Bối Huyền ngồi đợi trong cung điện suốt nửa canh giờ, Khôn Cường mới cười khổ tiến vào nói:
- Để Bối Vương đợi lâu, lão tổ vừa mới gặp ta, hắn nói mời ngài đi qua.
Bối Huyền mặt không biểu tình, đi theo Khôn Cường bay lên núi, cái tên Khôn Ma Sơn không dễ nghe, phong cảnh lại vô cùng tươi đẹp. Trên này trừ một ít cường giả tiệm cận đại viên mãn ẩn tàng trông giữ ra thì không có võ giả nào cư trú nữa cả, nguyên cả ngọn núi chỉ có mỗi lão phong tử, hậu đại Khôn gia đều ở trong thành.
Trên đỉnh núi có một tòa cung điện nguy nga màu đen, Bối Huyền và Khôn Cường tới phía ngoài cung điện, Khôn Cường khom lưng nói:
- Lão tổ, Bối Vương tới.
- Vào đi!
Qua chừng mấy giây, bên trong truyền ra một tiếng nói già nua, Bối Huyền sải bước đi vào, Khôn Cường lại không đi theo mà đứng ngoài cửa chính thủ vệ.
Trong cung điện quang tuyến rất ảm đạm, bên trong không có một ai, Bối Huyền vượt qua hành lang tiến vào trong một thiền điện, thiền điện này không có cửa sổ, quang tuyến càng tối, bên trong một lão giả mặc áo bào đen đang ngồi xếp bằng trên đất, tóc dài rủ xuống, che khuất khuôn mặt. Lưng lão giả có phần khom còng, khí tức trì mộ trên thân rất nồng, thoạt nhìn như một lão nhân sắp gần đất xa trời.
Bối Huyền đứng trước mặt lão giả, nghĩ nghĩ rồi khẽ khom lưng nói:
- Bối Huyền bái kiến Khôn tiền bối!
Mặc dù cùng là Cảnh Vương, Bối Huyền lại không dám tự cao tự đại trước mặt lão phong tử, làm thế rất dễ chọc giận đối phương. Lão phong tử không mở mắt, chỉ lạnh lùng nói:
- Có chuyện gì?
Bối Huyền không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói:
- Tại hạ biết được tung tích một kiện Chủ Thần Khí, nhưng không nắm chắc lấy được, vậy nên chuyên trình tới đây mời Khôn tiền bối cùng liên thủ đoạt lấy.
Lão phong tử vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh nào, trên mặt không chút tình tự ba động, chỉ mở miệng nói:
- Là vị Chủ Thần nào?
Bối Huyền:
- Là Chủ Thần Khí của Băng Hậu, Thiên Nhãn!
- À!
Lão phong tử vẫn phản ứng rất lãnh đạm, Bối Huyền đợi giây lát, thấy lão phong tử không có phản ứng, lần nữa mở miệng nói:
- Khôn Lão, ngài không rõ ràng về Thiên Nhãn?
Miệng môi lão phong tử khẽ mấp máy, nói:
- Không hứng thú!
- Ách...
Bối Huyền hơi ngớ, đây chính là Thiên Nhãn, là Chủ Thần Khí vô cùng nổi danh, chẳng ngờ vị này lại không hứng thú? Chẳng lẽ hắn đã có Chủ Thần Khí khác? Nhưng thứ như Chủ Thần Khí há lại ngại nhiều?
Bối Huyền trầm mặc, đang nghĩ xem làm sao để thuyết phục lão phong tử, kẻ sau đột nhiên mở mắt, trong mắt tóe xạ quang mang sắc bén khiến Bối Huyền nhìn mà sững sốt, tựa hồ hết thảy bí mật trong lòng đều bị lão phong tử thấy được.
Lão phong tử lần nữa mở miệng nói:
- Muốn lão hủ giúp ngươi đoạt lấy Chủ Thần Khí thì cứ nói thẳng, ra điều kiện đi, đừng có làm mấy trò cong cong nhiễu nhiễu kia.
- Ra điều kiện?
Sự trực tiếp của lão phong tử khiến Bối Huyền nghẹn lời, một kiện Chủ Thần Khí, biết ra điều kiện thế nào đây? Khôn Lão Ma nắm giữ nguyên một cảnh, hắn thiếu cái gì? Bảo vật bình thường chắc đều chướng mắt.
Bối Huyền nghĩ nghĩ, sau đó khom lưng nói:
- Điều kiện này Khôn tiền bối nên đưa ra thì hơn, ngài có yêu cầu gì cứ nói, chỉ cần Bối Huyền có thể làm được, tuyệt không hai lời.
Khôn Lão Ma cười lạnh một tiếng, nói:
- Nếu ta muốn giữ cửa một vạn năm cho lão phu, ngươi cũng không hai lời?
Bối Huyền lúng túng cười cười, không nói gì thêm, Khôn Lão ma cũng không nhiều lời, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Ngươi lập Chủ Thần huyết thệ, hậu nhân lão phu cầm lệnh bài đi tìm ngươi, chỉ cần ngươi có thể làm được, ngươi nhất định phải hỗ trợ, hơn nữa còn phải giúp ba lần! Chỉ cần ngươi đáp ứng, lão phu liền toàn lực giúp ngươi nắm xuống Chủ Thần Khí!
Bối Huyền khẽ nhíu mày, không ngờ lão phong tử lại đưa ra yêu cầu thế này? Vậy chẳng phải bằng với cầm ba cái nhân tình đổi lấy một kiện Chủ Thần Khí.
Lúc này, trong lòng hắn đột nhiên có cảm giác hiểu ra, có vẻ lão phong tử đã không còn sống được lâu nữa? Đây là muốn an bài hậu sự.
Hắn nhẩm tính một phen, lão phong tử đúng là đã sống rất dài rất lâu, thọ nguyên sắp cạn là điều có thể hiểu được. Hắn trầm mặc một lát, lại không vội vã đáp ứng mà nói:
- Khôn tiền bối, có chút tình huống ta phải thông báo cho ngài trước, Chủ Thần Khí bị một tên tiểu võ giả lấy được, lúc này tiểu võ giả kia đã trốn vào Băng Hậu Cung, mấy tên đại viên mãn ta phái đi đều bị băng phong trong đó. Ngoài ra tiểu võ giả này có một ít quan hệ với Đông Cảnh chi vương, Đông Cảnh chi vương có thể sẽ ra tay ngăn cản...
Lão phong tử vung tay nói:
- Mấy thứ này lão phu không muốn nghe, lão phu đã đáp ứng ngươi liền sẽ tận lực. Chẳng qua.... Bất kể sau cùng ngươi có thể hay không lấy được Chủ Thần Khí hay không, chuyện ngươi đã đáp ứng lão phu nhất định phải làm.
- Được rồi!
Bối Huyền đáp ứng vô cùng sảng khoái:
- Ta đáp ứng yêu cầu của tiền bối, chỉ cần ta có thể làm được, hậu nhân Khôn gia cầm theo lệnh bài của ngài tới tìm, ta tất toàn lực ra tay tương trợ ba lần. Nếu làm trái lời thề, Chủ Thần ắt trừng phạt.
Lão phong tử cũng sảng khoái đứng thẳng dậy, nói:
- Dẫn đường đi! Lão phu giúp ngươi nắm xuống Chủ Thần Khí kia.
…
Thiên Vũ Tinh Vực, một chiếc chiến thuyền khoái tốc lao nhanh. Chiến thuyền này không ẩn thân mà quang minh chính đại phi hành trong hư không Thiên Vũ Tinh Vực, trên chiến thuyền có Thần Văn cường đại, có trinh sát đi ngang qua song không dò xét được tình hình bên trong. Chiến thuyền này cũng không tới gần bất cứ giới diện nào, bởi thế trinh sát các đại tộc chỉ quan sát từ xa chứ không dám đi ra chặn đường.
Sau cùng, chiến thuyền dừng ở bên ngoài Tê Cổ Giới rồi biến mất, mấy thân ảnh lóe lên một cái rồi cũng biến mất. Trinh sát xung quanh còn chưa dò xét tới thì mấy thân ảnh kia đã tan biến rồi. Quanh đó có rất nhiều trinh sát Tê Viên tộc, ai nấy đều cả kinh biến sắc, dồn dập thăm dò khắp bốn phía.