Thần niệm Lục Ly bên ngoài tùy thời có thể tra xét bên ngoài, hắn sao có thể đi ra ngoài? Hắn cân nhắc một lát, không dám dễ dàng đi ra ngoài, công kích linh hồn đại viên mãn rất sắc bén. Dù sao hắn ở trong Đông Vương Tháp thật an toàn. Căn nguyên thần lực bên ngoài Bối Huyền cũng tiêu hao, Lục Ly xem bọn họ còn có thể kháng cự bao lâu?
- Nếu ngọn lửa của ta không biến mất thì tốt rồi!
Lục Ly hơi đáng tiếc, nếu dùng lửa đốt linh hồn, linh hồn kia vừa chạm vào sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Con ngươi hắn khẽ động, trong tay xuất hiện một ít Hủy Diệt Thần Dịch, cũng không biết Hủy Diệt Thần Dịch tổn thương linh hồn thế nào? Ánh mắt hắn nhìn Tiểu Bạch sắc mặt tái nhợt, nói:
- Tiểu Bạch có biện pháp nào phóng Hủy Diệt Thần Dịch ra ngoài, công kích những linh hồn này không?
Tiểu Bạch tò mò xông lại đây, vươn tay muốn bắt lấy, Lục Ly vội vàng lui về sau nói:
- Đừng đụng vào, đây là Hủy Diệt Thần Dịch, thân thể cường giả sắp đại viên mãn chạm vào cũng bị ăn mòn, thân thể của ngươi không chịu nổi.
- A, vậy lão đại, ngươi đi ra ngoài đi, ta nháy mắt sẽ thu ngươi vào, bọn họ hẳn không kịp công kích!
Tiểu Bạch nói:
- Ngươi đi ra ngoài, vung một ít thần dịch là được, việc còn lại giao cho ta!
- Được!
Lục Ly nghĩ nghĩ, thân hình sáng lên bạch quang, ngoại hình không ngừng biến hóa, cuối cùng biến thành bộ dáng Vẫn đại nhân. Hắn nhìn Tiểu Bạch, nói;
- Như vậy không tồi?
- Ừm!
Tiểu Bạch giơ ngón cái lên, nói;
- Lão đại, ngươi biến thành như vậy là tốt nhất, đi ra ngoài, bảo đảm dọa bọn tè trong quần!
Lục Ly vung tay, Tiểu Bạch khống chế Đông Vương Tháp thả Lục Ly ra ngoài. Linh hồn đại viên mãn bên ngoài nhìn chằm chằm, thấy một thân ảnh xuất hiện, chuẩn bị linh hồn công kích, lại phát hiện là Vẫn đại nhân?
Vẫn đại nhân là đại viên mãn, bọn họ đều là hồn thể, Vẫn đại nhân tùy tiện phóng thích một chút sát chiêu, lập tức chấn sát bọn họ ngay?
Lin hồn đám đại viên mãn ngây ngẩn cả người, sau đó Lục Ly vung ra một ít Hủy Diệt Thần Dịch, hào quang Đông Vương Tháp chợt lóe lên, Lục Ly bị hút vào.
Thẳng đến giờ đây, đám đại viên mãn mới phản ứng lại. Vẫn đại nhân này là giả, căn bản không có hơi thở đại viên mãn.
Ngay lúc này, hào quang Đông Vương Tháp chấn động, Hủy Thiệt Thần Dịch bị hút vào, sau đó hào quang vừa chuyển, Hủy Diệt Thần Dịch bắn ra bốn phương tám hướng, bắn ra đầy trời, Lục Ly phóng xuất mấy trăm giọt, bị Đông Vương Tháp chấn động, bắn nhanh ra.
- Cái gì vậy?
Bối Huyền đề phòng theo bản năng, rất nhanh lui về sau, linh hồn năm đại viên mãn trước mặt nhất bị dọa sợ, sau đó... Hủy Diệt Thần Dịch đâm xuyên linh hồn bọn họ thành một lỗ thủng.
Linh hồn quan trọng thế nào? Linh hồn chia làm ba hồn bảy vía, một hồn phách xuất hiện vấn đề đều là vấn đề lớn với linh hồn.
Năm linh hồn đại viên mãn điên cuồng chạy, nhưng chạy được một lát, linh hồn lập tức tán loạn. Linh hồn còn lại cũng không có cơ hội chạy trốn, trực tiếp bị Hủy Diệt Thần Dịch hủy diệt.
- Được!
- Lão đại, làm hay lắm!
Lục Ly và Tiểu Bạch mừng rỡ, nếu Hủy Diệt Thần Dịch hữu dụng, linh hồn đại viên mãn còn lại sẽ dễ dàng bị mai một.
Xung quanh hội tụ càng ngày càng nhiều người, nhưng không có võ giả dám đến gần, mấy trưởng lão kia cũng không dám đến gần. Bởi vì băng sơn này bọn họ oanh kích lâu như vậy, cường giả bên trong lại dễ dàng khôi phục, còn thuận tay đóng băng một vài võ giả của bọn họ.
Bọn họ biết cho dù oanh kích thế nào, bọn họ cũng chỉ có chút khí lực, bọn họ đã truyền tin cho đại viên mãn của Bắc Cảnh, chỉ cần thời gian thôi.
Bọn họ chỉ có thể hy vọng bọn Bối Huyền kiên trì lâu hơn, thành trì xung quanh đến rất nhiều quân đội, ít nhất có hơn mười vạn, nhưng có ích lợi gì? Đến nhiều thế nào chỉ có thể đứng bên ngoài.
Mặt khác còn có rất nhiều thám báo, đều là nghe thấy tin tức mà đến. Mọi người nhìn tòa băng sơn phía xa, rất muốn tra xét thử, nhưng hàn khí bên kia quá nặng, bọn họ không có biện pháp đến gần. Băng sơn này dường như có ảnh hưởng thần niệm tra xét, thần niệm đã bị hạn chế một ít.
Thời gian trôi qua từ từ, sau ba nén hương, đột nhiên băng sơn hiện lên sương mù cuồn cuộn, băng sơn rất nhanh bắt đầu tan rã, hàn khí không ngừng biến mất, đợi sau một lát, hàn khí hoàn toàn biến mất, mây mù bên ngoài cũng chậm rãi tiêu tán.
- Chiến đấu xong chưa?
Nội tâm vô số võ giả căng thẳng, thần niệm cực hạn bắt đầu tra xét, Mấy trưởng lão kia lén lút đến gần băng sơn, còn có rất nhiều thám báo cũng chuyển động theo, mọi người rất nhanh giết đến tòa băng sơn này.
Những trưởng lão và thám báo này vừa hành động, càng nhiều võ giả hành động, quân sĩ rất nhanh chạy đến. Bởi vì hàn khí biến mất, thần niệm mọi người không thể hạn chế. Sau khi mấy trưởng lão kia đến, có thể tra xét tình huống của Trùng Minh Sơn.
Vèo!
Thân hình bọn họ đột nhiên ngừng lại, còn là dùng đột ngột, trong mắt bọn họ đều là hoảng sợ và không dám tin.
Nhóm thám báo rất nhanh vọt đến, thân hình bọn họ rất nhanh dừng lại, rất nhiều thám báo đồng dạng lộ biểu tình khiếp sợ, có thám báo thậm chí sợ tới mức thân mình run rẩy.
Phù phù phù!
Càng nhiều quân sĩ chạy vội đến, sau đó đồng loạt đứng dậy. Bọn họ cũng tra xét tình huống của Trùng Minh Sơn, có quân sĩ hiện giờ thậm chí muốn xoay người bỏ chạy, bởi vì hình ảnh bọn họ tra xét rất khủng bố.
Đỉnh núi Trùng Minh Sơn, một bóng người lạnh lùng đứng thẳng, dưới chân hắn là đám thi thể bày thành chữ nhất, mười lăm đại viên mãn, hơn nữa sắp thành hàng thẳng gọn gàng.
Đây rõ ràng đã dọn dẹp xong, không gian giới của bọn họ cũng không còn, tất cả đều bị lấy.
Mười lăm đại viên mãn, mười lăm cường giả chí tôn, mười lăm đại nhân vật siêu cấp, hiện tại đều trở thành thi thể, xếp thành chữ nhất.
Trên người bọn họ không có khí tức sinh mệnh gì, linh hồn đã sớm tiêu tán, chết không thể sống lại.
Đại viên mãn bình thường khó gặp, cho dù xuất hiện một người, đối với quân sĩ thám báo bên ngoài, đều chỉ có thể ngưỡng mộ, chỉ có thể là đại nhân vật siêu cấp liếc mắt nhìn từ xa.
Hiện tại bọn họ nhìn thấy mười lăm người đều chết, trên người không có vết thương gì, vẻ mặt cũng không có thống khổ gì, chết thật an tường.