Cổ Khí rất thông minh, hắn vừa trở thành Đầu Sỏ, nếu đưa ý kiến lung tung, nhất định sẽ khiến những Đầu Sỏ khác khó chịu, vừa trở thành Đầu Sỏ thì nhất định phải khiêm tốn một thời gian, quan sát tình hình đợi vị trí ổn định vững chắc rồi mới tính.
Lê Hoàng rất hài lòng với thái độ của Cổ Khí, cuối cùng nhìn về phía Lục Ly hỏi:
- Còn Lục Ly, ngươi nghĩ như thế nào?
Lục Ly thường không bày tỏ quan điểm của mình về mấy vấn đề cơ bản này, nhưng lần này hắn trầm ngâm một chút rồi nói:
- Ta kiến nghi cứ cho các vị hư chức cấp cao quan sát một thời gian đi. Nếu thực sự có năng lực và tận tâm cống hiến cho Tử Thần thì có thể giao trọng trách nặng nề. Hiện tại địa bàn của chúng ta rộng lớn như vậy, chúng ta cũng cần nhiều cường giả trấn thủ.
- Tốt!
- Lục Ly nói đúng!
- Đồng ý!
Sau khi Lục Ly nói xong, Mạc Hoàng Vũ Hoàng và Dực Hoàng lập tức phát biểu ý kiến, hai Đầu Sỏ kia cũng đồng ý, sắc mặt Lê Hoàng hơi đen lại. Vốn dĩ có hai vị Đầu Sỏ không có suy nghĩ này, Lục Ly vừa mở miệng thì đã lập tức hùa theo.
Vậy mà còn là dân chủ sao? Đây rõ ràng là chế độ quân chủ tập quyền mà.
Sáu trong số mười Đầu Sỏ đã đồng ý, những người còn lại phát biểu ý kiến đã không còn quan trọng, đám người Lê Hoàng không tự chuốc lấy sỉ nhục, tất cả đều đồng ý. Lục Ly và những người khác lại bắt đầu thảo luận về các vấn đề ở Thiên Canh Tinh Vực, nói ngắn gọn về trải nghiệm của mình ở đó.
Các cường giả nghe vậy đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bên phía Thiên Canh Tinh Vực cũng đã xử lý gần xong rồi. Các trưởng lão tiếp quản công việc ở đó đã xuất phát. Tài nguyên mà Quáng tộc hứa chuyển sang cũng đã chuẩn bị xong, đợi trưởng lão của bên đó qua thì có thể giao ra rồi.
- Lục Ly!
Lê Hoàng suy nghĩ một lúc và nói: - Những tài nguyên đó cho ngươi. Lần này ngươi lập được đại công, bọn ta cũng không có gì tốt để ban thưởng, những thứ này ngươi xứng đáng được nhận.
Lục Ly cười lắc đầu nói:
- Không, Tử Thần đã bỏ ra rất nhiều cho trận chiến này, rất nhiều chiến sĩ đã anh dũng ngã xuống, Bộc Hoàng cũng đã viên lạc, cho nên những tài nguyên này cứ giữ lại cho Tử Thần đi.
Những Đầu Sỏ kia lần lượt thuyết phục Lục Ly giữ lại, hiện tại Tử Thần chiếm cứ địa bàn rộng lớn như vậy cũng không thiếu tài nguyên. Lục Ly đã lập được công lớn. Tài nguyên này đều là do hắn giành được, nên thưởng cho hắn là hoàn toàn xứng đáng.
Lục Ly không từ chối được, cũng lười nói nhiều, hắn bèn gật đầu đồng ý. Lục Minh tuy không thiếu tài nguyên, nhưng với một đợt tài nguyên dồi dào như vậy, trong ngàn năm tới Lục Minh cũng không sợ thiếu tài nguyên, đã đến lúc có thể điều động một số tinh anh từ Trung Vương Giới qua đây để bồi dưỡng rồi.
Sau khi giải quyết các công việc ở Thiên Canh Tinh Vực, những việc còn lại chỉ là một số vấn đề nhỏ nhặt. Lục Ly cũng lười phát biểu ý kiến, sau khi thảo luận hồi lâu, Lục Ly mới trở về Lục phủ. Vừa mới trở về Lục phủ không bao lâu, Cổ Khí liền tới nhà hắn, còn mang theo chút lễ vật đến hỏi thăm.
Lục Ly khách sáo nghênh tiếp Cổ Khí, Cổ Khí rất cung kính, tuy đã hơn mười mấy vạn tuổi nhưng lại cư xử như một vãn bối. Hơn nữa, ý nghĩa thể hiện trong lời nói dường như sau này sẽ bắt chước làm theo Lục Ly.
Lục Ly tuy đã lập đại công, giờ đã trở thành linh hồn của Tử Thần, nhưng lại không vì thế mà kiêu ngạo, rất lễ nghĩa. Hắn biết rõ một điều, nếu quá hống hách hoặc kiêu ngạo, thì nội bộ Tử Thần sẽ bị chia rẽ, không có lợi cho sự phát triển của Tử Thần.
Ngày hôm sau, Tử Thần đưa ra một thông báo, Cổ Khí thượng vị. Đồng thời sắc phong sáu thái thượng trưởng lão, những cường giả này cũng chính thức xuất hiện. Không những được phong tước cao mà còn được phong đất, coi như là nể mặt, nhưng không có thực quyền.
Sáu vị cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng biết rõ một điều, trong thời gian ngắn muốn có được sự tín nhiệm của lãnh đạo cao cấp trong Tử Thần là điều không thể, chuyện này cần có thời gian. Tử Thần đã có thể cho họ vị trí thái thượng trưởng lão, còn phong đất cho họ, đã là đối xử đặc biệt lắm rồi. Sau này bọn họ cần đóng góp một chút việc, lập ít công lao, mới có thể nhận được sự chấp nhận của các lãnh đạo trong Tử Thần.
Lục phủ gần đây cũng trở nên náo nhiệt, sáu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều lần lượt đến thăm, họ đều mang theo những món quà giá trị và thái độ cũng rất khiêm tốn.
Bọn họ có quan hệ với Tử Thần từ trước, bên trong còn quen biết một số tầng lớp giữa, bọn họ đã tìm hiểu được một số tin tức, cũng biết rõ người có thực lực cao cấp thật sự của Tử Thần chính là Lục Ly. Chính là người thanh niên hiền lành, hòa nhã chỉ mới ở cảnh giới cấp Đế này.
Sự trở lại của Lục Ly khiến cả Lục Minh càng thêm quyết tâm, cũng thu được một lượng lớn bảo vật tài nguyên, Lục Nhân Hoàng bắt đầu lên kế hoạch cho đợt võ giả tinh anh kế tiếp.
Những năm qua Trung Vương giới đã khôi phục được nguyên khí, cấp trên khuyến khích dân chúng kết hôn nhiều hơn, sinh nhiều con hơn, các gia tộc lớn thống trị nơi này cũng sẽ ban thưởng một phần nhất định. Vì vậy, những năm gần đây, nhân số trong Trung Vương Giới đã tăng lên gấp bội, nếu dân số tăng thì tự nhiên sẽ có những đứa trẻ có thiên phú. Một khi những đứa trẻ này được tìm thấy, chúng sẽ ngay lập tức được gửi đến Tiêu Dao Thành, do thuộc hạ Tiêu Dao Thánh Hoàng phụ trách bồi dưỡng.
Bây giờ Trung Vương Giới đã gần như thống nhất, không có gia tộc lớn nào không dám tuân theo mệnh lệnh của Tiêu Dao Thánh Hoàng. Đương nhiên, nói Trung Vương Giới là của Tiêu Dao Thánh Hoàng, chi bằng nói là của Lục Lỳ thì hơn, hơn nữa Lục Ly càng giống thái thượng hoàng của Trung Vương Giới. Mỗi lần Lục Minh quay lại vận động tinh anh, đều sẽ mang vô số tài nguyên về, còn lan truyền tình hình ở bên này ra.
Bây giờ cả Trung Vương Giới đều biết Trung Vương Giới chỉ là tiểu giới diện, bên ngoài còn có vô số thiên địa rộng lớn hơn. Cấp Đế được coi là cường giả trong Trung Vương Giới, nhưng bên ngoài lại chẳng là gì cả, thánh hoàng cũng không là gì. Bên ngoài có vô số giới diện, còn có bát đại Tinh Vực cường đại. Bát đại Tinh Vực cường giả như mây, thánh hoàng như khuyển.