Tộc nhân Tê Viên tộc rất nhiều, trực hệ bàng hệ cộng thêm thông gia đám hỏi, nhân số đoán chừng phải mấy ngàn vạn. Cộng thêm các tộc quần phụ dung, vô số gia tộc thế lực thuộc hạ, tổng cộng phải trên trăm ức võ giả, bây giờ trăm ức võ giả này đều đang tìm kiếm Lục Ly, đáng tiếc tìm lâu vậy rồi mà vẫn không thu hoạch được gì.
Ba tháng!
Lục Ly ra tay mười ba lần, hủy đi tám tòa đại thành, diệt năm nơi tài nguyên bảo địa, đánh chết tám tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, diệt sát mấy trăm vạn quân đội, cướp đoạt vô số tài nguyên không cách nào thống kê hết được. Ác mộng Quáng tộc năm đó tái hiện, trọn cả Thiên Vũ Tinh Vực đều ồ lên kinh hãi.
Vô số người trẻ tuổi nhiệt huyết sôi trào, bây giờ không ai còn nghi ngờ chuyện Lục Ly từng làm ở Thiên Cương Tinh Vực, Lục Ly đích thực có năng lực lấy sức một mình áp đảo nguyên một đại tộc. Các đại tộc xung quanh bắt đầu động tâm, thừa lúc ngươi bệnh đòi mạng ngươi, Lục Ly là người Thiên Loạn Tinh Vực, chắc chắn sẽ không đến cướp địa bàn bên này.
Lưu tộc và Mông tộc bắt đầu mật mưu, hai tộc này tự nhiên sẽ không tới cướp đoạt địa bàn. Nhưng Tê Viên tộc có thù với bọn hắn, bọn hắn cũng muốn diệt đi Tê Viên tộc, nâng đỡ một thế lực khác thượng vị. Đến khi ấy thế lực này sẽ thường niên cúng tế bọn hắn, còn sẽ nghe theo lời bọn hắn, vậy hà cớ gì mà không làm?
Các đại tộc xung quanh hưng phấn lên, Tê Viên tộc bị diệt, bọn hắn đều có cơ hội thượng vị, có đại tộc nào mà không ôm lấy giấc mộng bá chủ? Trở thành bá chủ rồi, chỉ cần đứng vững gót chân, tộc quần liền có thể ngạo nghễ trên đỉnh Thiên Vũ Tinh Vực.
…
Tê Viên Thành vẫn đang trong phong tỏa, con dân trong thành rất nhiều, nhưng trọn cả tòa thành trì đều bao phủ trong bầu không khí ngột ngạt, mọi hoạt động giải trí đều bị ảnh hưởng, đến đêm khung cảnh vô cùng hiu quạnh vắng vẻ. Tửu lâu vắng hoe, đến cả thanh lâu bình thường vốn vô cùng náo nhiệt cũng vắng tanh vắng ngắt, chẳng làm ăn được gì.
Tê Viên tộc vốn có rất nhiều thiếu gia hoàn khố, nhưng đoạn thời gian này không một ai dám ra ngoài, bọn hắn đều nghe nói gần đây Đại trưởng lão chính đang đại phát lôi đình, đã tự tay vỗ chết mấy tên hạ nhân. Một ít trinh sát bị hắn nện thành trọng thương, giờ đừng nói là đám con em hoàn khố, ngay cả cao tầng Tê Viên tộc đều sống trong sợ hãi, lo sợ chọc giận Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão không thể không giận, bởi vì gần đây toàn là tin tức xấu, cách mỗi mấy ngày lại có tin xấu truyền về, không phải thành trì bị phá thì là tài nguyên bảo địa bị tấn công, hoặc là cường giả tiệm cận đại viên mãn nào đó bị chém giết.
Đại trưởng lão điều động vô số cường giả, trinh sát nhiều không kể xiết, tứ xứ tìm kiếm Lục Ly, đáng tiếc mãi chẳng nghe được tin tức nào, đến một chút manh mối đều không có. Mắt thấy Lục Ly hoành hoành bá đạo trong giới diện do Tê Viên tộc khống chế, ra tay đồ sát không chút kiêng dè, hắn lại bó tay hết cách, ngươi nói xem, tâm tình làm sao có thể tốt cho được?
Tộc Vương bọn hắn còn chưa tỉnh lại dù đã dùng hết mọi cách. Đủ loại linh dược đưa cho Tộc Vương nuốt vào, lại vẫn cứ không thấy có phản ứng. Bọn hắn chỉ biết ngồi im chịu trận, lại không dám mời cường giả linh hồn bên ngoài đến trị liệu, một khi tin tức Tộc Vương bọn hắn xảy ra chuyện truyền ra, sợ rằng các đại tộc phụ cận sẽ lập tức có động tác, khi ấy không đợi Tộc Vương tỉnh lại, Tê Viên tộc đã bị diệt mất rồi.
Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quả nhiên biến thái, Đại trưởng lão không khỏi hối hận, sớm biết thế đã không khai chiến với Lục Ly, giờ chuyện đến nước này, còn làm sao thu trường được nữa?
Nhiều cường giả và trinh sát như vậy đều không tìm thấy Lục Ly, chứng tỏ đối mặt Lục Ly, cường giả dưới đại viên mãn chỉ như đứa mù. Mà Tộc Vương bọn hắn lại ngủ say, Tê Viên tộc chỉ còn biết ngậm ngùi đứng nhìn, cứ tiếp tục thế này, để càng lâu Tê Viên tộc sẽ chết càng nhiều quân đội và cường giả.
Quân đội và cường giả tử thương còn có thể chấp nhận, then chốt là ở chỗ thanh danh. Thời gian kéo càng lâu, thanh danh Tê Viên tộc càng lang tạ, đến khi ấy sợ rằng các tộc quần phụ cận sẽ nhịn không được mà ra tay. Một khi những tộc quần kia liên hợp lại, đó chính là ngày tận thế của bọn hắn.
- Đi mời đám người Nhị trưởng lão tới đây!
Đại trưởng lão nghĩ nghĩ rồi phân phó một tiếng, Tê Viên Thành còn có mười mấy trưởng lão tọa trấn, tất cả đều là trưởng lão quan trọng tay nắm thực quyền. Đợi giây lát, mười mấy trưởng lão tới đông đủ, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi. Đại trưởng lão trầm giọng nói:
- Cục diện thế nào chắc các ngươi đều đã rõ ràng, mặc dù ta biết mọi người khó mà chấp nhận, nhưng chúng ta không thể không đối mặt với hiện thực. Mặt mũi dù quan trọng, nhưng sinh tử tồn vong của tộc quần càng quan trọng hơn. Bởi thế tất cả mọi người phải lý trí nghĩ xem, bước tiếp theo nên đi như thế nào?
Chúng trưởng lão đều trầm mặc, Đại trưởng lão nói không sai, dù chúng nhân khó mà chấp nhận, nhưng không thể không thừa nhận điểm này, bọn hắn không làm gì được Lục Ly. Cứ để sự việc tiếp diễn, thế cục sẽ chỉ càng lúc càng ác liệt, bởi thế nhất định phải chuẩn bị sẵn đường lui, giờ mà còn không lui, khả năng sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
- Đi đàm phán với Lục Ly...
Một tên trưởng lão dè dặt hỏi:
- Chúng ta làm ra chút nhượng bộ, sau đó ngưng chiến với hắn?
- Năm đó Quáng tộc cũng là làm như vậy!
Một tên trưởng lão khác nói:
- Theo như ta được biết, năm đó Quáng tộc cũng từng bí mật đạt thành hiệp nghị với Lục Ly, sau đó Lục Ly còn phối hợp bọn hắn diễn kịch, ngoài mặt là Quáng tộc thắng, nhưng thực ra là bị Lục Ly xao trá một khoản tương đối lớn.
- Mất chút thiên thạch và tài nguyên không tính là gì!
Tên trưởng lão thứ ba nói:
- Chỉ cần có thể để hắn phối hợp diễn kịch với chúng ta, vậy chúng ta chịu chút thiệt thòi cũng không tính là gì. Nhưng nếu không đình chiến, cứ tiếp tục thế này, sợ rằng sớm muộn sẽ xảy ra chuyện, thậm chí sẽ bị diệt tộc.