Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4885 - Chương 4872: Đến Bao Nhiêu Chết Bấy Nhiêu (2)

Bất Diệt Long Đế Chương 4872: Đến bao nhiêu chết bấy nhiêu (2)

Lục Ly gật đầu nói:

- Ta phát hiện cường giả Trường Mao tộc ở chỗ Cương tộc, mặc dù đã tiến hành ngụy trang song vẫn bị ta phát hiện. Ở chỗ Đồng tộc ta cũng phát hiện cường giả Thiết Giáp tộc, số lượng cường giả hai tộc này không nhiều. Theo như ta suy đoán, hai tộc này hẳn không xuất động quá nhiều cường giả bản tộc tới đây, bọn hắn đang muốn lợi dụng Đồng tộc và Cương tộc, bọn hắn muốn mượn lực đánh lực, mượn tay Đồng tộc và Cương tộc để tiêu diệt chúng ta.

Lục Ly vừa giải thích, bọn Lê Hoàng liền hiểu ra đại khái. Năm đó Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc là chỗ dựa sau lưng Yểm tộc, Yểm tộc thường niên cống nạp cho hai tộc. Yểm tộc triệt thoái khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, hai tộc mất đi lợi ích bên này, trong lòng tự nhiên có bất mãn, muốn trả thù cũng là điều có thể hiểu được.

Chuyện tiếp sau đó lại càng dễ hiểu, hai tộc không dám công khai trả thù, sợ chọc giận gia tộc Cảnh Vương. Lần trước bọn hắn xuất động cường giả tới tham gia nội chiến Thiên Loạn Tinh Vực, song không dám tùy tiện khai chiến, không dám công khai động thủ với Tiểu Bạch, sau cùng thuyết phục Yểm tộc rút đi, khả năng cũng là bởi sợ chọc giận gia tộc Cảnh Vương.

Theo như Lục Ly phỏng đoán, hai tộc triệu tập một đám cường giả chia nhau tiềm phục đến bên này. Sau đó nâng đỡ Cương tộc và Đồng tộc? Nói giúp bọn hắn tranh bá? Nhưng... bọn hắn lại sợ thực lực Cương tộc và Đồng tộc tiêu hao quá nhiều, thế là mới để Cương tộc và Đồng tộc diễn kịch, mục đích thực sự là muốn quấy đục nước ở Thiên Loạn Tinh Vực? Sau đó ra tay đối phó Tử Thần?

Mặc kệ mục đích thật sự là gì, Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc triệu tập cường giả bí mật lẻn đến bên này, đây tuyệt đối không mang ý tốt. Bởi thế mới có liên minh như hiện thời, Lục Ly kéo cả chín đại chủ tể còn lại xuống nước, nếu không chỉ dựa vào mỗi Tử Thần thì không cách nào đương cự lại được Đồng tộc và Cương tộc.

Ngoài ra...

Lục Ly còn hoài nghi một khả năng nữa, có lẽ hai tộc còn được Bắc Cảnh chi vương Bối gia giật dây.

Hai tộc đến bên này làm mưa làm gió, một khi Lục Ly chịu không được, hắn có thể làm thế nào? Chỉ còn cách cầu viện Tiểu Bạch thôi. Tiểu Bạch một mực đang bế quan, tiếp đến Lục Ly cầu viện, lấy tính cách Tiểu Bạch chắc chắn sẽ lập tức xuất quan, dẫn theo cường giả giết tới bên này.

Như vậy, quá trình tu luyện của Tiểu Bạch tất sẽ bị ảnh hưởng. Năm đó Tiểu Bạch giết Bối Áo, Bối gia không hận mới là lạ. Nếu Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, vậy liền ngồi vững vị trí Đông Cảnh chi vương, đến lúc đó muốn giết Tiểu Bạch là điều vô cùng khó, thù này liền không cách nào báo được.

Bởi thế Bối gia muốn kích động chút chuyện ở đây, ảnh hưởng đến Tiểu Bạch bế quan, giảm đi tỉ lệ Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn. Tiểu Bạch tới bên này bận rộn một trận, chuyển vài vòng, chơi một chút, thế là đã mười năm trôi qua. Tiểu Bạch bế quan hơn một trăm năm, một mực chưa từng đi ra, vậy chắc chắn là bế quan rất sâu, vừa bị quấy nhiễu, ảnh hưởng há có thể không lớn?

Đây đều là phỏng đoán của Lục Ly, tình huống có phải thật như vậy không, Lục Ly không biết được.

Hắn cũng không nói ra phỏng đoán này, sợ bọn Lê Hoàng để hắn đi mời Tiểu Bạch, Tiểu Bạch đang bế quan, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Lục Ly tuyệt đối sẽ không kinh động.

Bọn Mạc Hoàng sa vào trầm ngâm, lát sau Lê Hoàng mới hỏi:

- Lục Ly, ngươi có kế hoạch gì không? Liệu có đủ tự tin ứng phó được nguy cơ lần này?

- Các ngươi đừng căng thẳng thế!

Lục Ly cười cười nói:

- Hai tộc kia tới hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, nếu như ta muốn đi diệt sát, lập tức liền có thể nhẹ nhàng chém giết sạch, chỉ cần giết đi bọn hắn, Cương tộc và Đồng tộc không lật ra được hoa sóng gì. Sở dĩ ta chưa động là muốn quan sát thế cục thêm một đoạn thời gian, tiến một bước làm rõ tình hình, hiện tại mười đại chủ tể chúng ta đã kết thành liên minh. Tạm thời bên này của chúng ta đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, vậy nên đừng sốt ruột, một khi chúng ta loạn trận cước trước liền sẽ cho kẻ địch có cơ hội.

Bọn Lê Hoàng Mạc Hoàng Vũ Hoàng Cổ Hoàng nghe xong, ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau. Nếu không phải hiểu rõ con người Lục Ly, lời này bọn hắn tuyệt đối không tin.

Hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, Lục Ly lại nói có thể nhẹ nhàng chém giết sạch? Ngươi nghĩ cường giả tiệm cận đại viên mãn là rau cải trắng chắc?

Chẳng lẽ mấy chục năm trôi qua, thực lực Lục Ly lại lần nữa tăng vọt?

Bốn người nghi hoặc nhìn sang Lục Ly, Lục Ly khẽ cười nói:

- Cảnh giới ta không có đề thăng, cũng không đột phá đại viên mãn, chẳng qua ta được đến một loại thủ đoạn mới, trong trường hợp đánh lén có thể nháy mắt diệt sát toàn bộ bọn hắn.

Lục Ly không nói khoác, chỉ cần hơn hai trăm chí cường giả tụ lại một nơi, hắn có thể yên ắng tiềm hành đi qua, sau đó phóng thích hàn khí.

Hàn khí kia đến cả đại viên mãn đều không gánh được, Lục Ly tin chắc một khi hắn phóng thích lượng lớn hàn khí, đám cường giả đó sẽ bị đông cứng trong nháy mắt. Dù không đông chết, hắn còn có thể phóng thích hỏa diễm, hoặc là để Huyết Linh Nhi bố trí một sát trận cường đại.

Huyết Linh Nhi từng chính miệng nói qua, sát trận nàng bố trí, chỉ cần là cường giả tiệm cận đại viên mãn, đến bao nhiêu liền chết bấy nhiêu.

Thời gian sau đó, Cương tộc và Đồng tộc tiếp tục khai chiến, hạ tầng Thiên Loạn Tinh Vực loạn ầm ầm, nhưng mười đại chủ tể không loạn, hơn nữa còn nghiêm mật giám thị tất cả giới diện thuộc quyền, đồng thời truyền tin cho các thế lực dưới trướng không được vô cớ sinh sự, bởi vì chỉnh thể Thiên Loạn Tinh Vực tuyệt đối không được loạn.

Mười đại chủ tể cũng không đứng ra khuyên can, các ngươi muốn đánh thì cứ việc đánh, chúng ta ở bên vỗ tay khen hay, động viên các ngươi, người nào thắng chúng ta còn đi qua chúc mừng...

Bình Luận (0)
Comment