Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 494 - Chương 494: Sưu Hồn

Bất Diệt Long Đế Chương 494: Sưu hồn

- A…

Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên không tin, Lục Liên Thiên nói:

- Ngươi kích hoạt nhìn thử xem.

Lục Ly không chần chờ, kích hoạt thần kỹ Nhiên Huyết. Long văn sau lưng hắn phát sáng du tẩu, nhục thân nhanh chóng trở nên cường đại, mỗi một cơ bắp đều hở ra, tràn đầy lực lượng mỹ cảm, trong mắt nổi lên ngân quang, hóa thân thành một Cự Long hình người.

Đám trưởng lão kiến thức rộng rãi, cũng không thèm để ý, công pháp luyện thể ở Trung Châu nhiều lắm, nhục thân của Lục Ly đúng là trở nên cường đại hơn rất nhiều.

Trong mắt Lục Ly hiện ra ngân quang, giờ phút này long văn cũng du tẩu. Nhưng bọn hắn không có cảm nhận được một tia khí tức tà ác, điều này nói rõ Lục Ly không có bị tà vật phụ thể.

Bất quá không ai suy nghĩ tới phương diện huyết mạch thần kỹ, bởi vì trong lịch sử không có người nào ấn ký huyết mạch sinh trưởng ở trên lưng.

Lục Ly mặc quần áo, giải trừ thần kỹ Nhiên Huyết, khôi phục nguyên dạng. Đám trưởng lão thì tập hợp chung một chỗ, bờ môi khẽ nhúc nhích, rõ ràng lại truyền âm thương nghị tình huống của Lục Ly.

Thần sắc của Lục Ly tự nhiên, nhưng nội tâm rất căng thẳng, lẳng lặng chờ đợi kết quả thương nghị.

Lúc đầu Lục Ly hấp thu được huyết nguyên, thì có thể nhẹ nhõm chứng minh hắn là đệ tử Lục gia.

Vấn đề là Lục Ly tiến vào huyết trì, mới đầu không có hấp thu huyết nguyên, đằng sau lại hấp thu toàn bộ, trên lưng còn có một long văn quỷ dị.

Điều này không khỏi làm cho các trưởng lão kinh nghi, cũng không thể phán định Lục Ly đến cùng có phải đệ tử Lục gia hay không. Lục Ly quan sát một lúc, mặc dù không nghe được bọn hắn nói cái gì, bất quá từ thần sắc có thể thu được một chút tin tức.

Chín trưởng lão tựa hồ chia làm ba phái.

Thái độ của Bát trưởng lão, Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão khá tốt với hắn, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Thập trưởng lão lại rất khó chịu. Còn lại ba trưởng lão thì giống như trung lập, thái độ với hắn không tốt cũng không xấu.

Bọn hắn vừa thương nghị, thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Ly, Lục Ly chỉ có thể trầm mặc chờ đợi kết quả.

Hai nén hương sau, thương nghị ra rồi, Bát trưởng lão đi tới nói:

- Lục Ly, vừa rồi huyết trì phát sinh một chút tình huống quái dị, cho nên chúng ta còn không thể hoàn toàn phán định thân phận của ngươi. Hiện tại chúng ta thương nghị ra kết quả, chúng ta cần mời một vị Thái Thượng trưởng lão xuất quan, vị Thái Thượng trưởng lão kia chủ tu linh hồn, hắn sẽ sưu hồn ngươi, từ đó phán định thân phận. Ngươi yên tâm, sưu hồn sẽ không tổn thương linh hồn của ngươi.

- Sưu hồn?

Sắc mặt của Lục Ly hơi đổi, một khi sưu hồn, tất cả bí mật của hắn chẳng phải bại lộ sao, huyết mạch thần kỹ, răng thú, Tiểu Bạch… còn có Lục Nhân Hoàng ở Hàn Băng Thâm Uyên…

Hắn vừa định cự tuyệt, bờ môi của Bát trưởng lão lại khẽ động, đột nhiên truyền một câu rất có thâm ý:

- Lục Ly, ngươi đừng quá lo lắng, Thái Thượng trưởng lão là người tuyệt đối trung thành với gia tộc. Nếu như ngươi thật là đệ tử Lục gia, Thái Thượng trưởng lão sẽ chỉ giúp ngươi, quyết không hại ngươi.

Tuyệt đối trung thành với gia tộc và Vương tộc!

Câu nói này của Bát trưởng lão rất có thâm ý, nhất là hai chữ sau cùng, trung với Vương tộc chính là người mình.

Nói cách khác, trong Lục gia có người không phải người mình?

Lại liên tưởng đến chín tên trưởng lão kia, ba tên mang theo địch ý với mình, ba tên nhìn qua tựa hồ trung lập? Lục Ly đột nhiên cảm thấy vừa rồi hắn không mạo muội nói ra hết tất cả mọi chuyện về Lục Nhân Hoàng quả nhiên là điều đúng đắn.

Lục Ly thoáng trầm ngâm, cuối cùng quyết định đánh cược một lần, xem ra Bát trưởng lão cũng là trung với gia gia hắn. Đương nhiên, dù hắn phản đối cũng chẳng mấy ý nghĩa, người Lục gia mời ra Thái Thượng trưởng lão thì vẫn có thể nhẹ nhàng sưu hồn mình.

Bởi thế hắn khẽ gật đầu, Bát trưởng lão lập tức trả lại Tiểu Bạch cho Lục Ly, đồng thời quay sang nhìn đám người Lục Phong Hỏa một cái, chúng nhân đi ra bên ngoài.

Đi lên bậc đá, ra khỏi thành bảo, mọi người trực tiếp lao vút lên không, Bát trưởng lão mang theo Lục Ly bay về phía hồ nhỏ ở chính giữa Thần Khải Sơn.

Bọn hắn không bay quá cao, trên đường Lục Ly nhìn thấy rất nhiều thành bảo lầu các, cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân Lục gia, còn có rất nhiều công tử tiểu thư áo bào hoa lệ.

- Người kia là ai?

- Chín vị trưởng lão đồng thời xuất động? Đã xảy ra chuyện gì? Thiếu niên được Bát trưởng lão mang theo kia là ai?

Rất nhanh, phía dưới vang lên từng tràng tiếng nghị luận, Thần Khải Thành đã phong thành mười năm, trong thành cơ hồ không có đại sự gì. Mười năm nay trừ tế tổ ra, gần như rất khó nhìn thấy nhiều trưởng lão như thế đồng thời xuất động, tự nhiên dẫn lên rất nhiều người chú ý.

Tốc độ chúng nhân rất nhanh, thoáng chốc đã tới bên hồ nhỏ, Lục Ly nhìn thấy trong hồ có một tòa thành bảo màu trắng như là đang trôi nổi trên mặt nước.

Mọi người trực tiếp bay thẳng đến quảng trường trước mặt thành bảo, sau khi hạ xuống Lục Ly nhìn kỹ mới thấy, thành bảo này quả thật trôi nổi ở trên mặt nước, trong lòng không khỏi âm thầm kinh kỳ, xem ra thành bảo này cũng là một bảo vật.

Cửa lớn thành bảo đóng chặt, Lục Phong Hỏa đi đến cửa, chắp tay nói:

- Phong Hỏa cầu kiến Ngũ thúc công, có chuyện trọng yếu cầu Ngũ thúc công ra tay.

Lục Phong Hỏa dứt lời, tất cả mọi người trầm mặc đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng cung kính đứng sau đám đông. Trong đầu hắn phù hiện một tia nghi hoặc, chín vị trưởng lão này của Lục gia đều là Nhân Hoàng, Thái Thượng trưởng lão rõ ràng là cao hơn một cấp, như vậy sẽ là cảnh giới gì?

Trước đó hắn đã rất nghi hoặc, thế lực lục phẩm có được ba tên Quân Hầu Cảnh, thế lực thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, như vậy thế lực bát phẩm hẳn là có được ba tên cảnh giới võ giả cao hơn? Trên Nhân Hoàng còn có cảnh giới nào nữa?

Lúc gặp Hàn Vô Tâm và Mạc Diệp hắn quên dò hỏi chuyện này, giờ đây lại không dám hỏi nhiều, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi.

Chi chi...

Qua nguyên một nén hương sau, cửa lớn mới chậm rãi mở ra, đi ra là một lão giả thấp bé.

Bình Luận (0)
Comment