Rất nhiều trưởng lão Tê Viên tộc đã bỏ cuộc, trong tộc cũng bắt đầu tiến hành chuyển dời võ giả tinh anh thế hệ trẻ, làm ra dự tính xấu nhất. Gần đây Đại trưởng lão toàn lực cứu trị Tộc Vương, đã mấy tháng không lộ diện, bọn Nhị trưởng lão không khỏi dần tuyệt vọng.
Theo như tin tức xung quanh truyền về, Mông tộc và Lưu tộc đã mật đàm rất nhiều lần, nếu chỉ mỗi hai tộc này mật đàm thì cũng thôi. Then chốt là có mấy đại tộc phụ cận cũng tham gia mật đàm, đây rõ ràng là hai tộc chuẩn bị nâng đỡ một đại tộc khác, đồng thời liên hợp mấy đại tộc còn lại chung tay tấn công lật đổ Tê Viên tộc.
- Đợi thêm một tháng nữa!
Nhị trưởng lão quyết định, nếu trong vòng một tháng vẫn không có bất cứ nghịch chuyển nào. Hắn đành phải nghĩ cách đi đàm phán với Lục Ly, đồng thời mời Tộc Vương Nham tộc tới giúp bọn hắn xem xem Tộc Vương.
Mời Tộc Vương ngoại tộc đến, tin tức Tộc Vương bọn hắn xảy ra chuyện rất có thể sẽ không giấu được, nhưng đã qua lâu vậy rồi mà Tộc Vương bọn hắn vẫn một mực không lộ diện, kỳ thật rất nhiều đại tộc sớm đã đoán được.
Rất nhanh, một tháng đi qua, thế cục vẫn không thấy có nghịch chuyển. Tiêu tốn trọng kim mời tới cường giả truy tung, lại không phát huy bất kỳ tác dụng nào, căn bản không tìm thấy được Lục Ly. Nhị trưởng lão khẽ thở dài, đứng dậy đi tới thành bảo nơi Tộc Vương cư trú.
Thành bảo này bị phong tỏa nghiêm mật, một con muỗi cũng đừng hòng bay vào, trấn thủ nơi cửa ra vào chính là hai lão tổ thọ nguyên sắp hết. Nhị trưởng lão hành lễ với hai vị lão tổ, sau đó bóc mở Thần Văn đi vào trong, định xem xem tình hình, thuận tiện thương nghị một phen với Đại trưởng lão.
- Ách...
Ngau khi vừa tiến vào, cả người hắn chợt khẽ rung lên, thần sắc tràn đầy kích động quỳ rạp xuống đất, nghẹn ngào nói:
- Tộc Vương, ngài rốt cục tỉnh lại!
Trong đại điện thành bảo, một cường giả mặt đầy nếp nhăn, trên thân tản phát khí tức già nua đang yên lặng ngồi đó, đứng bên cạnh hắn là Đại trưởng lão. Tộc Vương Tê Viên tộc cúi nhìn Nhị trưởng lão một lát, sau đó khoát tay nói:
- Đứng lên đi, trên thực tế bản vương một mực không ngủ say, hết thảy mọi chuyện xảy ra trong đoạn thời gian qua, bản vương đều nắm rõ như lòng bàn tay!
- Hả?
Nhị trưởng lão cả kinh, vội nhìn sang Đại trưởng lão, thấy đối phương khẽ gật đầu, hắn càng thêm nghi hoặc, hỏi:
- Tộc Vương, ngài đây là...
- Bản vương đúng là tu luyện ra chút vấn đề!
Tộc Vương Tê Viên tộc khẽ thở dài, ngữ khí chất đầy không cam tâm và tiếc nuối, hắn nói:
- Thọ nguyên bản vương sắp tận, tối đa chỉ sống được thêm mấy năm.
- Hả?
Tròng mắt Nhị trưởng lão tức thì đỏ lên, đáng ra hắn phải gọi Tộc Vương là Nhị gia gia, Tộc Vương này đã là cột chống trời của Tê Viên tộc bọn hắn suốt hơn mười vạn năm, nhiều lần dẫn dắt Tê Viên tộc vượt qua nguy cơ, nếu không nhờ hắn, Tê Viên tộc sớm đã bị diệt. Tộc Vương vốn còn có mấy ngàn năm thọ nguyên, lại không ngờ chỉ còn có thể sống thêm mấy năm.
Nhị trưởng lão lập tức bi thống không thôi, đồng thời trong lòng không khỏi bối rối, chẳng lẽ đến thế hệ này của hắn, Tê Viên tộc sẽ phải triệt để suy bại? Mặc dù hắn và Đại trưởng lão vẫn có khả năng đột phá đại viên mãn, nhưng khoảng cách nửa bước này há có thể vượt qua dễ dàng? Vài vạn năm, thậm chí cả đời đều chưa hẳn đột phá được.
Không có cường giả đại viên mãn, Tê Viên tộc liền khó mà giữ được vị trí bá chủ, thậm chí có thể sống sót được hay không cũng là vấn đề!
- Trấn định chút đi!
Tộc Vương Tê Viên tộc chứng kiến bộ dạng thất hồn lạc phách của Nhị trưởng lão, không khỏi lạnh giọng trách mắng một tiếng, hắn nói tiếp:
- Đoạn thời gian này ta một mực giả bộ ngủ say, mục đích là vì muốn xem xem, nếu bản vương không có ở đây, các ngươi liệu có thể chống đỡ nổi Tê Viên tộc hay không? Bản vương rất thất vọng!
Bịch!
Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đồng thời quỳ xuống, cả hai trầm giọng nói:
- Chúng ta vô năng!
- Các ngươi xác thực vô năng!
Tộc Vương Tê Viên tộc không chút khách khí nói:
- Khoan nói tới tranh đấu với Mông tộc Lưu tộc, khi biết ta hôn mê, không ngờ các ngươi vẫn phái ra hai mươi tên cường giả đi Vô Tẫn Thần Khư? Các ngươi nghĩ cái gì thế hả? Bại thì cũng thôi, nhưng xử lý tiếp sau đó càng là rối tinh rối mù. Những thứ bản vương dạy các ngươi bao năm qua đi đâu cả rồi? Có phải các ngươi cho rằng Tê Viên tộc một mực là bá chủ, nên quên mất những năm nay tộc ta bao nhiêu lần gặp phải nguy cơ? Vì cái gọi là mặt mũi siêu cấp đại tộc, các ngươi thiếu chút hủy đi căn cơ tộc ta, đúng là một đám phế vật!
Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão xấu hổ không thôi, lần nữa khom mình thật sâu, nói:
- Chúng ta có tội!
Lúc này trong lòng cả hai đều không khỏi kinh nghi. Tại sao Tộc Vương một mực tỉnh táo, lại không truyền ra ý chỉ, cứ trơ mắt nhìn bọn hắn từng bước đi nhầm, đến nỗi sa vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như hôm nay.
Bọn hắn cũng biết rất nhiều quyết nghị đưa ra là sai, nhưng không phải là bởi Tộc Vương hôn mê, bọn hắn bối rối hoảng loạn nên mới luân lạc đến bước này ư?
- Hừ!
Tộc Vương Tê Viên tộc tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hai người, hắn hừ lạnh nói:
- Bản vương chỉ còn có thể sống mấy năm, hai thùng cơm các ngươi lại trong thời gian ngắn không có cơ hội đột phá, bởi thế bản vương mới đành phải tỏ vẻ yếu thế, để đám nhãi ranh ngấp nghé tộc ta đi ra hết, sau đó một hơi tiêu diệt sạch. Cũng chỉ có như thế, bản vương mới có thể tranh thủ cho các ngươi thêm mấy trăm năm, nếu mấy trăm năm sau mà các ngươi vẫn không thể đột phá, vậy liền thành thành thật thật nhường ra địa bàn, tiềm phục vào trong tổ địa.
- Thì ra là thế!
Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhìn nhau, bọn hắn đã hiểu, Tộc Vương Tê Viên tộc làm vậy chính là cố ý để cho bên ngoài tưởng rằng hắn đã chết rồi, sau đó những đại tộc kia dồn dập nhảy ra gây sự, hắn lại ra tay, diệt sát cường giả những đại tộc nhảy ra kia, quét ngang hết thảy đại tộc ngấp nghé Tê Viên tộc, đánh đau đánh tàn bọn hắn. Qua đó tạo dựng uy thế, tranh thủ mấy trăm năm bình tĩnh cho Tê Viên tộc.