Bối Luân nghĩ nghĩ, nói:
- Ta nghĩ hắn tuyệt đối bày trận ở Trùng Minh Sơn, sau khi giải cứu một đám con tin, hắn sẽ mang con tin rời đi, nếu không hắn căn bản không dám đổi thành.
- Chuyện này hợp lý!
Trên mặt Bối Huyền lộ tươi cười, nói:
- Còn muốn trốn, có phải nghĩ quá nhiều rồi không? Ngươi tự mình đi một chuyến, triệu tập mười đại viên mãn, đi Trùng Minh Sơn bố trí Tỏa Thiên Đại Trận, khóa lại không gian phạm vi trăm vạn dặm đó cho ta. Lúc hắn muốn chạy, lại phát hiện không truyền tống được, ha ha ha!
- Được!
Trên mặt Bối Luân cũng lộ tươi cười, Lục Ly ám độ trần thương, bọn họ sẽ lừa gạt, tiến hành đường lang bộ thiền.
Tỏa Thiên Đại Trận này rất khó bố trí, cần mấy đại viên mãn mới có thể liên thủ bố trí, cho nên người biết đến không nhiều. Tỏa Thiên Đại Trận lợi dụng nguyên khí thiên địa, phong ấn mạnh mẽ một vùng khu vực, không gian đều phong ấn, muốn truyền tống rời đi tự nhiên không được.
- Tộc vương!
Bối Luân nghĩ nghĩ, hỏi:
- Hắn nói trao đổi sau một tháng, người muốn đi qua không?
- Ừm!
Bối Huyền gật đầu nói:
- Ta đã lâu không lộ diện rồi, chiến lực cũng khôi phục tương đối, đến lúc đó ta cũng qua đó, ổn định quân tâm.
Bối Luân hơi gật đầu, lui ra ngoài. Thân thể Bối Huyền bị hủy, còn có trận chiến Bắc Vương Thành lần trước, khiến uy danh hắn hao tổn nhiều. Nếu không phải Đông Cảnh mười chào một đám đại viên mãn, còn có mấy người bọn Kim Nghiêm, lần này Bối gia tổn thất nhiều đại viên mãn như vậy, sợ đã sớm không trấn áp được đại tộc Bắc Cảnh.
Bối Luân bắt đầu đưa tin, để bọn Kim Nghiêm bí mật hành động, còn có tìm đến đại viên mãn Đông Cảnh. Hắn nghĩ nghĩ cũng triệu tập mấy người đến đại viên mãn Bắc Cảnh, lần này hắn không muốn xảy ra ngoài ý muốn gì.
Bắc Vương Thành, ẩn núp thám báo của thế lực lớn bốn phía, đối thoại giữa hắn và Lục Ly có lẽ bị người có tâm nghe được, hành động lần này cũng bị truyền đi?
Đến lúc đó chuyện Trùng Minh Sơn sẽ khiến các thế lực lớn khắp nơi chú ý, có lẽ hiện tại còn có thám báo xông đến bên đó?
Lần này vốn có mười đại viên mãn, Bối Luân lại triệu tập mười ba người, cộng thêm Bối Huyền hắn, số lượng đại viên mãn đạt đến mười lăm người. Hắn còn triệu tập cường giả sắp đại viên mãn đi cửa ra vào Đông Cảnh Tiên Vực. Lỡ như Lục Ly chạy thoát, cũng có thể phong tỏa cửa ra vào, Lục Ly ở Tiên Vực vẫn dễ truy tung hơn.
- Tương đối rồi!
Sau khi bận rộn hơn mười ngày, Bối Luân báo cáo với Bối Huyền, lặng lẽ mang theo con tin truyền tống đi. Hắn phải đi gặp đại viên mãn trước, thương nghị chuyện bố trí Tỏa Thiên Đại Trận, hắn để Bối Huyền đến đây trễ hơn mười ngày là được.
Hắn truyền tống đi đại thành gần Trùng Min Sơn, sau khi tiến vào đại thành, lập tức ẩn thân, đi thẳng lên một tòa núi lớn bên ngoài. Trong núi lớn này có một sơn động, hắn tiến vào sơn động, cảm ứng hơi thở mười mấy võ giả bên trong, đại viên mãn hắn triệu tập đều đến rồi.
- Bối Luân đại nhân!
Một đám đại viên mãn vội vàng bao vây, Bối Luân truyền âm nói:
- Đều đừng hiển lộ ra thân hình, Lục Ly có thiên nhãn, chúng ta không hiện ra thân hình, hắn sẽ không phát hiện được!
Những đại viên mãn này không hiển lộ ra thân hình, Bối Luân đi vào, dặn dò bọn họ một phen.
Kim Nghiêm ở ngay bên trong, hắn có hơi kkhông kiên nhẫn nói:
- Bối Luân đại nhân, ngươi cũng quá cẩn thận rồi? Nếu biết Lục Ly ở Trùng Minh Sơn, chúng ta trực tiếp giết qua đó là được rồi? Nhiều đại viên mãn như vậy, Lục Ly còn có thể phi thiên độn địa hay sao? Giết chết hắn thật dễ dàng!
- Ha hả!
Một đại viên mãn Bắc Cảnh cười lạnh:
- Kim Nghiêm ngươi rất lợi hại sao, bổn tọa nếu không nhớ lầm, Tử Kim Sơn là bị Lục Ly bổ ra?
- Tạo Vũ, ngươi muốn chết?
- Kim Nghiêm, chỉ bằng ngươi?
- Được rồi...
Sắc mặt Bối Luân trầm xuống, khiển trách:
- Việc này liên quan đến Chủ Thần Khí thiên nhãn, có thể cẩn thận thì cẩn thận. Qua một thời gian, Cảnh Vương sẽ xuất quan, tự mình đến đây tọa trấn. Nếu bỏ lỡ chuyện của Cảnh Vương, các ngươi tự mình lo hậu quả. Đều nâng dậy tinh thần, dựa theo nơi ta phân chia hành động, lặng lẽ bố trí Tỏa Thiên Đại Trận. Đều phải chú ý... toàn bộ không hiển lộ thân hình, nếu không bị Lục Ly phát hiện, để hắn chạy, Cảnh Vương tuyệt đối sẽ tức giận.
Bối Luân cẩn thận giảng giải, đám đại viên mãn đều nhớ kỹ, đều tự tiềm ẩn. Bối Luân đến đại thành gần đó, một đám thám báo báo lên tình báo tra xét được. Bọn họ đã phát hiện thân ảnh của Lục Ly, xác định Lục Ly ở ngay trong Trùng Minh Sơn,
Bọn họ cũng phát hiện Trùng Minh Sơn bố rất nhiều thần văn, phi thường phức tạp, nơi nơi đều là thần văn. Những thám báo này đều không dám đi lên. Bằng không vừa đi lên sẽ bị Lục Ly phát hiện, cũng có thể bị thần văn oanh sát.
- Không sao cả!
Bối Luân cũng không để ý, bố trí nhiều thần văn hơn thì có ý nghĩa gì? Chỉ cần thiên nhãn vào tay, những thần văn này có thể dễ dàng nổ nát. Tỏa Thiên Đại Trận này bố trí rồi, Lục Ly sẽ không truyền tống được, đó là một con chuột sa mưa, muốn giết làm sao cũng có thể giết.
Để thám báo chú ý chặt chẽ tình huống của Lục Ly. Hắn bắt đầu âm thầm liên thủ với mười mấy đại viên mãn bố trí Tỏa Thiên Đại Trận. Thời điểm bố trí Tỏa Thiên Đại Trận này, không có động tĩnh gì, một khi khởi động động tĩnh sẽ thật dọa người. Thời điểm bố trí, Lục Ly không sợ Lục Ly sẽ phát hiện.
Ha hả!
Trong Trùng Minh Sơn, Lục Ly ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, dưới thân đều là thần văn, rất nhiều thần văn sáng lên hào quang, bắt đầu khởi động. Hắn vẫn lợi dụng thiên nhãn tra xét tình huống, khi hắn phát hiện phía Bắc Cảnh có ít nhất mười mấy đại viên mãn không thấy bóng dáng, hắn không chỉ không kinh hoảng, ngược lại nội tâm mừng thầm.
Cơ hội lần này phi thường khó có được, đến đây nhiều đại viên mãn như vậy, một lưới bắt gọn, nếu không sau này hắn bị một đám đại viên mãn đuổi giết sẽ thật phiền phức, cũng sẽ không dễ dàng như vậy. Với thực lực hiện tại của hắn, muốn đuổi giết một đại viên mãn rất khó.