Hơn nữa Lỗ Hữu Sơn nghe nói Lục An chỉ là con nuôi Lục Ly, cảm tình tựa hồ cũng không quá sâu. Bởi thế Lỗ Hữu Sơn không khỏi hoài nghi, lần này Lục Ly muốn chém Lục An, liệu có phải là để chấn nhiếp tất cả công tử Tử Thần?
Thân là thượng tầng Tử Thần, Lỗ Hữu Sơn và đa số trưởng lão đều không hi vọng như thế. Đầu tiên là không hi vọng Lục Ly vung lệ giết con, như thế sẽ chỉ khiến toàn bộ Lục gia và Tử Thần đều không được an bình.
Hai là không hi vọng Lục Ly lập quy ác đến mấy, nhà ai mà không có một hai thiếu gia hoàn khố? Nhà ai không làm chút hoạt động âm ám? Thân là thượng tầng Tử Thần, thân là kẻ thống trị, nếu ngay đến chút đặc quyền đều không có, vậy trở thành thượng tầng còn ý nghĩa gì nữa?
Rất nhiều trưởng lão đều không hi vọng Lục Ly giết con, bằng không sau này ai nấy đều khó xử. Lục Ly đến cả con trai mình cũng dám giết, vậy sau này công tử nhà ai phạm chút chuyện, chẳng phải cũng bị xử tử?
Quy củ lập ra rồi, sau này liền chỉ có thể dựa theo quy củ đó mà làm.
Lỗ Hữu Sơn len lén truyền tin cho Lục An, để hắn thông minh chút, đoán chừng hiện tại Lục Ly cũng đang theo dõi tình hình bên này, Lục An thành thật nhận lầm, thoái thác tội ác một phen, tỉ như nói hắn không phải chủ phạm, như vậy Lỗ Hữu Sơn liền có thể thuận nước đẩy thuyền, miễn đi tội chết cho Lục An.
- Phụ thân?
Trên mặt Lục An chớp qua một tia sợ hãi, trong mắt hiện đầy vẻ kinh ngạc, sắc mặt bỗng chốc trắng bệch, không dám nói thêm nửa lời. Thần tình khúm núm vâng dạ, không còn chút nghênh ngang nào cả.
Lỗ Hữu Sơn mang bọn hắn về Hình Phạt Đường, tự mình tiến hành thẩm vấn. Mấy nữ tử bị hại cũng được tìm tới. Ngoài ra còn có một ít chứng nhân ngày đó, những điều này Lỗ Hữu Sơn không dám có dối trá...
Thực ra sự tình đã rất rõ ràng, giờ chỉ phải xem định tội thế nào. Lúc này Dực Hoàng cũng truyền âm tới, ý tứ không khác Lỗ Hữu Sơn là mấy, định tội thì chắc chắn phải định, thậm chí có thể giết luôn ba tên công tử còn lại, nhưng riêng Lục An thì không thể định tội chết.
Dực Hoàng lệnh cho Lỗ Hữu Sơn nghĩ cách thoát tội cho Lục An, để hắn miễn đi tội chết, còn tội sống thì không sao cả, trước cứ giữ mạng đã rồi tính.
Chuyện đến bước này liền có vẻ khá là thú vị. Cảm giác như là cha muốn giết con, người ngoài lại nghĩ hết mọi cách giúp con thoát tội, còn phải hợp lý hợp pháp, để Lục Ly không lời để nói.
Nhiệm vụ rất gian khổ!
Lỗ Hữu Sơn đầu lớn như cái đấu, hắn nghĩ nghĩ, sau đó truyền âm cho một tên đường chủ thủ hạ, để hắn len lén dặn dò Lục An, dạy Lục An làm sao để tẩy thoát tội lỗi. Chỉ cần không phải chủ phạm mà là bị lôi kéo dụ dỗ, vậy chuyện này liền có không gian để thao tác.
Ngoài ra còn phải dặn dò ba tên công tử còn lại, để một người chủ động đứng ra nhận là chủ phạm, mấy người khác làm tòng phạm, sau đó chúng nhân thống nhất lời khai, như thế sẽ chỉ phải chết mỗi chủ phạm thôi.
Làm vậy sẽ có nguy hiểm, bởi vì Lục Ly rất có thể đang theo dõi tình hình bên này, động tác trong bóng tối của bọn hắn rất dễ lộ ra. Có thể tốn công mà không có kết quả, đến lúc đó trong cơn phẫn nộ, Lục Ly có thể đá Lỗ Hữu Sơn khỏi vị trí trưởng lão.
- Liều vậy, dù mất ghế trưởng lão cũng không thể định tội chết cho Lục An được!
Sau một hồi cân nhắc thiệt hơn, Lỗ Hữu Sơn hạ quyết định, nếu mà định tội chết cho Lục An, đám người Lục gia kia chắc sẽ ghi hận hắn, sau này hắn khó mà yên thân trong phái hệ Lục Ly được.
Chuyện lần này còn sẽ đắc tội mấy phương cự đầu còn lại, đến lúc đó bên nào đều nhìn hắn không vừa mắt, hắn còn làm sao tiếp tục lăn lộn trong Tử Thần? Mặc dù thoát tội có khả năng sẽ đắc tội Lục Ly, nhưng hắn vì cứu con trai Lục Ly mới làm vậy, dù hắn có bị đá khỏi vị trí trưởng lão, quay đầu đợi Lục Ly nguôi giận, hắn còn sẽ có ngày tái xuất.
Tên đường chủ thủ hạ bắt đầu truyền âm, để công tử Cổ gia Cổ Tích nhận làm chủ phạm. Hết cách rồi, Cổ Khí là cự đầu mạt vị, căn cơ trong Tử Thần cũng cạn nhất. Hơn nữa công tử Cổ gia này cũng không được gia tộc coi trọng, đoán chừng Cổ Khí sẽ không quá để ý.
Tên Cổ Tích này cũng khá là ngu, một tên đường chủ truyền âm tới, để hắn phối hợp. Nói có thể nghĩ cách bảo đảm hắn không chết, chỉ bị phán giam lại chừng vạn năm, đợi Lục Ly nguôi giận, bọn hắn lại nghĩ cách để hắn đi ra.
Bên cạnh đó, lại có đường chủ truyền âm cho đám chứng nhân, để các nàng phối hợp. Thế là một vở kịch được lên sẵn kịch bản diễn ra, Lỗ Hữu Sơn ngồi ở thượng vị, thiết diện vô tư tiến hành thẩm phán, hỏi dò từng người, làm rõ đầu đuôi sự tình.
Bốn người bọn Lục An chơi đùa ở Thiên Vương Thành, ngẫu nhiên gặp một đám tiểu thư, trong đám tiểu thư này có mấy người dung mạo rất không sai, công tử Cổ gia nổi sắc tâm. Thế là cản lại đám tiểu thư kia, muốn kết giao bằng hữu.
Đám tiểu thư này đều là người tiểu gia tộc, nghe nói đối phương là công tử gia tộc cự đầu, tự nhiên không dám đắc tội. Thế là cùng đi tới tửu lâu, vừa đến tửu lâu bốn tên công tử liền lộ nguyên hình, bắt đầu hành vi phóng túng, đương trường đùa bỡn, thậm chí giở trò lưu manh. Mấy tiểu thư kia đều là nữ tử nhà lành, băng thanh ngọc khiết, được dạy dỗ tử tế từ nhỏ, khó mà chấp nhận được, có mấy tiểu thư bắt đầu phản kháng.
Sau đó công tử Cổ gia liền phát nộ, đích thân ra tay vỗ chết hai vị tiểu thư, bắt giữ mấy tiểu thư khác. Sau đó bốn tên công tử bắt đầu làm chuyện cầm thú, đến sau những tiểu thư kia lại có phản kháng, bị bốn tên công tử thú tính phát tác hành hạ chết mất mấy người.
Việc này bị gia tộc của những tiểu thư kia biết được, có công tử hai gia tộc trong đó tức giận bất quá, đi đến nghĩ cách cứu viện. Song đều bị hộ vệ công tử Cổ gia mang theo đánh giết, sau đó nghe nói hai gia tộc này không phục, muốn đi Thiên Việt Thành cáo trạng, công tử Cổ gia liền dẫn người đi qua, trực tiếp diệt khẩu.