Mười mấy nữ tử oanh oanh yến yến cùng theo khom lưng hành lễ, hơn nữa trong mắt mười mấy nữ tử này đều chứa thu thuỷ, ánh mắt đưa tình, người thấy người mặc, bộ dạng như thể mặc người định đoạt.
Lục Ly lườm tông chủ Nữ Thánh Tông một cái, lại quét mắt nhìn lướt qua mười mấy thị nữ tuổi trẻ kia, khóe miệng nhếch lên ý cười nhàn nhạt. Xem ra tông chủ Nữ Thánh Tông rất thông minh, trực tiếp quỳ xuống, đây là muốn khiến hắn đưa tay không đánh mặt người cười? Nếu đổi thành tông phái khác, đoán chừng hắn sẽ buông tha, nhưng riêng Nữ Thánh Tông thì không được.
Giáo nghĩa và hành vi của tông phái này biến thái đến mức vặn vẹo, người trong tông phái là một đám bà điên. Lưu lại tông phái này sẽ chỉ mang đến tai họa bất tận cho Vô Tẫn Thần Khư. Bởi thế tông phái này tất phải diệt, đấy là chưa nói đến vì Ngôn Tổ, vì Tượng Linh Lung và Lục Linh, tông phái này nhất định phải bị diệt.
Hắn trầm mặc không nói, khiến cho bầu không khí toàn trường dần trở nên có chút lúng túng, đám trưởng lão Nữ Thánh Tông không dám thở mạnh, ai nấy đều căng thẳng nhìn Lục Ly. Tông chủ Nữ Thánh Tông cũng đứng đấy nhìn chăm chăm Lục Ly, đám nữ tử bên cạnh thì cúi thấp người, thần thái yêu kiều đáng thương.
Trầm mặc chừng mười mấy giây, cuối cùng Lục Ly mở miệng:
- Dung tông chủ không nhận ra ta?
- Lục đại nhân nói đùa!
Dung Yên khẽ thở ra một hơi, hai ngọn song phong trước ngực cũng theo đó mà run rẩy, nàng cười nói:
- Lục đại nhân là một trong những tồn tại đỉnh cấp nhất Thiên Loạn Tinh Vực, mấy năm nay Dung Yên nghe qua vô số sự tích về ngài, sớm đã ngưỡng mộ từ lâu, lấy uy danh Lục đại nhân, thiên hạ có ai không biết?
- Ách?
Chúng trưởng lão xung quanh càng thêm kinh ngạc, thái độ tông chủ các nàng như vậy là sao? Đây có còn là tông chủ mà các nàng biết không? Sao đối mặt Lục Ly, tông chủ các nàng lại xử sự như thể đang đối mặt Thái Thượng trưởng lão ba đại tộc vậy? Tư thái thật sự quá thấp.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn, hắn nhìn vào Dung Yên nói:
- Lần này ta đến là để diệt đi Nữ Thánh Tông các ngươi, Dung tông chủ ngươi khách khí như vậy, ta làm sao ra tay được đây?
Chúng trưởng lão quanh bốn phía khẽ biến sắc, Dung Yên lại vẫn mặt không đổi sắc, khẽ cười thản nhiên nói:
- Lục đại nhân đừng làm chúng ta sợ, tông phái chúng ta toàn là một đám tiểu nữ tử, lá gan nhỏ lắm. Lục đại nhân muốn tông phái chúng ta thần phục, hay là muốn Dung Yên về hiệu lực dưới trướng, đại nhân không cần ra tay, việc này không phải là không thể thương lượng.
Dung Yên quỳ rất triệt để, trực tiếp nhắc luôn đến chuyện đầu hàng. Trong lòng nàng rất rõ ràng, Nữ Thánh Tông không phải đối thủ của Lục Ly, đừng nói Nữ Thánh Tông, dù có là ba đại tộc đều không đủ cho Lục Ly giết.
Đại quân ba đại tộc tổng cộng hơn sáu trăm vạn, sáu vị cường giả tiệm cận đại viên mãn, còn có nhiều Thánh Hoàng như vậy, lại gần như bị Lục Ly một mình diệt sạch. Với chút thực lực của Nữ Thánh Tông thì có tính là gì? Lục Ly muốn diệt, chỉ giây phút liền có thể san bằng.
Dung Yên muốn đầu hàng, nhưng không nói thẳng ra, chính là muốn được đến càng nhiều lợi ích.
Lục Ly đứng về phía Thiên Đế Tông, các nàng và Thiên Đế tông lại thế như nước lửa, các nàng đầu hàng, vị trí nên đặt ở đâu? Dưới Thiên Đế Tông, hay là ngang hàng với Thiên Đế Tông? Nếu Thiên Đế Tông muốn đối phó các nàng, Lục Ly sẽ không giúp ai, hay là giúp Thiên Đế Tông?
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, giễu cợt nói:
- Ta cần Nữ Thánh Tông các ngươi làm gì? Chút chiến lực ấy của tông phái các ngươi, ở trong mắt ta chẳng đáng là gì!
Lời này của Lục Ly khiến đám trưởng lão Nữ Thánh Tông phẫn nộ không thôi, các nàng chính là đại thế lực xếp hạng thứ hai ở Vô Tẫn Thần Khư, sau khi Thiên Đế Tông bị đánh sụp liền trở thành kẻ thống trị tại Vô Tẫn Thần Khư, Lục Ly lại nói cần Nữ Thánh Tông làm gì?
Nếu cảnh giới Lục Ly là tiệm cận đại viên mãn, có lẽ các nàng sẽ có chút kiêng dè, nhưng ngoài mặt Lục Ly chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, không ngờ lại dám cuồng vọng như thế? Ngữ điệu cao cao tại thượng như thể Thần trên chín tầng trời, còn Nữ Thánh Tông chỉ là một tiểu tông phái dưới nhân gian.
- Chúng ta tất nhiên hữu dụng!
Tông chủ Nữ Thánh Tông lại không chỉ không có nửa điểm bực tức, ngược lại trên mặt chớp qua một mạt đỏ ửng nói:
- Nữ Thánh Tông có mấy chục vạn đệ tử, hơn nữa còn đều là mỹ nhân đỉnh cấp, đệ tử Nữ Thánh Tông chúng ta tinh thông các loại thuật pháp kỳ dị, đảm bảo sẽ khiến Lục đại nhân vui vẻ. Ngoài ra Nữ Thánh Tông liên minh với rất nhiều gia tộc tông phái, chỉ cần Nữ Thánh Tông chúng ta thần phục, đồng nghĩa với gần như toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư đều thần phục, Lục đại nhân ngài không muốn trọn cả Vô Tẫn Thần Khư ư?
- Ha ha ha ha!
Lục Ly cười lớn, lắc đầu thở dài nói:
- Các ngươi đúng thật là một đám ếch ngồi đáy giếng, Vô Tẫn Thần Khư chỉ là một tiểu giới diện mà thôi. Bất luật một Tinh Vực nào trong tám đại Tinh Vực đều có mấy vạn giới diện như ở chỗ này, dưới tay ta cũng có trên ngàn giới diện, ta còn muốn Vô Tẫn Thần Khư làm gì?
- Cái này...
Nguyên một đám trưởng lão ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, xì xào bàn tán, thảo luận xem lời này của Lục Ly là thật hay giả.
Dung Yên lại rất rõ ràng, lời này của Lục Ly là thật, trên mặt nàng lộ ra một tia trắng bệch, trầm mặc một lát, sau đó đáng thương hỏi:
- Lục đại nhân, thật phải tuyệt tình như thế, nhất định phải muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết?
Một lão bà bà lại đứng đấy đóng vai đáng thương, cảnh này khiến Lục Ly bất giác nổi cả da gà, hắn trầm mặc một lát rồi nói:
- Các ngươi không muốn bị diệt thì cũng được, giải tán tông phái. Sau đó toàn bộ cao tầng tới Thiên Đế Thành, chờ đợi Thiên Đế Tông xử lý.
…
Lục Ly đã nói đến mức này, vậy thì về cơ bản đã không còn gì để bàn nữa cả. Giải tán tông phái, chờ đợi Thiên Đế Tông xử lý? Thế thì khác gì bó tay chịu chết đâu? Lấy mức độ thù hận giữa Thiên Đế Tông và các nàng, các nàng chỉ còn nước chết, khả năng sống sót là vô cùng thấp.