Tứ trưởng lão đích thân sưu hồn một phen, trong phần ký ức còn sót lại quả nhiên có thông tin liên quan tới bí cơ địa bí mật này. Căn cứ kia đích thật là một trong những cơ địa quan trọng nhất của Thiên Đế Tông, bên trong không chỉ có lượng lớn đệ tử tinh anh mà còn có bảo tàng được cất giữ nhiều năm.
Mấy thứ như bảo tàng không quan trọng, đệ tử tinh anh mới quan trọng.
Tứ trưởng lão không chút ngập ngừng, cũng không chờ đại quân cùng theo, mà trực tiếp suất lĩnh toàn bộ chí cường giả trực tiếp giết đến lối vào bí cảnh. Trước khống chế lối vào cơ địa bí mật kia cái đã, đại quân từ từ tới sau cũng được.
Lối vào nằm trong đầm nước ở một ngọn núi nhỏ, xung quanh có rất nhiều trinh sát, ngoài ra còn có huyễn trận cường đại. Chỉ là những huyễn trận này đối với đám người Tứ trưởng lão mà nói thì chẳng có chút ảnh hưởng nào.
Sau khi tới gần, bọn hắn lập tức khống chế tất cả võ giả trinh sát xung quanh, không giết mà chỉ khống chế, như vậy sẽ không đánh cỏ động rắn. Khống chế xong trinh sát, bọn hắn lại không vội đi vào, mà đứng ngoài chờ đại quân kéo tới.
Hơn nửa ngày về, đại quân áp tới, mấy trăm vạn đại quân đoàn đoàn vây quanh phụ cận, đến cả một con muỗi cũng đừng hòng tiến vào. Bọn Tứ trưởng lão tụ lại thương nghị, quyết định lập tức tiến vào bí tịch này, khống chế hết thảy bên trong, nếu bị cường giả bên trong phát hiện, vạn nhất phong ấn lối vào, vậy liền rắc rối to.
Tứ trưởng lão quyết định đích thân dẫn đội đi vào, hơn nữa còn một hơi đi vào mười tên chí cường giả, tám tên còn lại canh giữ bên ngoài. Đây là đấu pháp ổn thỏa nhất, tránh miễn bên trong có mai phục.
Mười tên chí cường giả đi vào, dù bên trong có mai phục cũng không sao cả, Lục Ly ở trong lại đã sao? Chẳng lẽ còn có thể giết được mười chí cường giả bọn hắn?
Bát trưởng lão lưu ở bên ngoài chủ trì đại cục. Bên ngoài có tám chí cường giả, dù xảy ra chuyện cũng có thể ổn định một lát. Tám tên chí cường giả, lại thêm nhiều Thánh Hoàng như vậy, kiên trì một thời gian ngắn chắc không thành vấn đề. Mười tên chí cường giả cứ thế tiến vào trong đầm nước, men theo cửa động dưới đáy đầm tiến vào trong bí cảnh.
Nhìn từng tên cường giả tiến vào bên trong, không thấy có bất kỳ dị biến nào xảy ra. Bọn Bát trưởng lão ở bên ngoài như trút được gánh nặng, xem ra nơi này không có vấn đề, hết thảy đều rất bình thường. Có vẻ chẳng mấy chốc sẽ nhẹ nhàng khống chế được cơ địa bí mật.
Ông!
Đột nhiên, lối vào cửa động dưới đáy đầm nước chợt nổi sóng, nước hồ kịch liệt tuôn trào, sau đó một tiếng nổ vang trầm muộn vọng lên, lối vào cứ thế bất ngờ nổ tung.
Nước hồ xung thiên mà lên, rơi rụng lên thân võ giả và cường giả quanh bốn phía. Đám võ giả và cường giả này đều choáng váng, gắt gao nhìn chằm chằm đáy hồ, quên mất cả tránh né.
- Không hay, lại trúng kế...
Nội tâm Bát trưởng lão trầm xuống, hắn cảm nhận được vị đạo quen thuộc, năm tên chí cường giả từng trải qua sự kiện Phàn Thành cũng biến sắc, bọn hắn đều ngửi thấy mùi âm mưu.
Sao lối vào này có thể đột nhiên nổ tung được? Phải biết thông thường lối ra vào bí cảnh đều rất ổn định, thậm chí còn được gia cố bằng Thần Văn để tránh sụp đổ. Thế mà giờ bọn Tứ trưởng lão vừa mới đi vào, lối vào liền nổ, sao có thể trùng hợp vậy được?
Chiến đấu ở Vân Vụ sơn mạch, phụ cận lại vừa khéo có một bí cảnh, vừa khéo bắt được một tên cấp Đế, sưu hồn cấp Đế, biết được tình hình trong bí cảnh. Trong bí cảnh lại vừa khéo có đại bộ phận tinh anh Thiên Đế Tông, giờ lối vào bỗng đột nhiên phát nổ?
Hết thảy tất cả những điều này đều khiến bọn Bát trưởng lão cảm thấy giống như một cạm bẫy liên hoàn. Giống hệt như sự kiện Phàn Thành, một vòng tiếp một vòng, bố cục sâu xa, dẫn bọn hắn từng bước từng bước sập bẫy. Khắc này Bát trưởng lão chỉ thấy sau lưng phát lạnh, cảm giác như bị một con rắn độc nhìn chằm chằm.
Lối vào bị hủy, song không phải là không có cách trở về. Biện pháp đơn giản nhất chính là bọn Tứ trưởng lão trực tiếp oanh phá tường lũy bí cảnh, xông ra ngoài hư không vô tận, sau đó quay đầu tìm về Vô Tẫn Thần Khư.
Nhưng ở này có một vấn đề!
Dù bọn Tứ trưởng lão lấy tốc độ nhanh nhất đi về, không nói nhiều, chí ít cũng phải mất nửa năm. Nửa năm này bọn hắn phải chống đỡ công kích từ đám người Lục Ly, sợ rằng khó mà cầm cự được lâu, cuối cùng tất cả đều sẽ bỏ mạng ở đây.
Giờ mà rút đi, có lẽ còn có cơ hội thoát được một bộ phận, nhưng bọn hắn mà đi, đám người Lục Ly rất có thể sẽ chuyển hướng nhắm đến bọn Tứ trưởng lão. Lỡ như bí cảnh kia còn có lối vào khác thì sao? Khi ấy bọn Tứ trưởng lão chắc chắn sẽ bị đùa tới chết.
Bát trưởng lão mê mang, tình tự sợ hãi ngập tràn tâm trí hắn. Lục Ly quá đáng sợ, hắn đối mặt với Lục Ly, lại như thể phải đối chiến với mấy chục chí cường giả, trong lòng sao không hoảng cho được? Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, lại mang đến cho hắn cảm giác còn khủng bố hơn cả mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.
- Bát trưởng lão, giờ phải làm sao?
Nguyên một đám cường giả vây quanh Bát trưởng lão, bọn hắn cũng mê mang, cũng sợ hãi, tình huống quỷ dị thế này, cả đời bọn hắn đều chưa từng gặp qua. Bọn hắn như thể tiến vào một mê cung dưới đất, rõ ràng khắp nơi đều là đường, nhưng đẩy ra bất kỳ cánh cửa nào đều cảm giác được có nguy cơ trí mạng.
Không đường để đi, tiến thối lưỡng nan.
Bát trưởng lão cưỡng bách bản thân trấn định lại, hắn hít một hơi thật sâu, nói:
- Trước để đại quân rời khỏi chỗ này, trấn thủ phụ cận!
Một tên cường giả lập tức truyền lệnh đi xuống, quân đội lập tức rút đi, đồng thời cường giả kia cũng hạ lệnh, nghiêm cấm tán rải tin tức, bằng không giết không cần luận.
Thực ra Bát trưởng lão không quá quan tâm quân tâm có bất ổn hay không, hắn chỉ không muốn để những quân sĩ cấp thấp này thấy được bộ dạng quẫn bách của bọn hắn mà thôi.
- Thử xem liệu có thể oanh mở thông đạo không?!