Năm đó Yểm tộc hình như có sắp xếp trinh sát ở những tinh vực còn lại, có đại sự gì đương nhiên sẽ có báo cáo. Yểm tộc thua tháo chạy, toàn bộ đều là công lao của Tử Thần, danh tiếng của Tử Thần trở nên rất lớn ở bảy đại tinh vực còn lại. Hiện giờ Tử Thần muốn mở rộng nghiệp vụ, những đại tộc bản địa kia cũng không ngăn cản.
Đầu tiên Tử Thần đang yên ổn ở Thiên Loạn Tinh Vực, không thể nào đến tinh vực của bọn họ. Thứ hai, rất nhiều đại tộc cũng cần tổ chức như Tử Thần giúp bọn họ làm một số sự vụ mà không thể để lộ ra ngoài ánh sáng. Thế lực bên ngoài như Tử Thần này làm những chuyện như vậy thì không còn gì tốt hơn, dù sao xảy ra chuyện cũng sẽ chỉ đi tìm Tử Thần, có bản lĩnh ngươi giết tới tổng bộ của Tử Thần ở Thiên Loạn Tinh Vực đi.
Lần này địa bàn Tử Thần chiếm được gấp mấy lần, cường giả thủ hạ cũng nhiều gấp vô số lần, có rất nhiều lão ma vốn dựa vào giết chóc mà kiếm Thiên Thạch, không cam tâm tình nguyện đi giữ chức, tới tọa trấn ở một số địa phương, đều lựa chọn tới bộ phận ám sát của Tử Thần. Dù sao đi đâu ám sát không phải đều là ám sát sao? Tử Thần vẫn giúp người khác làm tình báo, hậu cần cũng làm, tiếp ứng cũng làm, bọn họ an tâm ám sát là được.
Nhờ tới uy danh của Tử Thần, bộ phận đối ngoại nhanh chóng nhận được một số đơn đặt, bên phía Tử Thần lập tức sắp xếp tinh binh cường tướng, quả pháo đầu tiên cần phải khai hỏa, mức độ hoàn thành nhiệm vụ phải đạt một trăm phần trăm. Tam Cự Đầu gần đây còn đích thân giám sát hoạt động này, tránh xảy ra vấn đề, thật sự không được thì dích thân bọn họ sẽ ra tay.
Vận may của Tử Thần không tệ!
Luồng nhiệm vụ thứ nhất đều đã hoàn thành mỹ mãn, Tử Thần giành được một khởi đầu tốt đẹp, dù sao cũng là lão tổ giới sát thủ, nhiệm vụ lần đầu tiên nhận được cũng không phải vô cùng khó khăn, Tử Thần phái đi một đám tinh anh, đương nhiên thi hành thoải mái rồi.
Toàn bộ mười đại Đầu Sỏ đều bỏ phiếu thông qua lần chuyển đổi hình thức này của bộ phận sát thủ của Tử Thần. Truyền thống ám sát không thể vứt bỏ, đây không chỉ phải chiếu cố cho rất nhiều lão ma sống bằng nghề ám sát, mà quan trọng nhất chính là sức chiến đấu.
Võ giả của Tử Thần ở bên ngoài về cơ bản vô địch cùng cấp, cũng là vì võ giả Tử Thần đều phải trải qua không biết bao nhiêu trận huyết chiến, có thể còn sống đều là những Tử Thần có sức chiến đấu rất mạnh.
Cảnh giới giống nhau, thậm chí có võ giả với sát chiêu thần thông mạnh hơn Tử Thần, cuối cùng gặp phải nhau thường đều là phái Tử Thần thắng. Chiến đấu không chỉ phải xem cảnh giới và sát chiêu, nhân tố có thể giành chiến thắng có rất nhiều, chí ít tỉ lệ Tử Thần sống sót là vô cùng cao, bản lĩnh chạy bán sống bán chết là nhất đẳng.
Bên phía Lục Minh có rất nhiều võ giả gia nhập bộ sát thủ của Tử Thần, không phải vì để lấy tiền thưởng, chỉ vì ma luyện lực chiến đấu của bản thân, dễ dàng tăng thực lực của bản thân trong những trận chiến sinh tử, vì chiến đấu dễ dàng khiến võ giả giác ngộ được, cũng dễ kích phát tiềm năng của võ giả.
Lục Ly tiêu phí Thiên Thạch giá trên trời, gần đây thu mua mấy vạn miếng thần bia, toàn bộ đều đặt ở Thần Khải Thành của Thiên Lục Giới. Đệ tử Lục Minh đều có thể tùy ý tới tìm hiểu, đây chính là chiếc xe nối trực tiếp nhanh nhất tìm hiểu chân ý trận pháp, chỉ cần thiên phú không quá kém, chỉ cần đủ cố gắng, muốn tăng cảnh giới lên là điều rất dễ dàng, cộng thêm tài nguyên còn lại của Lục Minh, Lục Ly tin tưởng thêm một khoảng thời gian nữa Lục Minh sẽ xuất hiện một nhóm lớn cấp Đế.
Lục Ly và người nhà bế quan một khoảng thời gian ngắn. Hắn trực tiếp bế quan bên trong Pháp Giới, hắn muốn tham ngộ Vô Ngân Đạo, muốn luyện hóa Vô Ngân đao, cũng nghĩ cách luyện hóa cái đỉnh kia. Cái đỉnh kia sau khi Lục Ly tiến vào, ngược lại không bay tới trấn áp hắn, chỉ yên lặng trôi nổi trong không trung.
Lục Ly không để ý tới cái đỉnh kia, mà là cầm Vô Ngân đao lên ngồi xếp bằng dưới mặt đất bắt đầu tĩnh tu, hắn để lại hai khối ngọc phù ở bên ngoài, một cái cho Lục Nhân Hoàng, một cái cho Lục Linh.
Nếu như có chuyện quan trọng xảy ra, họ sẽ thông báo cho hắn trước tiên, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng. Hiện giờ Thiên Loạn Tinh Vực cũng sẽ không có chuyện lớn gì xảy ra, mười hai đại tộc sẽ không nội đấu, thực lực của bọn họ tăng lên, cho dù tinh vực bên ngoài tạo thành liên quân thì bên này cũng có thể chống đỡ một khoảng thời gian.
Lục Ly tham ngộ Vô Ngân Đạo đã được một khoảng thời gian rất dài rồi, trước mắt tham ngộ được coi như không tệ, có được chút tiến triển, đương nhiên còn cách thành công một khoảng cách. Vô Ngân Đạo này xem như thần thông chạy trốn mạnh nhất rồi, nếu như có thể tham ngộ thành công, Đại Viên Mãn bình thường sẽ không phát hiện ra được.
Cầm Vô Ngân đao lên, tham ngộ Vô Ngân Đạo thoải mái hơn nhiều, bởi vì trong Vô Ngân đao có khắc bản đủ của Vô Ngân Đạo. Lục Ly thâm nhập tâm thần vào bên trong Vô Ngân đao, cơ thể của hắn cũng dần biến mất, nhưng chỉ lát sau đã lại xuất hiện, như ẩn như hiện, vô cùng huyền diệu.
Điều rất thần kỳ chính là...
Khi Lục Ly tham ngộ Vô Ngân Đạo thì cái đỉnh kia vậy mà chậm rãi xoay tròn, cả Pháp Giới vậy mà cũng sáng lên ánh sáng hơi yếu ớt, nguyên lực trong không gian từ từ lưu chuyển, giống như hòa minh cùng với Lục Ly vậy.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nhưng khi tu luyện lại không cảm thấy thời gian trôi qua, chớp mắt hai năm đã qua đi, ngọc phù của Lục Ly vẫn chưa vỡ tan, điều này nói rõ bên ngoài không xảy ra chuyện gì, chỉ cần ngọc phù không vỡ, Lục Ly cũng sẽ không xuất quan, chuẩn bị tiếp tục bế quan, đến khi tham ngộ thành công Vô Ngân Đạo mới tính tiếp.
Bên ngoài quả thật không có bất cứ chuyện gì xảy ra, Thiên Loạn Tinh Vực vẫn rất ổn định, các nơi đều nghỉ ngơi lấy sức, dáng vẻ phồn vinh. Đông Nam cũng vừa ổn định, các mặt biên giới đều đã được phân chia xong, về cơ bản không gặp phải cuộc chiến quy mô lớn nào.