Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4927 - Chương 4914: Phải Chăng Có Trá?

Bất Diệt Long Đế Chương 4914: Phải chăng có trá?

Tộc Vương Cương tộc tự thân xuất động, đồng thời phát tin để mười tám tên chí cường giả còn lại lập tức đi về, bằng không cứ lang thang bên ngoài rất dễ bị giết tiếp. Riêng đám quân sĩ hắn không quản được, có chết sạch cũng hết cách. Tộc Vương Cương tộc đích thân đi ra tiếp dẫn, dù đối phương có là đại viên mãn, Tộc Vương Cương tộc cũng có thể đương cự được, thoát thân hẳn không thành vấn đề.

Tộc Vương Cương tộc lao vút đi ra, hắn không bay về hướng mười hai tên chí cường giả kia xảy ra chuyện mà bay về hướng sáu tên chí cường giả gần nhất, cường giả chết đi đã không quan trọng, quan trọng là cường giả còn sống. Trước đón về số cường giả còn sống, sau đó lại đi điều tra nguyên nhân cái chết của đám cường giả bỏ mạng.

Tốc độ của hắn cực nhanh, tiêu tốn nửa ngày liền đã tìm được sáu tên trưởng lão. Hắn dẫn theo sáu trưởng lão tiếp tục bay đi, tiếp ứng số chí cường giả còn lại. Đến sau lại không phát hiện có thêm trưởng lão bị giết, chắc là bởi vì Tộc Vương Cương tộc đi ra nên đối phương không dám động thủ nữa.

Tộc Vương Cương tộc sử dụng phương thức truyền tin đặc thù, để số cường giả còn lại bay tới chỗ mình, sau khi hội tụ đủ toàn bộ cường giả, lại đi điều tra nguyên nhân cái chết, đồng thời tiếp ứng đám quân sĩ. Gần nửa ngày sau, Tộc Vương Cương tộc lần nữa gặp được một nhóm trưởng lão, giờ chỉ còn lại một nhóm trưởng lão sau cùng.

- A...

Tộc Vương Cương tộc thông qua ngọc phù cảm ứng một phen, phát hiện nhóm trưởng lão này không chỉ không tiếp cận lại gần hắn, mà còn bay về hướng tây. Tộc Vương Cương tộc nhướng mày, chẳng lẽ nhóm trưởng lão này có phát hiện gì mới? Tộc Vương Cương tộc nghĩ nghĩ, sau đó lấy ra một chiếc chiến thuyền, mở tốc độ cao nhất bay về hướng kia.

Một đường truy tung đi qua, ba canh giờ sau bọn hắn đuổi kịp nhóm trưởng lão kia. Lúc này hắn mới biết tại sao nhóm trưởng lão này lại phi hành tới đây, bởi vì bên đây chính đang huyết chiến. Mấy chục vạn đại quân vây công mười vạn đại quân bọn hắn, nhóm trưởng lão này chắc là nhận được tin mới chạy tới cứu viện.

- Phải chăng có trá?

Tộc Vương Cương tộc không mạo muội động thủ, thần niệm hắn như thủy triều tràn ra, trước là dò xét tình hình xung quanh. Đợi dò xét một phen xong xuôi, không phát hiện thấy có dị thường, xung quanh cũng không có cường giả tiềm phục. Thấy được đại quân và cường giả bên kia đang chuẩn bị rút lui, thế là bèn vung tay lên nói:

- Giết đi qua, chém tận giết tuyệt bọn hắn.

Mười vạn quân sĩ bên này đã bị tàn sát gần kết, mấy chục vạn quân đội bên kia đang muốn chạy trốn, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Bên này sáu tên trưởng lão đã lao lên ngăn cản, hắn bèn cũng để mười hai trưởng lão trên chiến thuyền vọt đi qua.

Đồ sát!

Mười hai chí cường giả xông tới, lần lượt phóng thích thần thông cường đại, trước chặn lại hơn hai mươi vạn quân sĩ kia rồi tính. Chặn xong liền bắt đầu tru diệt, cường giả tiệm cận đại viên mãn đối đầu quân sĩ phổ thông, quả thực chẳng khác gì giết gà dùng dao mổ trâu, nhẹ nhàng quét qua từng mảnh từng mảnh lớn.

Tộc Vương Cương tộc lười phải động thủ, điều khiển chiến thuyền chậm rãi bay đi qua, cứ thế trôi nổi giữa trời, định bụng chờ mười tám tên chí cường giả này đồ sát sạch sẽ đại quân liền dẫn theo bọn hắn đi tiếp ứng bên mình.

- Không đúng...

Đúng lúc này, mặt đất phía dưới đột nhiên phát sáng, từng đạo quang trụ xông thẳng tầng mây, tựa như mạng nhện khoái tốc giao xoa đan dệt, nháy mắt liền bao phủ trọn cả một phương thiên địa.

- Ha ha ha ha

Gần như đồng thời, có tiếng cười lớn vang lên giữa trời, như là kinh lôi nổ vang, dọa cho đám cường giả Huyết Cừu Điện bất giác run lên.

- Tộc Vương Cương tộc, đã lâu không gặp, Lục mỗ chờ ở đây đã lâu!

Tiếng quát này quá vang dội, chấn thiên động địa, hệt như sấm sét giữa trời quang, then chốt là nội dung trong đó, kết hợp với pháp trận cường đại, khiến cho trong lòng đám trưởng lão Cương tộc Đồng tộc không khỏi dâng lên sợ hãi bất tận.

Lục mỗ? Còn có thể là ai được nữa? Chỉ có thể là Lục Ly!

Tộc Vương Cương tộc như một con sư tử xù lông, trên thân cuộn trào khí tức khủng bố, thần niệm tức tốc đảo khắp bốn phương tám hướng, truy tìm thân ảnh Lục Ly.

Hắn truy tìm một lúc lâu, lại mãi không phát hiện Lục Ly, lúc này mới đột nhiên hồi thần, trúng kế rồi.

Tiếng kêu vừa rồi của Lục Ly rõ ràng là muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn, khiến hắn không lập tức đi phá trận. Tranh thủ được thời gian một hai giây, nhờ đó đại trận được thành hình, đoán chừng giờ muốn phá cũng khó.

Cùng lúc, phía dưới sáng lên thêm một tiểu trận, bao phủ lấy đám quân sĩ và mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn mới vừa bay ra.

Đại trận này tất cả cường giả đều gặp qua, đương thời không có mặt tại trường thì cũng được thấy thông qua ký ức tinh thạch, đây là đại trận diệt sát hơn hai trăm chí cường giả Đồng tộc và Thiết Giáp tộc. Không quản có thể phá trận hay không, Tộc Vương Cương tộc vẫn phải tức tốc động thủ, hắn tung người lao ra chiến thuyền, trong tay xuất hiện Chí Tôn thần binh, nhắm thẳng cao không hung hăng bổ tới.

Xoẹt!

Một đạo kiếm mang kinh thiên hiện ra, bầu trời bị xé toang một đạo khe nứt to tướng, lực lượng thiên địa từ bốn phương tám hướng bị dẫn dắt hội tụ tới, uy lực kiếm mang này quá khủng bố, ép cho quân sĩ bên dưới bò rạp xuống đất, hít thở không nổi.

Oanh!

Kiếm mang đánh lên lưới đánh cá vừa mới được bện dệt ra, một chuyện khiến Tộc Vương Cương tộc và chúng trưởng lão chấn kinh xảy ra... kiếm mang kinh thiên bổ lên lưới đánh cá, lại không chặt đứt được, chẳng qua lưới đánh cá vẫn rung động kịch liệt, tựa hồ tổn hại rất nặng.

Ông!

Dưới mặt đất toát ra từng đạo hàn khí, nhiệt độ nháy mắt giảm mạnh, Tộc Vương Cương tộc cảm thấy thân thể bỗng nặng như chì, tốc độ trì hoãn. Trong mắt hắn chớp qua một tia kinh ngạc, không ngờ Thần Văn này lại cường đại đến vậy? Đây còn là Thần Văn nữa ư? Trên đời lại có Thần Văn đủ sức vây khốn đại viên mãn?

Ông!

Đúng lúc này, giữa trời hiện ra một đạo bóng người, Lục Ly chớp hiện, đột nhiên vung tay vỗ xuống, một đạo hàn lưu tràn ra, khoái tốc vọt tới. Nháy mắt khi hàn lưu xuất hiện, trong mắt Tộc Vương Cương tộc chất đầy sợ hãi, vội kinh hô:

- Không thể nào...

Bình Luận (0)
Comment