực quanh đây, đó mới là cường giả Đại Viên Mãn.
Dưới Đại Viên Mãn đều là sâu bọ, Đại Viên Mãn bất khả nhục!
Đây là hai câu thường được lưu truyền trong dân gian, Đại Viên Mãn có thể dung hòa vào giữa thiên địa, có thể kiểm soát thiên địa chi lực xung quanh, bất cứ cường giả nào cũng là một phần của theien địa, ở khắp nơi trong thiên địa, nhưng khoảng thiên địa này đều đã bị khống chế, thử hỏi ngươi có thể địch lại thế nào?
Đương nhiên, cường giả Đại Viên Mãn cũng có điểm mạnh yếu riêng. Phải xem hắn đã cảm ngộ phương diện nào của pháp tắc chân ý.
Chẳng hạn như phương diện cảm nhận của hắn là hệ thủy, như thế thì hắn sẽ rất mạnh khi ở trong nước. Nếu hắn cảm ngộ hệ thổ, thế thì sức chiến đấu của hắn ở dưới đất sẽ mạnh hơn. Hệ thổ hệ thủy hệ phong đều có sức chiến đấu yếu hơn một chút, pháp tắc của những nguyên tố này chắc chắn sẽ kém hơn so với pháp tắc chân ý của những thứ như ánh sáng hắc ám hủy diệt thời gian không gian, sức chiến đấu đương nhiên cũng sẽ có chút khác biệt.
Ngoài ra, một số Đại Viên Mãn sau khi đột phá đều không có chuyện gì làm, bắt đầu tu luyện pháp tắc chân ý của những hệ còn lại, thậm chí còn dung hợp pháp tắc chân ý của hai hay ba hệ lại với nhau, như thế sức chiến đấu chắc chắn sẽ hung tàn hơn.
Cho nên Đại Viên Mãn cũng được chia mạnh yếu, nhưng bất luận thế nào cũng là Đại Viên Mãn, đó là cường giả đỉnh phong nhất thế gian, đại diện cho sự tồn tại đẳng cấp nhất võ đạo. Tận sâu trong cốt họ là sự kiêu ngạo, một khi bị sỉ nhục thì sẽ quyết một trận không chết không thôi.
Cô Tổ cảm thấy bị xúc phạm, mặc dù Vẫn đại nhân đến từ Tiên Vực, vậy thì sao? Đại Viên Mãn cũng vậy, có thể sợ hắn sao? Trong mắt Cô Tổ hiện lên ngọn lửa cuồng bạo, hắn bay lên trời cao, Vẫn đại nhân cũng mỉm cười rồi bay lên.
Cuộc chiến của Đại Viên Mãn thật khủng khiếp, phạm vi ảnh hưởng quá rộng, sợ là Cửu Đấu giới gần đây cũng không chịu nổi, có thể sẽ sụp đổ. Tất cả bọn họ đều rời khỏi đó bắt đầu chiến đấu, nếu không đám người Tiểu Bạch sẽ bị làn sóng tấn công giết chết.
- Ha ha!
Vũ đại nhân cười khẩy một tiếng, Đại Viên Mãn của Yểm tộc quá coi trọng bản thân. Vẫn đại nhân được xếp trong tốp năm ở Đông Cảnh, hơn nữa những năm này hắn đã theo Đông Cảnh Chi Vương đông chinh tây chiến, sức chiến đấu nổi tiếng là bền bỉ, lão già của Yểm tộc đó thật sự nghĩ Đại Viên Mãn chiến đấu với Đại Viên Mãn có thể bảo toàn tính mạng sao? Nghĩ nhiều quá rồi…
- Giết!
Vẫn đại nhân và Cô Tổ đi rồi, đám người Vũ đại nhân đương nhiên sẽ không dừng lại, giết sạch những cường giả còn lại rồi nói. Đám cường giả này sắp khóc rồi, ngọn lửa vừa rồi của Lục Ly đã khiến vết thương của bọn họ càng nặng thêm, bây giờ đám người của Vũ đại nhân lại bắt đầu tấn công, trận chiến này bảo bọn họ làm sao mà đánh đây?
Quan trọng hơn là lực hút cực mạnh của Đông Vương Tháp, vốn dĩ bọn họ sắp chặn được đòn tấn công của đám người Vũ đại nhân, lực hút của Đông Vương Tháp lại mạnh như thế khiến bọn họ không thể rời khỏi vùng phụ cận, chỉ có thể biến thành những tấm bia cố gắng chống đỡ đòn tấn công từ bốn phương tám hướng ập tới.
- Hì hì!
- Ka ka!
Bên kia, không ngừng truyền đên tiếng cười lanh lảnh của Kỳ Sư Sư, khiến linh hồn của bọn họ chịu ảnh hưởng đôi chút, trận chiến này vốn không thể đánh, đừng nói chỉ là mấy người bọn họ, cho dù số lượng cường giả có nhiều hơn gấp đôi đi nữa cũng không phải là đối thủ.
- Đừng tấn công nữa!
Tam trưởng lão khẽ thở dài một hơi, sau khi đỡ được một kích liền hét lên:
- Chư vị có gì từ từ nói, lần này Yểm tộc bọn ta nhận thua, chúng ta bàn điều kiện đi?
Đòn tấn công của Vũ đại nhân yếu dần, ánh mắt đổ dồn về phía Lục Ly. Trận chiến này không liên can đến bọn họ, chủ yếu là xem Lục Ly thế nào, nếu Lục Ly xua tay bảo thôi, thì bọn họ sẽ lập tức dừng lại.