Vũ Hóa Thần nhìn thoáng qua danh sách Minh Vũ đưa ra, gật đầu nói:
- Thế được rồi, những này linh tài có thể cung cấp hai phần, đủ cho chúng ta tu luyện một năm.
- Được!
Lục Ly cầm danh sách đi ra ngoài, tìm đến hộ vệ ngoài cửa, đưa đi qua nói:
- Cầm danh sách linh tài này đến hỏi Bát trưởng lão lấy hai phần, cứ nói ta dùng để tu luyện.
Tên binh sĩ nhìn lướt qua linh tài trên đó, không khỏi âm thầm líu lưỡi, vị tiểu gia này cũng ác thật, hai phần linh tài như trên đây ít nhất cũng phải giá trị vài chục ức Huyền Tinh.
Lục Ly thấy tên binh sĩ không có hành động gì, trừng mắt nói:
- Còn không đi?
Mặt tên binh sĩ kia nhăng lại như trái mướp đắng, trả tờ danh sách lại cho Lục Ly, nói:
- Tiểu thiếu gia, mấy thứ này chúng ta không yêu cầu được, tốt nhất vẫn là ngươi đích thân đi Trưởng Lão Đường một chuyến.
Lục Ly suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng đúng là làm khó tên binh sĩ này, hắn vung tay lên nói:
- Ngươi dẫn đường, ta đích thân đi tìm các trưởng lão yêu cầu.
Mấy tên binh sĩ như trút được gánh nặng, một tên trong đó vội vàng đi trước dẫn đường. Lần này Lục Ly rất quy củ, không bay lên giữa trời, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ không ở bên, hắn có muốn cũng không bay được.
Đi ra Đằng Long Các, dạo qua từng lầu viện trong thành bảo, khắp nơi đều có thể thấy được tộc nhân Lục gia. Cường giả ở Thần Khải Sơn nhiều lắm, tuỳ tiện đụng phải một ông già cũng đều có thể là Quân Hầu Cảnh.
Trên đường đi có rất nhiều người chú ý tới Lục Ly, có người từ xa xa nhìn hắn, chỉ trỏ bàn luận. Cũng có người cung kính hành lễ, hô một tiếng tiểu thiếu gia.
Lục Ly đối với những tộc nhân phổ thông này đều rất khách khí, ai hành lễ hắn đều mỉm cười đáp lại. Khiến rất nhiều người tưởng là mình nhìn nhầm, đây đúng thật là tên tiểu thiếu gia hung tàn bạo ngược kia ư?
Hiện tại tiếng tăm Lục Ly ở Lục gia rất lớn, đương nhiên danh tiếng bạo ngược hung tàn của hắn lại càng thịnh. Dù sao dám động thủ ở Trưởng Lão Đường, còn là mãnh nhân hai lần thiếu chút giết chết Khâu Văn Trạch ngay trước mặt đám trưởng lão, kẻ như thế làm sao có thể là hạng người thiện lương?
Qua bảy tám khúc rẽ, đi chừng mấy nén hương hắn mới đến được Trưởng Lão Đường.
Lỗ thủng trên tường viện sớm đã được lấp lại, đứng ở phía ngoài là bốn tên hộ vệ Bất Diệt Cảnh, vừa nhìn thấy Lục Ly đi tới, bốn tên binh sĩ này theo bản năng khẽ giật mình cả kinh, một người lập tức đi vào thông báo.
Lần này Lục Ly không mạo muội tiến vào, mà thành thành thật thật đứng đợi bên ngoài, lát sau một tên binh sĩ đi ra nói:
- Tiểu thiếu gia, Bát trưởng lão cho mời.
- Cảm ơn!
Lục Ly mỉm cười rảo bước tiến vào trong, khiến bốn tên binh sĩ đứng canh phía ngoài hơi ngớ, không ngờ Lục Ly lại nói cảm ơn với bọn hắn.
Người trong Trưởng Lão Đường không nhiều, phỏng chừng nếu không có việc gì đám người Lục Phong Hỏa cũng sẽ không thường xuyên tới đây, bên trong chỉ có một mình Bát trưởng lão.
Lục Ly tiến vào đại điện, chắp tay hành lễ với Bát trưởng lão, nói:
- Lục Ly gặp qua Bát trưởng lão.
- Đừng giả bộ với ta.
Bát trưởng lão đang uống trà, lườm Lục Ly một cái hỏi:
- Nói đi, lại muốn làm cái gì?
- Hắc hắc!
Lục Ly không chút khách khí đi đến ngồi xuống bên cạnh Bát trưởng lão, bưng chén trà lên uống một ngụm, sau đó đưa qua tờ danh sách nói:
- Không có gì, chút chuyện nhỏ thôi, ta cần một ít dược liệu tu luyện. Bát trưởng lão, ngươi cũng biết rồi đấy, ta về được trở lại gia tộc đều là mượn Huyền Tinh truyền tống tới, ta nghèo rớt mồng tơi, bằng không cũng sẽ không mặt dày mày dạn mở miệng muốn mấy thứ này…Đúng rồi, nhớ lấy thêm một phần linh dược xung kích Quân Hầu Cảnh, Thăng Long Thảo hay gì đó cũng được.
Bát trưởng lão nhìn lướt qua, sầm mặt xuống nói:
- Phiền Lê Diệp, Long Hạt Phấn... đây là dược liệu bình thường? Còn muốn Thăng Long Thảo? Lục Ly, trong thân thể ngươi đều là huyết nguyên, đó chính là linh dược trân quý nhất. Giờ ngươi chỉ cần an tâm tu luyện là được, những dược thảo này ngươi có muốn cũng vô dụng, đừng lãng phí tài nguyên gia tộc.
Lục Ly hết cách, đành phải nói thật, thở dài một tiếng nói:
- Mấy thứ này đều là cho hai tên gia nô kia của ta. Bọn hắn một đường theo ta cửu tử nhất sinh, ngàn khó vạn khổ mới đưa ta về được đây, ta làm chủ tử không thể bạc đãi bọn hắn. Còn linh tài xung kích Quân Hầu Cảnh là để cho cô cô, Bát trưởng lão, ta đều đích thân đến đây rồi, cho chút mặt mũi, được không?
- Không cho!
Bát trưởng lão trầm mặt xuống nói:
- Gia tộc có quy củ của gia tộc, chúng ta cũng rất khó xử. Nếu ai đều giống như ngươi, người người muốn gì được nấy, hơn nữa đều là công phu sư tử ngoạm. Dù Lục gia nhà lớn nghiệp lớn đến mấy cũng sẽ sụp đổ, ngươi không biết mấy năm này Lục gia...
- Không cho thì thôi, nói nhảm nhiều như thế làm gì?
Sắc mặt Lục Ly chuyển lạnh, trực tiếp đoạt lại tờ danh sách, đứng dậy đi ra ngoài.
Bát trưởng lão thấy vậy lập tức bị dọa sợ, vị tiểu gia này ta lại muốn ồn ào gì nữa đây? Thế là vội vàng quát nói:
- Dừng lại, Lục Ly ngươi muốn làm gì?
- Không làm gì!
Lục Ly nhún vai, quay đầu lại nói:
- Thái Thượng trưởng lão đáp ứng ta, muốn cái gì đều cho. Ngươi đã không đưa đồ, ta đành phải tìm hắn đòi thôi. Nếu hắn còn không cho, ta dỡ luôn cung điện của hắn...
- Làm càn!
Bát trưởng lão tức tối đứng bật dậy, tiểu tử này đại náo Trưởng Lão Đường thì cũng thôi, còn muốn đi đại náo hành cung của Thái Thượng trưởng lão?
Bát trưởng lão nghĩ nghĩ, cuối cùng đành phải đen mặt lại nói:
- Đưa danh sách lại đây, chỉ lần này thôi đấy, lần sau còn dám hồ nháo, ta thay gia gia lột da ngươi.
Bát trưởng lão sai người đi lấy linh tài, Lục Ly lại không yên tâm cứ đứng đấy đợi. Thẳng đến khi một tên chấp sự mang tới số linh tài mà Minh Vũ Vũ Hóa Thần cần, ngoài ra còn có một phần linh tài xung kích Quân Hầu Cảnh của Lục Phi Tuyết, Lục Ly kiểm đếm thấy số lượng không sai mới hài lòng gật đầu.
- Được rồi, thứ ngươi muốn đều cho ngươi.