Đại trưởng lão tức giận gầm lên, thân người như diều hâu bay vút đi, dùng tốc độ vô cùng khủng khiếp bay tới hướng Điền Liễu Cốc. Nếu là Thánh Hoàng bình thường muốn bay qua đó ít nhất phải cần hơn mười ngày, đại trưởng lão lại chỉ cần thời gian nửa ngày đã đuổi tới nơi rồi.
Phía bên trong sơn cốc đều là trinh sát, xung quanh đó khắp nơi đều có trinh sát đang thăm dò. Đại trưởng lão không hiện thân, mà là ẩn núp vào trong đất trời, thông qua cảm ứng giữa đất trời tìm kiếm xung quanh, hắn nhanh chóng tìm kiếm một lượt ức vạn dặm xung quanh, nhưng không có bất cứ gặt hái nào.
Lục Ly hoặc là đã rời đi, hoặc là hắn cũng không phát hiện được ra Lục Ly!
Hắn kết luận ra được hai hướng này, cơn thịnh nộ trong lòng càng bùng nổ hơn, tức giận đến cực hạn, cho dù là kẻ địch có tới hai, ba Đại Viên Mãn thì hắn cũng sẽ không cảm thấy buồn bực như vậy.
Lục Ly xuất quỷ nhập thần, ai cũng không tìm được hắn, Quánh tộc nhiều mặt biên như vậy, nhiều bảo địa tài nguyên như vậy, nhiều thành trì như vậy, bọn họ cũng chỉ có hai Đại Viên Mãn, làm sao có thể quản hết được?
Ôm cây đợi thỏ là phương pháp tốt, vấn đề là cây phải thủ quá nhiều, con thỏ này thì quá gian xảo, còn tiếp tục như vậy Quánh tộc sớm muộn sẽ bị chơi chết mất...
Trong ba tháng tiếp theo, tộc vương và đại trưởng lão của Quánh tộc bay đi khắp nơi, thi thoảng trấn thủ ở một số thành trì và bảo địa tài nguyên, đáng tiếc lần nào cũng không bắt được Lục Ly, mà Lục Ly còn liên tục ra tay, trong vòng ba tháng đã ra tay tới năm chỗ, lần nữa phá tan bốn điểm tài nguyên bảo địa của Quánh tộc, còn có một thành trì, diệt sát bốn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, trên trăm Thánh Hoàng, hơn mười vạn quân sĩ.
Lục Ly ra tay không có bất cứ quy luật nào, lần này ra tay ở mặt biên, lần sau ra tay với tộc đàn phụ thuộc Quánh tộc, tiếp sau nữa quay mặt biên lần trước, tiếp theo đó nữa nữa vậy mà lượn tới một biên giới chủ của Quánh tộc, đồ sát một thành...
Dựa theo từng lần ra tay của Lục Ly, không ngừng có lời đồn lan truyền, đều là những lời đồn bất lợi đối với Quánh tộc.
Quánh tộc trong khoảng thời gian này cũng trở thành trò cười trong miệng của các tộc Thiên Cương Tinh Vực. Gần đây, những chuyện cả tinh vực đang bàn tán đều là chuyện của Quánh tộc, đều bàn tán chuyện Lục Ly đồ sát tòa thành kia của Quánh tộc, giết mấy trưởng lão rồi, tộc vương Quánh tộc gần đây lại đập mấy cái bàn, giết mấy trinh sát tiết chế lửa giận đây?
Bình thường võ giả những tiểu tộc kia đến cả nhắc cũng không dám nhắc tên của tộc vương Quánh tộc, sợ bị Quánh tộc nghe thấy gây khó dễ. Hiện giờ đến cả một tên Ngũ Kiếp, Lục Kiếp nho nhỏ cũng dám ăn nói lung tung ở tửu lâu bên trong thành, nói tộc vương Quánh tộc vô dụng, đại trưởng lão Quánh tộc là phế vật, đến một tên cấp Đế cũng không bắt được, không giết chết được...
Mấy đại tộc gần Quánh tộc càng qua lại chặt chẽ hơn, bọn họ đã bí mật xây dựng kế hoạch từ lâu, chỉ là vẫn chưa có dũng khí ra tay mà thôi.
Mấy đại tộc này cộng lại cũng có hai Đại Viên Mãn, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cộng lại còn nhiều hơn so với Quánh tộc, nhưng dù sao Quánh tộc cũng đã danh chấn Thiên Cương Tinh Vực nhiều năm các tộc sợ hãi Quánh tộc từ trong xương tủy, hơn nữa Quánh tộc có hai minh hữu rất mạnh mẽ, cũng là đại tộc siêu cấp, nếu như hai minh hữu này cùng ra tay, mấy tộc đàn bọn họ không tránh khỏi kết cục bị diệt tộc.
Cho nên mấy tộc đàn này vẫn luôn chờ đợi cơ hội, đồng thời cũng đang bí mật liên hệ với hai đại tộc siêu cấp, chỉ cần có đám người đó ủng hộ thì sẽ dám ra tay. Nhưng hai đại tộc siêu cấp này vẫn chưa đưa ra câu trả lời thuyết phục, bọn họ cũng chỉ đành án binh bất động.
Lục Ly vẫn còn đang làm ầm ĩ, khi thời gian dần trôi qua, thanh danh của Quánh tộc ngày càng xấu hơn, cơ hội của bọn họ cũng ngày càng lớn hơn.
Hơn nữa trưởng lão Quánh tộc không ngừng bị giết, thực lực của Quánh tộc không ngừng bị suy yếu đi, điều này đối với bọn họ mà nói đều là chuyện tốt. Đám người họ đoán hai đại tộc siêu cấp này cũng đang chờ đợi, dù sao điều kiện mà đám người họ đưa ra, chính là đám người họ chiếm cứ địa bàn của Quánh tộc, hàng năm đều sẽ cống tặng một khoản tài nguyên khổng lồ.
- Lục Ly ngươi giết nhiều một chút, tốt nhất tế một trong hai tên tộc vương hoặc đại trưởng lão Quánh tộc đi!
Có rất nhiều cường giả của những đại tộc kia đều đang âm thầm cầu nguyện, nếu như Lục Ly có thể thật sự giết chết một Đại Viên Mãn mà nói, bọn họ sẽ lập tức ra tay, tiêu diệt Quánh tộc.
Đương nhiên, đám người họ biết đây là điều không thể nào, Lục Ly có lực chiến đấu như vậy đâu thì sao còn phải chơi như thế? Quánh tộc cũng đã sớm bị hắn chơi tàn rồi.
Sĩ khí của phía Quánh tộc vô cùng đê mê, rất nhiều trưởng lão cũng không dám rời khỏi đại bản doanh nữa, đến cả một số trưởng lão sắp hết thọ nguyên cũng đều rút lui. Mặc dù sắp chết, nhưng còn có thể sống hơn mấy trăm đến nghìn năm nữa, bọn họ không muốn cứ chết đi không rõ ràng như vậy.
Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc cũng sắp điên rồi. Đám người họ không ngày nào đêm nào không đi khắp thế gian truy tìm Lục Ly, nhưng đến cả bóng dáng của Lục Ly cũng không phát hiện ra. Đám người họ lúc này có chút hoài nghi --- có phải thuật tiềm ẩn của Lục Ly khiến đám người bọn họ cũng không nhìn ra được hay không? Nếu không thì sao có khả năng truy vết mấy tháng, mà đến cả cái bóng cũng không sờ tới được.
Nếu quả thật không cách nào nhìn thấu được, vậy bọn họ truy tung còn có ý nghĩa gì?
Gần đây bọn họ chính là không ngừng nhận được tin tức, số lần mấy đại tộc xung quanh bí mật lập kế hoạch có hơi nhiều, hơn nữa còn là các trưởng lão quyền cao chức trọng đích thân tham gia, tụ tập cùng một chỗ. Mặc dù đã rất bí mật, nhưng nội ứng bọn họ cài vào vẫn truyền được tin tức ra.
Tộc vương và đại trưởng lão Quánh tộc có chút sợ hãi, chủ yếu là vì thái độ mập mờ gần đây của minh hữu. Bọn họ thỉnh cầu hai đại minh hữu triệu tập trưởng lão và trinh sát tới đây hỗ trợ, nhưng hai minh hữu này đều kiếm cớ từ chối.