Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 504 - Chương 504: Nam Nhân Lục Gia Đều Chết Hết Cả Rồi Ư...

Bất Diệt Long Đế Chương 504: Nam nhân Lục gia đều chết hết cả rồi ư...

Khâu Văn Trạch lại không động thủ giết người, chỉ là cho Lục Ly ăn chút khổ, phát tiết phẫn uất, điều này hoàn toàn có thể hiểu được.

- Tiểu Bạch!

Đúng lúc này, Lục Ly quát lớn một tiếng, từ trong tay áo Lục Ly một con tiểu thú hiện ra, há miệng nhắm tới xích sắt đỏ sậm mà cắn.

Xích sắt to tướng thoáng chốc liền bị cắn nát, quang mang Huyền lực trên thân Lục Ly lần nữa lóe lên, hắn lắc mình một cái, mấy phân thân xuất hiện, đồng loạt vung lên thú trảo chộp tới tay Khâu Văn Trạch...

- A ..

Tay Khâu Văn Trạch đã rất gần Lục Ly, lúc này Lục Ly đột ngột huyễn hóa ra mười mấy phân thân, căn bản không phân biệt được đâu là thật giả. Thú trảo Lục Ly phút chốc liền chộp trúng cánh tay hắn, tiếp sau bàn tay hắn liền bị xoắn nát với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.

Lục Ly thuận thế tiếp tục xoắn tới, muốn bẻ vụn toàn bộ cánh tay Khâu Văn Trạch, đồng thời giết tươi hắn.

Ông!

Tất cả trưởng lão tại trường đều kinh hãi, gần như đồng loạt thả ra vực trường, Lục Phong Hỏa còn như lợi kiếm xông thẳng đến.

Chẳng ai ngờ rằng Lục Ly bị Tù Ma Liên trói buộc còn có thể động thủ, cộng thêm cự ly giữa Lục Ly và Khâu Văn Trạch quá gần, tốc độ Tiểu Bạch cắn đứt Tù Ma Liên quá nhanh. Nếu mấy người ở đây không phải Nhân Hoàng Cảnh, sợ rằng lúc này Khâu Văn Trạch đã bị Lục Ly vồ chết.

Vực trường phóng thích ra, Lục Ly tự nhiên không động được, hắn mới chỉ vặn nát nửa cánh tay Khâu Văn Trạch, nếu cho hắn thêm thời gian một nhịp thở, hắn tin tưởng mình hoàn toàn có thể vồ nát tâm tạng Khâu Văn Trạch.

Hưu

Lục Phong Hỏa trong cơn bạo nộ lao vọt tới, một bàn tay to tướng trùng trùng quất tới mặt Lục Ly, trên bàn tay kia lấp lánh quang mang Huyền lực, tốc độ cực nhanh, kéo theo tiếng rít ghê người.

Một chưởng này rõ ràng lực đạo đủ mười, nếu Lục Ly bị đánh trúng, hẳn rằng sẽ đầu rơi máu chảy. Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão cũng hoảng, Tứ trưởng lão vội kinh hô:

- Nhị ca hạ thủ lưu tình.

Lục Phong Hỏa nghe được lời Tứ trưởng lão, tay thoáng dừng lại, thu hồi một chút lực đạo, song vẫn trùng trùng nện lên mặt Lục Ly.

Ầm!

Miệng Lục Ly lập tức phun ra một búng máu tươi, bay rớt ra sau, đụng bay hai tên binh sĩ gần đó. Cả người Lục Ly còn lộn tận mười mấy vòng, cuối cùng trùng trùng đâm sầm vào tường viện Trưởng Lão Đường.

Oanh!

Tường viện bị nện ra một lỗ thủng to tướng, hù cho đám người xem náo nhiệt bên ngoài sợ nhảy dựng. Vô số người thấy được Lục Ly máu me đầy mặt, lại xuyên qua lỗ thủng chứng kiến cảnh Khâu Văn Trạch đang kêu gào thảm thiết ở bên trong, khóe miệng ai nấy đều co quắp, trên mặt chất đầy vẻ kinh hãi.

Gia hỏa này mạnh quá?

Vừa rồi thiếu chút giết chết Khâu Văn Trạch, giờ bị Tù Ma Liên trói lại, nhưng vẫn có thể giãy thoát ra được, đồng thời lại lần nữa thiếu chút giết chết Khâu Văn Trạch ngay trước mặt một đám trưởng lão.

Hồn Đàm Cảnh hai lần xử đẹp Quân Hầu Cảnh, dù Khâu Văn Trạch có là đứa ngu, vậy cũng là Quân Hầu Cảnh. Con trai Lục Nhân Hoàng quả nhiên hung tàn, hổ phụ không sinh khuyển tử.

- Phản, phản rồi!

Lục Phong Hỏa nổi giận rống to:

- Lục Ly, ngươi dám ra tay giết người ngay trước mắt chúng ta, còn công nhiên đối kháng tộc quy, lần này nếu không trừng phạt ngươi, đám trưởng lão chúng ta đều nên về vườn. Ta thấy cũng không cần giải vào đại lao nữa, cứ thẩm phán hắn ngay tại đây. Lục Ly này tội không thể tha, trực tiếp lưu vong Thiên Ma Đảo trăm năm để làm răn đe!

Thiên Ma Đảo!

Rất nhiều trưởng lão khẽ biến sắc, trong mắt đám tộc nhân Lục gia ở phía ngoài cũng đều hiện vẻ hoảng sợ.

Thiên Ma Đảo, đó là một tuyệt địa ở đông bộ Trung Châu, trước nay luôn là nơi Lục gia dùng để lưu đày tội nhân. Bình thường người tiến vào nơi đó mười thì chết chín, tên còn lại đi ra được cũng bị phát điên...

Lưu vong trăm năm!

Thế khác gì phán Lục Ly tội chết.

Đám trưởng lão trầm mặc, Lục Liên Thiên trầm ngâm một lát, phụ họa nói:

- Nếu Lục Ly là con trai Nhân Hoàng, vậy đây chính là tội mưu sát cô phụ, người này cùng hung cực ác, tội không thể tha. Nếu không phải con trai Nhân Hoàng, tộc ác hôm nay cũng đủ khiến hắn lưu vong Thiên Ma Đảo trăm năm, ta tán thành.

Bát trưởng lão thần sắc phức tạp nhìn Lục Ly một cái, dùng ngữ khí trách móc nói:

- Lục Ly, ngươi còn gì để nói không?

Trước đó Lục Ly một mực biểu hiện rất ôn hòa ổn trọng, hôm nay rõ ràng là bị chuyện gì đó kích động, cho nên mới phát điên như thế, muốn định tội hẳn cũng nên làm rõ sự tình trước mới được.

Lục Ly lần nữa bị binh sĩ bắt lại, nửa gương mặt hắn nhầy nhụa máu, lúc này còn bị ấn quỳ trên đất. Hắn nghe được lời Bát trưởng lão, khẽ ngước đầu đầu, xuyên qua lỗ thủng tường viện nhìn Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên, nhếch môi cười nói:

- - Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, tính ra các ngươi hẳn nên là Đường bá của ta? Các ngươi hận không được phải khiến cháu mình chết như thế ư? Người Lục gia không giúp người Lục gia, lại đi giúp tên súc sinh kia? Các ngươi không sợ những con em Lục gia còn lại sẽ hàn tâm?

Không đợi Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên nói chuyện, Lục Ly lại chuyển mắt nhìn về phía Bát trưởng lão nói:

- Bát trưởng lão, ngươi muốn ta nói cái gì? Nói vì sao phải giết Khâu Văn Trạch? Ngươi thấy Lục Ly ta có phải giống như một con chó điên, không hơi đâu lại đi cắn người lung tung?

- Nếu không phải đám trưởng lão các ngươi vô dụng, đâu cần đến lượt một tên Hồn Đảm Cảnh cỏn con như ta ra tay? Cô cô ta bị tên súc sinh này đánh cho mình đầy thương tích, thường xuyên bị hắn khi nhục tra tấn, chẳng lẽ các ngươi dám nói không biết biết chuyện? Nữ nhân Lục gia bị người ngoài khi nhục, nam nhân Lục gia đều chết hết cả rồi ư?

- Gia gia ta bế quan, phụ thân không ở đây, các ngươi liền không quản chuyện của tiểu cô ta? Được thôi, các ngươi không ra mặt, vậy để Lục Ly ta ra mặt. Chỉ cần lần này Lục Ly ta không chết, ta tất giết Khâu Văn Trạch!

Tiếng nói hùng hồn văng vẳng bên tai chúng nhân tại trường.

Trên mặt Lục Ly vẫn còn đang nhỏ máu, đôi tròng mắt tản ra ngân quang gắt gao nhìn chằm chằm Khâu Văn Trạch, tựa như một con dã thú đang bị trói, đang giãy dụa, đang gầm thét với thiên địch.

Bình Luận (0)
Comment