Đại trưởng lão trầm ngâm một lát rồi nói:
- Đã có mười đại tộc phát động tấn công, vậy có hay không có chúng ta cũng chẳng khác gì. Với tình hình tộc ta bây giờ, ta thấy tốt nhất vẫn đừng nên vọng động thì hơn, đại chiến lần trước, tộc ta tử thương nhiều cường giả như vậy, lần này đi khai chiến, chắc chắn cũng phải tử thương không ít. Theo ý ta, tốt nhất đừng quản chuyện này, tĩnh tâm bế quan, xung kích đại viên mãn mới là việc cần kíp nhất bây giờ. Thời gian rất gấp bách, ta lại bị việc vặt quấn thân, căn bản không tĩnh tâm được, ngày nào Lục Ly còn chưa chết, ngày đó ta còn chưa thể an tâm tu luyện.
- Đã mấy chục năm không thấy tung tích Lục Ly, không chừng hắn đã chết trong Băng Hà Cốc cũng nên.
Nhị trưởng lão nói:
- Ta thấy không nhất thiết phải chú ý Lục Ly nữa, ở Băng Hà Cốc có nhiều Thần Văn như vậy, lại thêm độc dịch độc trùng, còn có lão tổ trấn thủ. Nếu Lục Ly có thể đi ra thì sớm đã đi ra. Tộc Vương, ta thấy có phải ngươi cẩn thận quá rồi không?
- Không cẩn thận không được!
Đại trưởng lão cảm khái nói:
- Sự khủng bố của Lục Ly thế nào ngươi không phải không biết...
Nghe đến đó, Lục Ly không khỏi ngơ ngác, vì sao Nhị trưởng lão gọi Đại trưởng lão là Tộc Vương? Chẳng lẽ Tộc Vương Tê Viên tộc đã truyền vị cho Đại trưởng lão?
Lục Ly có chút mơ hồ, đành tiếp tục yên ắng nghe lén, bên kia Đại trưởng lão kiên quyết không đồng ý tiến đánh Mông tộc, chỉ muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, bồi dưỡng thêm càng nhiều cường giả. Hắn khuyên Nhị trưởng lão đi bế quan, tranh thủ đột phá đại viên mãn.
- Được rồi!
Nhị trưởng lão thấy không cách nào thuyết phục Đại trưởng lão, đành chỉ biết cười khổ nói:
- Vậy ta đi Bích Vân Giới, tới trong đó bế quan trăm năm, xung kích đại viên mãn một phen. Nếu có chuyện gì ngài cứ nhắn cho ta biết, chuyện trong tộc, phiền Tộc Vương ngài hao tâm tổn trí.
- Ừm!
Đại trưởng lão khẽ gật đầu, thần tình lo âu nói:
- Hiện tại nhiệm vụ hàng đầu của tộc ta chính là đột phá đại viên mãn, đợi xử lý xong xuôi mọi chuyện, ta cũng sẽ bế quan. Hai chúng ta nhất định phải có một người đột phá đại viên mãn, hơn nữa chuyện này còn không thể dây dưa quá lâu.
- Ta biết!
Nhị trưởng lão thần tình ngưng trọng khẽ gật đầu, sau đó đi ra bên ngoài, lúc ra đến cửa, hắn đột nhiên quay người hỏi:
- Có cần tìm ngày an táng di hài lão Tộc Vương vào tổ lăng không, dù sao cũng không tiết lộ ra ngoài, chúng ta bí mật an táng là được, chứ cứ đặt mãi ở đây cũng không hay.
- Ách...
Lúc nghe đến đó, tròng mắt Lục Ly co rụt lại, linh hồn khẽ chấn, lão Tộc Vương? Chẳng lẽ là nói đến Tộc Vương Tê Viên tộc? Di hài... không lẽ Tộc Vương Tê Viên tộc chết rồi?
Nếu Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi, vậy thì hắn còn sợ gì? Cứ trực tiếp giết ra ngoài là được, Tê Viên tộc chỉ có một cường giả đại viên mãn, giờ đều chết rồi, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão này muốn đột phá há là chuyện dễ dàng.
Lục Ly vội vàng tiếp tục nín thở lắng nghe, bên kia Đại trưởng lão khoát tay nói:
- Bỏ đi, bí mật đến mấy cũng có khả năng tiết lộ phong thanh. Chỉ các đời Tộc Vương mới có tư cách an tán vào trong tổ lăng, đột nhiên nhiều thêm một ngôi mộ, chắc chắn sẽ dẫn người hoài nghi, đến lúc đó một khi tin tức Tộc Vương đã chết truyền ra, vậy liền rắc rối to.
- Ha ha ha ha!
Nghe đến đó, Lục Ly đột nhiên bật cười ra tiếng, tiếng cười của hắn lại trực tiếp vang vọng trong đại điện, khiến Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão giật nảy mình. Đại trưởng lão trực tiếp đứng bật dậy, hai người tức tốc lấy ra binh khí bảo vật, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm kiếm võ giả tiềm phục.
Chỉ là bọn hắn sưu tra một lượt, lại không có bất kỳ phát hiện nào, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhìn nhau, cảm thấy như ban ngày gặp quỷ. Đại trưởng lão quát khẽ nói:
- Cường giả phương nào? Sao lẻn vào địa bàn Tê Viên tộc? Mời đi ra nói chuyện!
Lục Ly nhếch môi, không ngờ vừa rồi cao hứng quá, bất giác bật cười ra tiếng. Tiếng cười lại trực tiếp truyền đi qua, vang lên trong đại điện. Cũng là hắn có chút đắc ý quên hình, song hắn không mấy bận tâm, bởi vì hắn đã xác định một điều, Tộc Vương Tê Viên tộc thật chết rồi!
Đối tượng hắn cố kỵ nhất chính là Tộc Vương Tê Viên tộc, tên đại viên mãn này thiếu chút giết chết hắn. Giờ Tộc Vương Tê Viên tộc đã chết, vậy thì đối với hắn mà nói, Tê Viên tộc đã như cá nằm trên thớt, hắn muốn giết liền giết, muốn làm thịt liền thịt, có thể mặc ý chà đạp, chơi đùa thế nào cũng được.
Không chơi tàn Tê Viên tộc, vậy Vô Tẫn Thần Khư liền vĩnh viễn không được an toàn, chuyện này cũng vĩnh viễn không được kết liễu. Bởi thế sau khi biết được tin hắn mới cuồng hỉ như thế. Băng Hà Cốc này rốt cuộc không nhốt hắn được nữa, hắn có cảm giác như khốn long về lại bầu trời.
Thế là bèn mặc kệ Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, trực tiếp truyền âm nói:
- Huyết Linh Nhi, ta cho ngươi thời gian ba tháng, khoái tốc ghi chép khắc họa lại toàn bộ Thần Văn ở đây. Ba tháng sau chúng ta sẽ cường hành phá trận đi ra. Lần này ta muốn đánh đuổi Tê Viên tộc khỏi Thiên Vũ Tinh Vực, khiến chúng trốn về tổ địa lay lắt hơi tàn, ha ha ha.
…
Tiếng cười lớn đột nhiên vang lên, dọa cho Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhảy dựng, nhất là sau khi lục soát khắp toàn bộ Tê Viên Thành mà không thu được bất kỳ phát hiện nào, bọn hắn lại càng hoảng.
Có thể vô thanh vô tức lẻn vào Tê Viên Thành, đồng thời khiến bọn hắn không tìm ra được, vậy thì chỉ có hai loại người, một là đại viên mãn, hai là Lục Ly!
Không quản là loại nào thì cũng đều đại biểu cho Tê Viên tộc gặp rắc rối lớn, đương thời Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão chính đang thương thảo chuyện di hài lão Tộc Vương Tê Viên tộc, đúng lúc đó tiếng cười kia đột nhiên vang lên. Điều này chứng tỏ ngươi kia chắc chắn là kẻ địch, hoặc là Tộc Vương Lưu tộc, hoặc là Lục Ly, dù là ai thì đều tuyệt đối không phải minh hữu.
Ngay trong đêm Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ngồi lại thương nghị, sau đó quyết định lập tức chuyển dời tinh anh và tài nguyên trong tộc.