Bát trường lão nhìn chằm chằm Lục Ly mấy lần, gật đầu nói:
- Giống, quá giống, quá giống!
Bát trường lão phản ứng rất nhanh, quay đầu trầm giọng nói:
- Tin tức vừa rồi, các ngươi ai dám tiết lộ, giết không cần hỏi!
Sau khi dặn dò một tiếng, bát trường lão bay tới, tóm lấy Lục Ly, nói:
- Đi, ta dẫn tới tới Trưởng Lão Đường.
Bát trường lão nhìn bọn Mạc Diệp, lại dặn dò:
- Dẫn bọn họ tới Nghênh Long Các.
- Nghênh Long Các?
Trong lòng Mạc Diệp vui như nở hoa, nơi này là nơi Lục gia tiếp đãi đệ tử của đại tộc bên ngoài, đệ tử của gia tộc thất phẩm cũng không có tư cách vào ở. Lần này đưa Lục Ly trở về xem như là một công lớn rồi.
Bát trường lão mang theo Lục Ly bay vào trong thành, tốc độ rất nhanh, Lục Ly cũng không nhìn rõ cảnh vật phía dưới, chỉ cảm thấy cuồng phong phần phật. Hắn chỉ có thể nhìn về phía trước, lại ở trong thành nhìn thấy một ngọn núi.
Ngọn núi đó cũng không tính là quá cao to, có điều ở trong thành lại giống như hạc trong bầy gà. Từ xa nhìn lại, trên núi đều là thành bảo, kéo dài nhấp nhô, giống như một bảo tháp cực lớn, có người ở các tầng.
- Đó là nơi ở của tộc nhân Lục gia, Thần Khải Sơn!
Bát trường lão thấy cứ nhìn ngọn núi đó, giải thích:
- Trên núi này có ba mươi mấy vạn người, toàn bộ đều là tộc nhân của Lục gia.
- Ba mươi mấy vạn!
Trong lòng Lục Ly hơi rung động, quận thành bình thường e là chỉ có mấy chục vạn người? Một gia tộc như Lục gia lại có mấy chục vạn người, đấy còn là chưa tính Lục gia đệ tử chi thứ ở bên ngoài.
Tốc độ của Bát trường lão rất nhanh, trực tiếp bay lên trên đỉnh núi của Thần Khải Thành. Đỉnh núi này càng khí phái hơn, khắp nơi đều là thành lũy lâu vũ, cổ thụ chọc trời, chính giữa không ngờ có một hồ nhân tạo nhỏ, phong cảnh tuyệt đẹp, giống như tiên cảnh.
Bát trường lão mang theo Lục Ly hạ xuống một tòa đại viện, phía trước đại viện có một tòa thành bảo uy áp khí phái, bên ngoài có có thủ vệ.
- Đi mời bọn nhị trưởng lão tới, có đại sự!
Bát trường lão quát khẽ, dẫn theo Lục Ly đi vào trong thành bảo. Đi vào đại điện, Lục Ly nhìn lướt qua, lập tức trở nên kinh ngạc, trong đại điện này quá rộng rãi, có thể chưa được mấy trăm người.
Vù vù vù.
Bên ngoài rất nhanh có tiếng xé gió vang lên, tám người bước vào. Những người đó có người nhìn thì như trung niên, có người thì giống như bát trường lão, râu tóc bạc trắng, toàn bộ đều là Nhân Hoàng.
Lục Ly nhìn tám người, phát hiện bọn họ đều đứng chung một chỗ, không phân chủ thứ? Hơn nữa vừa rồi bát trường lão cũng không nói mời tộc trưởng tới?
Điều này chứng tỏ trong tám người này không có gia gia của hắn, bát trường lão không phải nên ngay lập tức thông tri cho gia gia hắn à?
Lại nhớ tới nghe nói Lục gia đã xảy ra biến cố, cho nên mới phong thành mười năm, trong lòng Lục Ly đột nhiên có một loại báo hiệu điềm xấu.
- Vị này là nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa, vị này là tam trưởng lão Lục Liên Thiên, tứ trưởng lão Lục Địa Tiên, ngũ trưởng lão Lục Thiên Minh... Thập trưởng lão Lục Thiên Hà!
Bát trường lão nhất nhất giới thiệu cho Lục Ly, khiến Lục Ly có chút kinh ngạc là, nhị trưởng lão và tam trưởng lão, tứ trưởng lão ngược lại nhìn thì trẻ tuổi hơn, bề ngoài như chỉ bốn năm mươi tuổi, khí tức sinh mệnh cũng rất trẻ, mấy người còn lại thì trông tuổi tác rất lớn.
Bát trường lão sau khi giới thiệu một phen, chỉ vào Lục Ly nói:
- Vị này là Lục Ly, hắn nói... Hắn là con trai của Lục Nhân Hoàng.
Mấy trưởng lão khi vừa tiến vào mắt đều sáng lên, bởi vì bộ dạng của Lục Ly và Lục Nhân Hoàng quá giống nhau. Nếu Lục Ly lớn thêm vài tuổi, phong mang tất lộ hơn một chút, quý khí và khí phách trên người mạnh hơn một chút, vậy chính là một Lục Nhân Hoàng rõ ràng!
Có ba trưởng lão có chút kích động, nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa và tam trưởng lão Lục Liên Thiên thì nhíu mày, hai người nhìn nhau, tam trưởng lão Lục Liên Thiên lên tiếng:
- Lục Ly? Ngươi nói ngươi là con của Nhân Hoàng, ngươi có tín vật không?
Còn có hai trưởng lão cũng cau mày, bởi vì cảnh giới của Lục Ly quá thấp, nếu là con trai của Lục Nhân Hoàng, cảnh giới sao lại thấp như vậy? Lại sao hiện tại mới trở về? Bất luận là như thế nào, trước tiên chứng minh thân phận của Lục Ly đã rồi nói cái khác cũng không muộn.
- Tín vật?
Lục Ly ngẩn ra, tín vật thì hắn từ đâu mà có được? Nếu có tín vật, hắn cũng không đến nỗi bị Tống gia đuổi giết.
Đương nhiên, hắn là con trai của Lục Nhân Hoàng, điểm này là không có vấn đề, hắn tin có thể giải thích rõ ràng. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Khi ta được sinh ra, phụ thân đã mất tích, không lưu lại tín vật gì. Ừ... Có một khối lệnh bài của Lục gia, có điều bị tỷ tỷ của ta mang đi rồi, tỷ tỷ của ta hiện tại ở Thanh Châu.
Lục Ly nói vậy cũng chẳng khác nào là không nói, không có bất kỳ chứng cứ gì, mấy trưởng lão còn lại nhíu mày, bát trường lão mở miệng hỏi:
- Lục Ly, ngươi đã giác tỉnh kim cương huyết mạch chưa? Nếu giác tỉnh rồi thì không có vấn đề.
- Cũng... chưa, ta chưa giác tỉnh kim cương huyết mạch!
Lục Ly lắc đầu, nếu không phải bị Thú Nha, quấy rối chắc hắn đã giác tỉnh kim cương huyết mạch rồi.
- Cái này...
Một đám trưởng lão nhìn nhau, đều có chút hoài nghi. Nếu là con trai của Lục Nhân Hoàng, sao có thể không thể giác tỉnh kim cương huyết mạch? Đệ tử trực hệ Lục gia cơ hồ đều có thể giác tỉnh, trừ phi là một hai người vận khí đặc biệt kém.
Nếu không phải Lục Ly trông rất giống Lục Nhân Hoàng, hơn nữa trên mặt cũng không dịch dung, lúc này e là đã bị mọi người ném ra ngoài rồi.
Tam trưởng lão Lục Liên Thiên trầm ngâm một lát, lại mở miệng nói:
- Vậy ngươi dựa vào cái gì mà chứng minh ngươi là con trai của Nhân Hoàng?
Lục Ly trợn tròn mắt,
Vốn tưởng rằng về tới Lục gia, lập tức có thể nhận tổ quy tông. Hiện tại lại phát hiện một vấn đề rất lớn, hắn không thể chứng minh mình là con trai của Lục Nhân Hoàng.
Lục Liên Thiên thấy Lục Ly trầm mặc không nói gì, tiếp tục nói:
- Hay là thế này đi? Phụ thân ngươi có lưu lại thứ gì đó cho ngươi không, chỉ cần đồ của hắn là được. Hoặc là hắn có từng nói bí mật gì cho ngươi nghe không?