Hiện tại hai đạo đại quân chính đang dựa sát vào nhau, đoán chừng một tháng sau, hai cánh quân sẽ hội hợp. Sau khi được đến tin tức, Lục Ly quyết định động thủ, một khi để hai cánh quân tụ lại, như vậy sẽ có bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, mặc dù hắn không sợ sệt, nhưng có thể nhẹ nhàng đánh giết, hà cớ gì cứ phải đi mạo hiểm?
Lục Ly để Lạp đại nhân suất lĩnh đại quân và cường giả chạy theo phía sau, riêng mình hắn thì đi trước một bước. Thậm chí còn nghênh ngang lấy ra chiến thuyền bay thẳng đi qua, chiến thuyền này là của Tử Thần, tốc độ đặc biệt nhanh, Vô Tẫn Thần Khư không có chiến thuyền dạng này, vậy nên rất dễ bị nhận ra.
Lục Ly không sợ hãi!
Đừng nói bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn còn chưa tụ lại một nơi, dù có hội tụ với nhau hắn cũng không sợ. Bởi thế hắn cứ quang minh chính đại bay tới, lấy tốc độ chiến thuyền này của hắn, đoán chừng chỉ sau chừng hơn nửa tháng liền có thể chạm mặt Thang Đao tộc.
Hiện tại Nữ Thánh Tông đã thành kẻ thống trị Vô Tẫn Thần Khư, gần như tất cả các thành trì đều có võ giả Nữ Thánh Tông, Lục Ly nghênh ngang bay đi như thế, lập tức kinh động đến các bên. Nữ Thánh Tông truyền tin cho Thang Đao tộc Phù tộc, hai tộc đều rất coi trọng, nhưng đại quân vẫn một mực thôi tiến, bọn cường giả không khả năng vứt bỏ đại quân hành động một mình được, vạn nhất đây là kế điệu hổ ly sơn thì sao?
Lục Ly lại căn bản không sợ cường giả Phù tộc đi tiếp viện Thang Đao tộc, nếu đến tiếp viện, hắn có thể quay sang tấn công quân đội Phù tộc, lúc ấy để xem cường giả Phù tộc có quay về ứng cứu không? Đối với người từng trải qua vô số trận chiến như Lục Ly, cùng lúc khai chiến với cả ba tộc chỉ như trò đùa trẻ nít.
Hắn một đường thẳng tắp phi hành, không ngừng áp sát Thang Đao tộc. Phía Thang Đao tộc có chút hoảng loạn, rốt cuộc bọn hắn còn chưa tụ hợp được với Phù tộc, Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc dứt khoát để đại quân dừng lại, bố trí đóng quân ngay tại chỗ. Đồng thời truyền tin cho Phù tộc, thỉnh mời Thái Thượng trưởng lão bọn họ tới trợ trận.
Rất nhanh phía Phù tộc đáp lời, dặn Thang Đao tộc trụ vững, bọn hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất suất lĩnh đại quân tới tiếp viện.
Ba ngày sau, chiến thuyền tới Lưu Vân sơn mạch, nơi đại quân Thang Đao tộc trú đóng. Lục Ly điều khiển chiến thuyền trực tiếp ngừng lại phía trước mặt đại quân, sau đó rút đi quang tráo bên ngoài chiến thuyền, Lục Ly xuất hiện trên boong.
Hoa!
Phía Thang Đao tộc vốn như lâm đại địch, nhưng khi dò xét thấy đối phương chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, lập tức ồ lên xôn xao, hai tên Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc càng không giấu được vẻ kinh dị, song bọn hắn vẫn không động, mà dùng thần niệm quét quanh phụ cận, nhìn xem phải chăng có cường giả khác mai phục?
- Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc đâu? Mau ra đây gặp mặt!
Lục Ly trầm giọng hét lớn, từ phía Thang Đao tộc tức tốc bay ra mấy tên Thánh Hoàng, thành hình cánh quạt vây quanh chiến thuyền, một tên Thánh Hoàng quát lạnh nói:
- Các hạ là ai? Vì sao phải muốn giúp Thiên Đế Tông đối địch với Thang Đao tộc chúng ta?
- Thiên Đế Tông có ân với ta!
Lục Ly bị bao vây, lại chẳng hề để ý, thần tình lười nhác nói:
- Giúp Thiên Đế Tông thì đúng. Còn đối địch với Thang Đao tộc hay không, cái đấy tùy thuộc vào các ngươi, Thang Đao tộc các ngươi triệt thoái khỏi Vô Tẫn Thần Khư, đồng thời cam đoan sau này không còn xâm phạm, ta có thể tha cho các ngươi một lần.
- Ha ha ha ha!
Mấy tên Thánh Hoàng bật cười ha hả, một tên Thánh Hoàng cười nhạo nói:
- Chỉ bằng ngươi? Hôm nay ngươi quỳ xuống dập đầu một trăm lần, chúng ta có thể cân nhắc không giết, chỉ phế ngươi thôi!
Ông!
Trong tay Lục Ly hiện ra Vô Ngân Đao, tùy ý quét qua, Vô Ngân Đao tan biến, một giây sau lại đã xuất hiện trước mặt tên Thánh Hoàng kia, vô thanh vô tức, không có bất kỳ dấu hiệu nào, thậm chí tên Thánh Hoàng kia đều không cảm giác được không gian ba động, Vô Ngân Đao đã trực tiếp bổ lên đầu hắn.
Oanh!
Thoáng chốc, đầu lâu Thánh Hoàng kia nổ tung, mấy tên Thánh Hoàng gần đó sợ đến ngây người, tròng mắt hai vị Thái Thượng trưởng lão trong đại quân cũng khẽ co rụt lại, nhìn chằm chằm Vô Ngân Đao trong tay Lục Ly trong tay, ánh mắt lộ vẻ kiêng dè.
Hưu!
Một tên Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc bay lên, trầm giọng hỏi:
- Các hạ đến cùng là ai? Ngươi hẳn không phải võ giả Vô Tẫn Thần Khư?
Lục Ly khẽ gật đầu, biết hai tên Thái Thượng trưởng lão này đã nhận ra Chí Tôn thần binh, hắn nhàn nhạt nói:
- Ta đến từ Tử Thần Thiên Loạn Tinh Vực, không biết các ngươi có từng nghe qua?
- Thiên Loạn Tinh Vực?
Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc khẽ nhíu mày, Thiên Loạn Tinh Vực hắn tự nhiên biết, đây chính là siêu cấp Tinh Vực tương tự Thiên Vũ Tinh Vực. Tử Thần hắn cũng có chút ấn tượng, bởi vì đoạn thời gian trước hắn từng đi qua Thiên Vũ Tinh Vực, nghe nói qua một số chuyện về Tử Thần.
- Đúng rồi!
Đột nhiên, toàn thân hắn khẽ chấn, ánh mắt chớp qua một tia hàn mang, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Các hạ.... chẳng lẽ là một trong mười đại cự đầu Tử Thần, Lục Hoàng?
Lục Ly cười nhạt nói:
- Chính là tại hạ, xem ra ngươi cũng tính là có chút kiến thức, đánh hay lui, nói một câu thống khoái đi.
…
- Cự đầu Tử Thần?
- Lục Hoàng?
Đại bộ phận Thang Đao tộc lại có chút ngơ ngác, Lục Ly rất nổi danh ư? Sao lại khiến sắc mặt Thái Thượng trưởng lão bọn hắn khó coi đến vậy? Chẳng phải chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ thôi ư? Hình như binh khí của hắn có chút đặc thù, là thần binh vô cùng cao cấp?
Sắc mặt hai tên Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc càng lúc càng không dễ nhìn, rốt cục bọn hắn đã biết vì đâu mà hai tên Thái Thượng trưởng lão Huyết Bằng tộc chết nhanh đến thế. Hai người bọn hắn đều từng đi qua Tê Viên Tộc, từng nghe nói qua ít chuyện về Lục Ly, mặc dù không tính đặc biệt rõ ràng, nhưng cái tên Lục Ly quả thực khiến rất nhiều đại tộc tại Thiên Vũ Tinh Vực phải kiêng dè.