Còn mục đích khác chính là Lục Ly muốn đi tìm tòi Băng Hậu Cung, đây chính là nơi nghi là Chủ Thần tồn tại, trong cung điện kia chắc chắn có rất nhiều chí bảo, những bảo vật đó có hay không đều không sao cả, then chốt là Lục Ly muốn lĩnh hội được chút gì trong đó. Nếu bên trong lưu lại đạo vận cường đại mà Lục Ly có thể lĩnh hội được, thực lực nhất định có thể đề thăng.
Lục Ly ngây ngốc trong nhà suốt mấy chục năm, mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết đã rất thỏa mãn, bởi thế lúc Lục Ly nói muốn phải ra ngoài bận chút chuyện, chí ít mấy chục năm sau mới về được, tất cả mọi người đều không nói gì. Chỉ dặn Lục Ly chú ý an toàn, đi sớm về sớm.
Lần này Lục Ly tính bí mật rời đi, trừ người nhà ra thì không thông báo cho ai cả. Rốt cuộc nếu có bất kỳ chuyện gì, Lục Linh chỉ cần bóp nát ngọc phù, hắn lập tức có thể truyền âm giao lưu, sau đó thông qua Lục Linh truyền đạt ý chỉ.
Nếu sự tình khẩn cấp, hắn lấy tốc độ nhanh nhất đi về cũng chỉ mất chừng nửa năm. Tử Thần mạnh như vậy, dù có cường địch xâm lược, trụ vững một năm nửa năm chắc không thành vấn đề. Lui một vạn bước mà nói, dù Tử Thần xảy ra vấn đề, có hắn ở bên ngoài làm chấn hiếp, hắn không chết, ai dám động đến Tử Thần?
Sau khi dặn dò người nhà xong xuôi, Lục Ly triệu tập mấy tên Thái Thượng trưởng lão trong phái hệ lại để bàn giao một phen. Hắn nói gần đây hơi có cảm ngộ, chuẩn bị bế quan mấy chục năm, dặn bọn hắn có việc gì thì tìm Lục Linh. Thực sự không xử lý được mới để Lục Linh đi tìm hắn.
Bình thường Lục Ly không mấy quản sự mà toàn do Lục Linh quyết định. Bởi thế bàn giao này của hắn có hay không có đều chẳng mấy khác biệt. Đám Thái Thượng trưởng lão nói Lục Ly cứ an tâm tu luyện, có chuyện bọn hắn sẽ bẩm báo với Lục Linh, cộng đồng xử lý.
Lục Ly lại chuyên trình tới gặp Mạc Hoàng Dực Hoàng Vũ Hoàng một phen, thuận miệng nói qua chuyện này, mấy người đều không quá để ý. Bởi vì bọn hắn cũng thường xuyên bế quan, nhanh thì mấy năm, lâu thì mấy chục năm, dù sao bình thường đều không có đại sự gì cả, nếu có đại sự chỉ cần kêu một tiếng, bọn hắn đi ra là được.
Ba người nói Lục Ly cứ yên tâm bế quan, bọn hắn sẽ không đi quấy nhiễu. Hiện tại Tử Thần gần như không có việc gì, mấy đại cự đầu cũng đều tính đến chuyện bế quan xung kích đại viên mãn.
Gần đây Lê Hoàng cũng bế quan, muốn thử xung kích cảnh giới đại viên mãn xem sao. Hiện tại Tử Thần lấy Lục Ly làm đầu, muốn đánh vỡ cách cục này, vậy chỉ có đột phá bước sau cùng. Ai có thể đột phá đại viên mãn, người đó chính là chủ tể tối cao vô thượng của Tử Thần, tất cả cự đầu đều phải quỳ xuống thần phục.
Năm ngày sau, Lục Ly rời đi, hắn phóng thích Vô Ngân Đạo len lén ly khai. Khắp nơi trong Thiên Việt Thành đều có trinh sát đỉnh cấp, hắn không rời đi bình thường mà không bị phát hiện, đó là điều gần như không khả năng.
Nửa tháng sau khi tiềm hành rời khỏi địa bàn Tử Thần. Hắn phóng thích Thần Dịch Thuật biến đổi ngoại hình một phen, sau đó ngồi chiến thuyền bay ra bên ngoài Tinh Vực.
…
Tiêu tốn hơn phân nửa năm, Lục Ly tới được Thiên Vũ Tinh Vực, hắn xe nhẹ đường quen tiến vào Tê Cổ Giới, sau đó vô thanh vô tức đi Băng Hà Cốc.
Mấy chục năm trôi qua, Tê Viên tộc vẫn chưa bị diệt, ngược lại bởi vì thông cáo của Lục Ly lần trước khiến rất nhiều đại tộc tưởng rằng Tộc Vương Tê Viên tộc lần nữa phát uy, tạm thời không có tộc quần nào dám đánh chủ ý lên đầu Tê Viên tộc.
So ra Mông tộc ở cạnh đó lại tương đối thảm, Mông tộc đã bị đánh hạ, đại bộ phận tộc nhân Mông tộc bị diệt, chỉ còn lại số ít cường giả trốn về tổ địa. Đương nhiên bọn hắn sớm đã di dời rất nhiều tinh anh và tài nguyên trở về tổ địa, sau này không phải không có cơ hội quật khởi trở lại, nhưng dù có thể quật khởi thì chí ít cũng là chuyện của vạn năm sau.
Địa bàn Mông tộc bị đánh hạ rất lớn, là mười mấy đại tộc liên thủ tấn công, mười mấy đại tộc này không sớm đã thương định sẵn như Thí Thiên Minh trước đó mà đến từ ba liên minh khác hẳn nhau. Trước khi khai chiến cũng không lên kế hoạch cụ thể, đánh nhau xong xuôi tự nhiên lợi ích phân cắt không đều. Sau lưng ba liên minh còn đứng ba siêu cấp đại tộc, thế là loạn chiến bạo phát.
Tăng thêm bên này có nhiều địa bàn như vậy, lại là vật vô chủ, các đại tộc khác cũng nhúng tay gia nhập cướp đoạt. Ai có thể thực sự nắm xuống phiến địa bàn này, vậy liền có thể trở thành tân bá chủ, đại tộc nào mà không động tâm? Mấy chục năm gần đây, trên địa bàn cũ của Mông tộc, chiến loạn càng đánh càng náo nhiệt, căn bản không dừng được.
Đây cũng là nguyên nhân then chốt khiến Tê Viên tộc có thể một mực tồn tại, bằng không sợ rằng sớm đã bị các đại tộc còn lại để mắt tới. Sau khi đến nơi, Lục Ly nghe ngóng một phen, song cũng không quá để ý, hắn đối địch với Tê Viên tộc chủ yếu là vì Vô Tẫn Thần Khư.
Giữa hắn và Tê Viên tộc không có cừu hận quá sâu, mấy chục năm trước xao trá một khoản, đến sau Tê Viên tộc cũng trả đủ, hắn liền không đi tìm Tê Viên tộc gây sự.
Băng Hà Cốc được lần nữa khai phát, dù sao nơi này cũng là tài nguyên bảo địa trọng yếu, mặc dù năm đó ở đây chết không ít võ giả, nhưng rất nhanh liền lần nữa khôi phục. Tê Viên tộc phái tới một tên lão tổ tiệm cận đại viên mãn trấn thủ, Thần Văn pháp trận cũng một mực được mở ra.
Huyết Linh Nhi tham ngộ Thần Văn trong Băng Hậu Cung, năng lực ở phương diện Thần Văn đã mạnh đến không hợp lẽ thường, nhẹ nhàng phá ra một lỗ nhỏ cho Lục Ly vô thanh vô tức chui vào. Hắn phóng thích Vô Ngân Đạo, nghênh ngang tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc. Sau khi Lục Ly rời đi, bởi vì nơi này không có ai hấp thu hàn khí như hắn, một thời gian sau trong sơn động lại ngập tràn hàn khí, vô cùng khủng bố, nên vẫn chẳng có võ giả nào dám vào sâu bên trong cả.
Lục Ly tiến vào nơi sâu nhất, tiểu đầm lại xuất hiện chất lỏng màu trắng, Lục Ly làm giống y lần trước, hấp thu chất lỏng trong đó, tiến vào không gian kỳ dị bên trong.