Lục Ly cảm giác được, Thần Văn thành bảo trực tiếp đóng lại, cửa thành bảo vô thanh vô tức mở ra, giọng Lục Ly vang lên:
- Lạp đại nhân, mời vào.
Lạp đại nhân đội mũ rộng vành, lưng thẳng đứng như kiếm, toàn thân đầy vẻ sâm hàn, tựa như sát thần xông ra từ địa ngục.
Hắn hơi ngớ, sau đó chậm rãi bước vào. Lục Ly từ trong phòng đi ra, mỉm cười khom lưng nói:
- Gặp qua Lạp đại nhân.
Lạp đại nhân ngẩng đầu, nhìn Lục Ly, cảm ứng một lát, khẽ gật đầu nói:
- Lục Ly, không sai, thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã đột phá Thánh Hoàng, không hổ là thiên tài Hộc Tổ xem trọng.
Lục Ly cười cười, nói:
- Năm đó Lạp đại nhân hình như cũng chưa đột phá tới cảnh giới tiệm cận đại viên mãn nhỉ? Thời gian ngắn như vậy mà cũng đột phá, rất không dễ dàng.
- Ai...
Lạp đại nhân khẽ thở dài nói:
- Đột phá lại được ích gì? Chẳng phải vẫn như chó nhà có tang, không dám ngước đầu lên? Chỉ biết trơ mắt nhìn lão tông chủ và Hộc Tổ oanh liệt hi sinh, trơ mắt nhìn lãnh địa tông phái bị địch thù chiếm giữ, trơ mắt nhìn vô số tông môn đệ tử chiến tử!
Lục Ly im lặng, tuy cảm giác quy thuộc của hắn đối với Thiên Đế Tông không mạnh, nhưng nói gì thì nói cũng đã ở lại Thiên Đế Tông một đoạn thời gian, Thiên Đế Tông cũng tính là giúp hắn không ít, hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lạp đại nhân không cần bi thương, thù này... ta báo giúp các ngươi. Người của ta đã đi thăm dò tình hình, ngươi có biết gì về tình hình ba tộc không? Nếu có thì cứ cung cấp, ta có thể ra tay sớm chút.
- Ngươi...
Lạp đại nhân chưa đi tiếp xúc với Nhuế Đế, bởi thế không biết tình huống cụ thể của Lục Ly, hắn có chút ngạc nhiên nói:
- Lục Ly, việc này không thể lỗ mãng, ba tộc có tổng cộng hơn mười cường giả tiệm cận đại viên mãn, Thánh Hoàng cũng có hơn trăm, ngươi có phần tâm ý như vậy là đủ rồi.
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, sau đó trong ánh mắt lóe lên hai đạo kim quang, cả người Lạp đại nhân chợt khẽ cứng đờ, hai mắt dần trở nên mê mang, hắn bị Lục Ly phóng thích Linh Trận Thuật khốn trụ.
Lạp đại nhân vừa mới đột phá cảnh giới tiệm cận đại viên mãn không lâu, trong khi Lục Ly sau khi độ thiên kiếp, linh hồn tăng cường gấp mười, bởi thế phải mất tận mấy chục giây Lạp đại nhân mới dần hồi thần lại.
Vừa hồi thần, lông tơ khắp người tức thì dựng lên, bởi vì hắn cảm giác bên trái đằng sau có nguy hiểm vô cùng khủng bố, trong linh hồn hắn truyền đến nguy cơ trí mạng.
Thần niệm bất thần quét sang trái, lại không phát hiện được gì. Khắc sau, hắn lại cảm thấy bên phải truyền đến nguy cơ, khắc tiếp nữa, sau lưng cũng truyền đến cảm giác nguy cơ trí mạng.
Ông!
Ngay khi Lạp đại nhân còn chưa kịp phản ứng, trước mặt hắn chợt xuất hiện một đạo bóng người, Lục Ly cười tủm tỉm nói:
- Lạp đại nhân, cảm giác thế nào?
- Cái này...
Trên mặt Lạp hiện đầy vẻ kinh hãi, không ngờ Lục Ly lại có thể khốn trụ linh hồn hắn mấy chục giây, hơn nữa cảm giác nguy cơ trí mạng truyền đến vừa rồi không lừa người, hắn nhiều năm du tẩu giữa lằn ranh sinh tử, rất rõ ràng về loại cảm giác này. Khi nãy Lục Ly còn tan biến, thế mà hắn chẳng cảm nhận được gì cả.
Điều này đại biểu cho cái gì?
Đại biểu cho nếu Lục Ly muốn giết hắn, vừa rồi hắn không biết đã chết bao nhiêu lần. Không ngờ Lục Ly lại có được chiến lực khủng bố thế này? Lục Ly chỉ mới đột phá Thánh Hoàng không lâu, làm sao có thể miểu sát cường giả tiệm cận đại viên mãn?
- Quái thai a...
Lạp đại nhân nhớ tới một ít chuyện cũ năm xưa, dường như trước nay Lục Ly vẫn luôn là quái thai như thế. Năm đó lúc còn ở cảnh giới Ngũ Kiếp đã có thể ngưng tụ pháp giới, đột phá cấp Đế liền làm ra không biết bao nhiêu chuyện quái dị.
- Hộc Tổ bói tính chuẩn thật!
Trong lòng Lạp đại nhân ngấm ngầm cảm khái một tiếng, trong mắt hổ lấp lánh quang mang, nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi có thể diệt sát cường giả tiệm cận đại viên mãn?
- Không sai!
Lục Ly cười cười nói:
- Mấy năm nay cường giả tiệm cận đại viên mãn chết trong tay ta hẳn phải trên trăm tên.
- Trên trăm tên...
Tròng mắt Lạp đại nhân lần nữa trợn trừng, nhìn chằm chằm Lục Ly một lúc lâu, xác định hắn không nói đùa, sắc mặt Lạp đại nhân dần trở nên hồng nhuận, kích động đến độ cả người khe khẽ run rẩy.
Hắn hít mấy hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh rồi nói:
- Tốt, tốt, tốt lắm. Lục Ly, nếu ngươi có thể giúp chúng ta đánh lui ba tộc kia, Hộc Tổ và đám người lão tông chủ chết đều có thể nhắm mắt yên nghỉ, Thiên Đế Tông cũng sẽ phụng ngươi làm tông chủ, lấy ngươi làm đầu.
- Vị trí tông chủ thì thôi không cần!
Lục Ly khoát tay nói:
- Thực không dám giấu, Lạp đại nhân, giờ ta đang nhậm chức thủ lĩnh ở một đại thế lực khác, lần này tới đây đơn thuần là để giúp đỡ báo ân. Lạp đại nhân ngài, sư tôn và cả Thiên Đế Tông đều có đại ân với ta, bây giờ Thiên Đế Tông gặp nạn, Lục mỗ lý nào có thể khoanh tay đứng nhìn?
…
Lạp đại nhân nắm giữ tình báo hoàn chỉnh, đại quân ba tộc cao đến ngàn vạn, mấy trăm cấp Đế, hơn trăm Thánh Hoàng và mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn, Tộc Vương ba đại tộc quần đều là cường giả cấp bậc lão quái, chiến lực siêu việt Hộc Tổ.
Thang Đao tộc, Huyết Bằng tộc, Phù tộc!
Ba đại tộc này trước giờ một mực là tử địch với Vô Tẫn Thần Khư, đánh đến quên cả trời đất với mấy giới diện xung quanh, bởi vì chỗ dựa sau lưng song phương khác nhau, thế nên cừu hận căn bản không cách nào hóa giải. Lần này chỗ dựa sau lưng Vô Tẫn Thần Khư đổ ngã, ba tộc tự nhiên lập tức xuất binh, bọn hắn trước là diệt đi mấy tiểu giới diện gần đó, cuối cùng mới tổng lực tấn công Vô Tẫn Thần Khư.
Vô Tẫn Thần Khư hợp thành liên quân, xuất động gần như tất cả cường giả, vì bảo hộ Vô Tẫn Thần Khư mà chiến. Đáng tiếc cường giả một giới diện thì làm sao đấu lại cường giả của hơn ba đại giới diện, thế là bọn Hộc Tổ chiến tử, Thiên Đế Tông phúc diệt, rất nhiều đại tộc bị xóa tên, Vô Tẫn Thần Khư cũng luân hãm...