Một nén hương sau, Cương Nhạc vô thanh vô tức phá mở pháp trận, Kim Nghiêm dẫn theo sáu tên đại viên mãn tiềm ẩn đi vào, bên trong có mấy vạn quân sĩ, khắp nơi đều là đội nhóm tuần tra, lại không cách nào phát hiện mảy may dị trạng. Sáu người đám Kim Nghiêm trực tiếp tiến vào trong sơn động, cảm ứng một phen, phát hiện hàn khí nơi đây không quá khủng bố, trong lòng ai nấy đều yên tâm phần nào, cứ thế một bên giới bị, một bên bay vào bên trong.
Càng bay vào trong, hàn khí càng nặng, song chưa đến mức đông kết được bọn hắn, chỉ là tốc độ có chút ảnh hưởng. Mấy tên đại viên mãn lại không quá bận tâm, nếu chỉ là loại hàn khí kiểu này, bọn hắn có thể nhẹ nhàng trụ được. Rất nhanh bọn hắn đã tới khu vực hàn đàm, đồng thời cũng phát hiện một ít hàn dịch dưới đáy hàn đàm, những hàn dịch này chặn ngang thông đạo tiến vào bên trong.
Đến đây hàn khí đã rất khủng bố, tốc độ huyết dịch chảy trong người và Nguyên lực lưu động của mấy tên đại viên mãn đều chậm đi, bọn hắn thương nghị một phen, một tên đại viên mãn ra tay, sử dụng đại thần thông, trực tiếp chuyển dời hàn dịch sang bên cạnh.
- Đi!
Đợi cửa động đen nhánh xuất hiện, trong tay Kim Nghiêm hiện ra Chí Tôn thần binh, đồng thời phóng thích thần thông phòng ngự, sừng thú trên đầu sáng lên, đi đầu phóng vút vào bên trong, mấy tên đại viên mãn còn lại theo sát ngay sau, xông thẳng vào thông đạo.
Rất nhanh bọn hắn đến điểm cuối thông đạo, lối ra nơi này bị Thần Văn phong ấn. Thần Văn lại chỉ phong ấn không cho hàn khí tiết ra ngoài, bởi thế rất yếu. Kim Nghiêm dò xét một lúc, sau đó vung mạnh chiến đao trong tay hung hăng bổ tới trước mặt.
Oanh!
Thần Văn bị oanh phá, trong thông đạo quá nhỏ hẹp, Kim Nghiêm đã không quản được quá nhiều, lách mình xông tới, chớp mắt đã lao ra thông đạo.
Hưu hưu hưu!
Mấy tên đại viên mãn còn lại cùng theo vọt ra, rơi đến trên quảng trường trước mặt Băng Hậu Cung. Vừa đi ra bọn hắn liền phát hiện bị bao phủ bởi một quang tráo, bên ngoài quang tráo là hàn vụ âm sâm. Đây cũng là do Huyết Linh Nhi bố trí, mục đích nhằm cách tuyệt hàn khí, để mấy tên đại viên mãn đi vào.
- Huyết Linh Nhi động thủ!
Trong thư phòng, Lục Ly sử dụng Chủ Thần Khí giám sát được cảnh này, lập tức truyền âm nói, quang tráo trước mặt bọn Kim Nghiêm đột nhiên nổ tung, những hàn khí kia ùn ùn trút tới. Đồng thời với đó, lối ra đằng sau sáng lên, từng đạo hồng quang đan xen vào nhau, phong kín cửa ra.
Tạch tạch tạch!
Răng mấy tên đại viên mãn va đụng vào nhau, phát ra tiếng vang, ngay khi hàn lưu vọt tới, cả người bọn hắn nháy mắt kết băng, huyết dịch bị đông cứng, Nguyên lực cũng bị đông cứng, thậm chí có cảm giác linh hồn đều bị đông cứng.
Lui…
Nếu đến lúc này còn không biết bị mai phục, chẳng phải bọn Kim Nghiêm là một đám ngu ngốc. Kim Nghiêm quyết đoán hạ lệnh, Nguyên lực điên cuồng phun trào, định phóng tới lối ra ở sau lưng. Từng phiến hàn băng trên người hắn vỡ vụn, vung lên chiến đao bất thần bổ tới Thần Văn nơi lối ra.
Oanh!
Chỉ là, Thần Văn kia do Huyết Linh Nhi tỉ mỉ bố trí, nếu dễ dàng phá mở được, năm đó Cương Nhạc đã không bị vây khốn. Hơn nữa Nguyên lực bị băng phong, chiến lực Kim Nghiêm cũng bị ảnh hưởng, một đao kia chém xuống chỉ khiến Thần Văn thoáng khẽ ba động mà thôi.
Rầm rầm rầm...
Mấy tên đại viên mãn còn lại cũng phóng thích công kích, đáng tiếc đều không thể phá mở Thần Văn.
Đúng lúc này, dưới chân bọn hắn cũng phát sáng, từng đạo cột sáng xung thiên mà lên, đan dệt vào nhau tạo thành từng chiếc lưới đánh cá, vây nhốt bọn hắn ở bên trong. Cột sáng liên miên không dứt, lưới đánh cá càng lúc càng khẩn mật, càng lúc càng dày, đây là Thần Văn năm đó từng vây khốn Cương Nhạc mấy ngày.
Ầm ầm ầm ầm!
Mấy tên đại viên mãn liên tục oanh kích, đáng tiếc không cách nào ngăn cản Thần Văn pháp trận thành hình, mắt thấy sắp bị nhốt, trong lòng bảy tên đại viên mãn đều trầm xuống. Nếu chỉ là bị nhốt, vậy thì cũng không sao. Then chốt là nơi đây có hàn khí quá khủng bố, hàn khí tuy không thể nháy mắt đông chết bọn hắn, nhưng cứ liên tục không ngừng thế này, sớm muộn bọn hắn cũng sẽ bị băng phong, chết ở chỗ này.
Năm đó Tộc Vương Tê Viên tộc không phải chưa từng tiến vào Băng Hà Cốc, ngoài ra có đại viên mãn khác cũng từng tiến vào, rốt cuộc Băng Hà Cốc nổi danh như vậy cơ mà. Nhưng tất cả cường giả đều không tới được Băng Hậu Cung, bởi vì bọn hắn đều có cảm giác, nơi này có thể đi vào, nhưng tuyệt đối không ra được, đại viên mãn cũng phải chết ở bên trong.
Ông!
Từng đạo cột sáng tiếp tục xung thiên mà lên, không ngừng gia cố Thần Văn, trước đó Lục Ly đã hạ lệnh, phải bố trí pháp trận mạnh nhất, đóng băng đánh giết cả mười tên đại viên mãn ở chỗ này, Huyết Linh Nhi bố trí ra ba khốn trận, liên tục gia cố, bảy tên đại viên mãn này muốn phá mở chí ít phải mất nửa tháng.
“
- Xong rồi....
Răng lợi Kim Nghiêm còn đang va đập vào nhau, hắn khoát tay, ra hiệu chúng cường giả đừng đánh nữa, so với oanh kích lãng phí khí lực, còn không bằng nghĩ cách khác xem sao. Hắn biết trong ngắn hạn bọn hắn không phá nổi được Thần Văn này, nếu bọn hắn còn không nghĩ cách, sợ rằng khó mà kiên trì được lâu.
Phanh!
Hắn lấy ra hai viên ngọc phù, trực tiếp bóp nát. Đây là một loại ám hiệu, thông báo cho đại viên mãn phía ngoài biết bọn hắn đã xảy ra chuyện, bị nhốt rồi, lúc nào cũng có thể chết đi, để bên ngoài nghĩ cách giải cứu.
Bảy người bọn hắn bị nhốt trong này, ba người bên ngoài lại có cách gì? Chỉ có thể dựa theo lời Kim Nghiêm dặn dò trước đó, nghĩ cách lập tức đưa tin về lại Bắc Cảnh, xin Bắc Cảnh chi vương cứu mạng.
- Mọi người vứt bỏ nhục thân đi!
Sau một hồi trầm tư, Kim Nghiêm cắn răng truyền âm nói:
- Chúng ta không giữ được nhục thể đâu, cách tốt nhất bây giờ chính là vận dụng tất cả bản nguyên bảo vệ linh hồn, để linh hồn ngủ say, chờ đợi Cảnh Vương tới cứu.
- Vứt bỏ nhục thân?
Ánh mắt mấy tên đại viên mãn còn lại đều lộ ra vẻ thống khổ, vứt bỏ nhục thân, vậy bằng với khoanh tay chịu chết, phải biết Lục Ly còn đang giấu mình trong này, Lục Ly há lại sẽ không ra tay?