Lục Linh mở miệng nói:
- Lục Ly, sao ngươi lại nhắc đến chuyện này?
- Ở Thiên Đế Tông ta có một vị sư phụ, chắc các ngươi vẫn nhớ, Nhuế Đế!
Lục Ly giải thích nói:
- Hắn tìm tới Trung Vương Giới, nói có chuyện khẩn cấp muốn tìm ta, các ngươi có muốn cùng ta về lại Trung Vương Giới một chuyến không?
- Nhuế Đế?
Lục Linh và Tượng Linh Lung đều hơi ngớ, không ngờ Nhuế Đế lại tìm được Trung Vương Giới. Lục Linh trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ta không về Trung Vương Giới đâu, ngươi không có mặt, ta ở lại nhìn vào, Linh Lung có thể đi về một chuyến. Nếu về lại Vô Tẫn Thần Khư, Lục Ly ngươi thuận tiện giúp ta diệt đi Nữ Thánh Tông!
- Đúng, diệt đi Nữ Thánh Tông!
Tượng Linh Lung cũng lạnh lùng nói:
- Tông phái kia toàn là một đám kẻ điên biến thái, rất nhiều tỷ muội đều bị Nữ Thánh Tông gieo họa, Lục Ly, ta theo ngươi đi một chuyến!
- Ta cũng đi!
- Sư phụ, ta có thể đi cùng không?
Bạch Hạ Sương và An Lộ Nhi đồng thanh mở miệng nói, Bạch Hạ Sương là không chịu ngồi yên một chỗ, An Lộ Nhi thì chỉ đơn thuần muốn đi kiến thức một phen, cùng theo Lục Ly đi ra, vậy cũng là một chuyến lữ hành rất không sai. Đã lâu nàng chưa cùng theo Lục Ly ra ngoài, trong đôi mắt đẹp hiện đầy chờ mong.
- Được rồi, đều đi!
Lục Ly thấy được vẻ chờ mong trong mắt Bạch Hạ Sương và An Lộ Nhi, dù sao ở phương diện tu luyện Bạch Hạ Sương không có tiền đồ gì đáng kể, Tượng Linh Lung đang là cấp Đế đỉnh phong, muốn đột phá cần thời gian lắng đọng. An Lộ Nhi lại vừa mới đột phá cấp Đế không bao lâu, trên đường cũng có thể tu luyện, không việc gì phải vội.
Lục Linh dặn dò nói:
- Lục Ly, ngươi mang theo lão Hạ và lão Mã. Sương nhi và Lộ Nhi đi cùng, mang theo hai cường giả sẽ an toàn chút.
Lão Hạ tên Hạ Trọng Thiên, lão Mã tên Mã Thượng Tinh, đều là cường giả tiệm cận đại viên mãn, là hai cường giả tìm đến nương nhờ Lục Ly sớm nhất, độ trung thành rất cao. Lục Ly ngẫm nghĩ thấy cũng có lý, Nhuế Đế sẽ không vô duyên vô cớ đến tìm, rất có thể Thiên Đế Tông đã xảy ra chuyện, hắn tự tin có thể một mình xử lý. Nhưng mang theo Tượng Linh Lung Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi, tốt nhất nên dẫn thêm hai chí cường giả để đảm bảo an toàn.
Lục Ly để Lục Linh đi ra truyền lời, rất nhanh hai chí cường giả đi tới, Lục Ly nói để bọn hắn theo hắn ra ngoài mấy năm, làm chút chuyện. Hai chí cường giả này đều không nói gì, lập tức đáp ứng, đồng thời đi về an bài. Lục Ly thì đi tìm Mạc Hoàng Vũ Hoàng Dực Hoàng Lê Hoàng, dặn dò một phen.
Lục Ly ra ngoài một hai năm thì không sao, Mạc Hoàng chỉ lo lắng cho an toàn của Lục Ly, để Lục Ly mang thêm mấy cường giả tiệm cận đại viên mãn đi cùng. Chỉ mỗi lão Hạ và lão Mã hắn không yên tâm, Lục Ly cười cười nói:
- Nếu là đại viên mãn động thủ, ta mang nhiều cường giả đến mấy cũng chẳng nghĩa lý gì. Nếu không phải đại viên mãn động thủ, mang hay không mang theo cường giả đều chẳng sao.
Lời này của Lục Ly khiến bọn Mạc Hoàng không cách nào cãi lại, mấy người Lê Hoàng cũng không biết nói gì, đành chỉ biết dặn dò Lục Ly nhất định phải chú ý an toàn, chuyện của Tử Thần Lục Ly không cần lo lắng. Chỉ cần Lục Ly không xảy ra chuyện, hết thảy đều không thành vấn đề.
Hiện tại Lục Ly là nhân vật linh hồn, là đại diện cho Tử Thần. Lục Ly xảy ra chuyện, Tử Thần tuyệt đối đi đứt, Lục Ly không gặp chuyện, hết thảy còn lại đều không tính đại sự, đều có thể xử lý được.
An trí hết thảy xong xuôi, Lục Ly yên ắng xuất phát. Việc này hắn không truyền bá ra ngoài, chỉ giới hạn một ít cao tầng dưới tay biết được, song cũng chỉ biết hắn muốn đi ra hai năm, chứ không biết cụ thể đi đâu. Lục Ly mang theo hai cường giả tiệm cận đại viên mãn và mười tên vương bài Tử Thần, cộng thêm Tượng Linh Lung Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi, cả đám cứ thế ngồi chiến thuyền rời đi.
Đây là chiến thuyền tốc độ nhanh nhất trong nội bộ Tử Thần, đoán chừng đi về Trung Vương Giới chỉ mất nửa năm, trên đường Bạch Hạ Sương và An Lộ Nhi đều rất vui vẻ, không một phút an tĩnh. Lục Ly và Tượng Linh Lung lại đều bế quan, tính cách Tượng Linh Lung trước nay tương đối lãnh, Lục Ly thì vừa mới đột phá cảnh giới Thánh Hoàng, cần phải ổn cố một phen.
- Ta còn có thể đạt tới cảnh giới tiệm cận đại viên mãn ư?
Lục Ly nghĩ đến một vấn đề, lần này đột phá Thánh Hoàng hắn đã cảm thấy rất phí sức, ở trong các loại bí cảnh Tử Thần bế quan ròng rã suốt ba mươi năm, cuối cùng còn phải mượn nhờ đủ loại thiên tài địa bảo mới đột phá được. Muốn đột phá đến gần cảnh giới tiệm cận đại viên mãn, hắn cảm thấy không mất mấy ngàn mấy vạn năm e rằng khó mà làm được, tiếp sau đi lên chính là đại viên mãn, cảm giác lại càng xa vời. Bọn Lê Hoàng Mạc Hoàng đều không hi vọng, hắn càng thêm không hi vọng.
- Nên làm sao để đề thăng chiến lực đây?
Lục Ly nghĩ tới một vấn đề, hỏa diễm và Hủy Diệt Thần Dịch càng dùng càng ít. Đương nhiên hắn cũng có thể lại đi Hủy Diệt Chi Nhãn và mộ Diễm Hoàng một chuyến, nhưng đấy dù sao cũng là ngoại lực, nếu có thể có được lực lượng của chính mình, Lục Ly chắc chắn sẽ không bỏ gốc lấy ngọn.
- Hủy Diệt Thần Dịch đã không nhiều, đợi xử lý xong chuyện lần này, vẫn phải đi Hủy Diệt Chi Nhãn một chuyến mới được.
Lục Ly quyết định, lại không quá mức phiền muộn. Bởi vì giờ đã không có địch nhân, cũng không có áp lực cấp bách sát sườn. Hắn có thể từ từ nghĩ cách đề thăng, từ từ tìm biện pháp tăng cường chiến lực. Thực sự không được thì bảo trì chiến lực hiện tại cũng được, rất nhiều cường giả nỗ lực suốt đời, tiêu tốn mấy vạn năm, cuối cùng vẫn chỉ là cấp Đế hoặc Thánh Hoàng, hắn cũng nên biết đủ, biết đủ mới thường vui mà.
…
Tiêu tốn chừng nửa năm, chiến thuyền cuối cùng cũng đã tới Trung Vương Giới.
Sau khi tiến vào Trung Nguyên Giới, chúng nhân tiếp tục điều khiển chiến thuyền bay đến Tiêu Dao Thành. Tiêu Dao Thành ở Bắc Nguyên Đại Lục, là một tòa thành trì mới được tu kiến, địa điểm tu kiến nằm ngay cạnh chiến trường năm đó, mục đích là để kỷ niệm ngàn vạn anh linh hi sinh khi kháng chiến Ma Uyên.