- Bổn tọa vẫn luôn quang minh chính đại làm ác, không cần giấu giấu diếm diếm. Ngươi chết rồi, đám người Viêm Hậu không có lực uy hiếp đối với ta, ta có thể đưa đám người họ vào Thất Trọng Thiên, hủy diệt cửa vào Thất Trọng Thiên, như vậy ta cũng không thể vào được, đám người họ cũng không ra được. Ta chỉ có thể hứa với ngươi như vậy, ngươi cũng... không được lựa chọn, hoặc là ngươi chết, hoặc là đám người họ chết! Lựa chọn một cái cho bổn tọa đi!
Lục Ly do dự không chắc chắn, hắn ngừng lại một chút rồi nói:
- Tới cửa vào của Thiên Loạn Tinh Vực đi, ném Viêm Hậu ra ngoài, ngươi đứng giữa cửa vào, ta lập tức tự bạo!
Hình Đế trầm ngâm, sau đó gật đầu nói:
- Đồng ý!
Vút!
Hình Đế xách theo Viêm Hậu rất nhanh đã bay tới cửa vào của Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly đi theo phía sau, đám trinh sát kia cũng nhanh chóng đi theo, đương nhiên bọn họ chỉ dám đi theo từ phía đằng xa.
Bóng dáng của Lục Ly cách không xa Hình Đế ở cửa ra, chỉ chốc lát đã tới nơi, Hình Đế trầm giọng nói:
- Ngươi đứng đó chớ di chuyển, thần niệm của ta sẽ luôn tập trung trên người ngươi, một khi cảm nhận thấy ngươi có gì khác thường, ta không thể đảm bảo Viêm Hậu sẽ an toàn đâu!
- Được!
Lục Ly đứng bất động cách cửa vào vạn dặm, Hình Đế tiến đến cửa ra, rất nhanh đã bay đi, sau đó Viêm Hậu đột ngột bị ném lên ra ngoài cách đó mấy vạn dặm.
Mệnh cách chủ thần của Viêm Hậu vẫn còn bị phong ấn, cho dù muốn chạy trốn thì chắc chắn cũng không trốn đi xa được, còn bị thương rất nặng nữa. Hắn đứng giữa cửa vào, nếu Lục Ly không tự sát, muốn bảo vệ Viêm Hậu, thì tốc độ kia không nhanh bằng Hình Đế, hắn dễ dàng có thể đuổi theo được Viêm Hậu, sau đó đánh chết Viêm Hậu.
- Nhanh!
Thần niệm của Hình Đế quét tới, trên gương mặt của Lục Ly xuất hiện vẻ bất lực, âm trầm quát:
- Hình Đế, hi vọng ngươi không nuốt lời, nếu không ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Ầm!
Cơ thể của Lục Ly bỗng nhiên tỏa sáng chói mắt, từng luồng khí tức khủng bố bộc phát từ trong cơ thể của hắn ra ngoài, khiến đám trinh sát đuổi theo phía sau sợ tới mức hồn bay phách tán.
Một luồng sáng chói mắt bỗng nhiên tỏa sáng, giống như mặt trời bạo nổ, cơ thể của Lục Ly giống như cột sáng chia năm xẻ bảy, hóa thành tro tàn.
Ầm!
Một âm thanh nổ vang cực lớn, khiến đám võ giả cách xa mấy trăm vạn dặm đều cảm thấy màng nhĩ bị chấn động đến chảy ra máu. Không gian bên kia xuất hiện một cái hố đen rất lớn, ít nhất mười vạn dặm xung quanh đều đã sụp đổ rồi, một làn sóng xung kích hình tròn khuếch tán chấn khiến đống phế thạch xung quanh trong hư không vạn dặm thành bột phấn.
- Thật sự tự bạo rồi?
Hình Đế mở trừng hai mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Hắn mơ hồ nhìn xung quanh, sau đó quét thần niệm một lượt, cuối cùng còn nhắm mắt cảm ứng. Cảm ứng trọn vẹn hơn mười lần, trên gương mặt Hình Đế mới lộ ra vẻ vui mừng như điên.
Trước đó hắn tấn công Lục Ly, có sát khí Cửu U tiến vào bên trong cơ thể của Lục Ly, đồng thời trong đó ẩn chứa ấn ký sức mạnh đặc biệt của hắn, dựa vào ấn ký này, hắn có thể dễ dàng truy tìm dấu vết linh hồn của Lục Ly. Viêm Hậu năm đó cũng như vậy, để lại ấn ký trong linh hồn của Lục Ly, có thể dễ dàng truy tìm vị trí của Lục Ly.
Hiện giờ hắn cảm ứng không được linh hồn Lục Ly tồn tại, không cảm ứng được ấn ký kia nữa, như vậy có thể nói rõ Lục Ly đã hồn phi phách tán rồi.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, lực nổ khủng bố như vậy, chỉ có khi lực lượng chúa tổ bạo nổ mới có uy năng như vậy. Lực nổ mạnh khủng bố như vậy, linh hồn của Lục Ly sao có thể còn sống sót.
- Ha ha ha ha!
Hình Đế tùy ý cười vang, hắn chỉ tùy tiện uy hiếp một chút, vốn cho rằng Lục Ly sẽ không ngu ngốc như vậy, nào ngờ thực sự thành công rồi? Theo ý hắn trong một trăm người thì ít nhất có chín mươi chín kẻ sẽ không tự sát, không ngờ một người duy nhất lại bị hắn gặp được.
- Lục Ly, ngươi quá ngu ngốc rồi...
Viêm Hậu ở bên ngoài Thiên Loạn Tinh Vực không chạy trốn, ngược lại mọc ra một cái đầu, nàng ta cảm ứng được vụ nổ mạnh khủng bố kia, đồng thời cảm ứng được khí tức linh hồn của Lục Ly biến mất, ánh mắt của nàng ta trở nên ảm đạm đi. Giống như một đóa hoa tươi sắp suy tàn, chỉ trong nháy mắt đã ảm đạm không còn màu sắc. Nàng hiểu rất rõ Hình Đế, đại ma đầu không chuyện ác gì không làm như Hình Đế sao có thể nói lời giữ lời được? Như vậy không phải chuyện cười sao?
Lục Ly là một người thông minh như vậy, lại hoàn toàn bị dọa vài câu mà tự sát rồi?
- Ai, thôi vậy!
Viêm Hậu khẽ thở dài, nàng ta cũng không muốn đấu tranh nữa, đấu tranh cũng không có ý nghĩa gì. Đấu tranh bao nhiêu năm như vậy, nàng cũng đã mệt mỏi rồi. Nàng chủ động bay về hướng Thiên Loạn Tinh Vực, nghĩ thử xem thương lượng lần cuối với Hình Đế như thế nào, xem xem có thể bảo vệ Viêm Hậu Giới hay không?
Vút!
Không gian bên trong dần dần lắng lại, nhưng những nơi sụp đổ bên trong không gian đó vẫn chưa được khôi phục, Hình Đế ngược lại đã không thể đợi kịp được nữa. Lực lượng chúa tể bảo vệ toàn thân, hắn bay tới hướng trung tâm không gian sụp đổ. Hắn vẫn muốn xác nhận một lần cuối cùng, lỡ như Lục Ly kim thiền thoát xác ẩn núp, còn chưa hoàn toàn chết thì sao?
Viêm Hậu bay vào bên trong, nhìn thấu không gian đổ nát ở phía trước, trong mắt nàng hai giọt lệ rơi xuống. Lục Ly như vậy cũng quá ngu xuẩn rồi đi? Bị Hình Đế lừa mấy câu, vậy mà đã khù khờ mà tự sát rồi?
- Ngu xuẩn?
Viêm Đế bỗng nhiên hơi nhíu mày, nàng cảm thấy Lục Ly không nên ngu xuẩn như vậy, nếu như Lục Ly thực sự là kẻ ngu ngốc như vậy thì sao có thể đi tới ngày hôm nay? Lẽ nào Lục Ly thật sự có sắp xếp hậu chiêu?
- Ha ha!
Viêm Hậu rất nhanh liền cười khổ. Nàng có hơi suy nghĩ nhiều, vụ nổ khủng bố như vậy, Lục Ly cho dù có hậu chiêu thì chắc chắn cũng bị nổ thành tro, thần hồn câu diệt rồi.