Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 572 - Chương 572: Phát Tài

Bất Diệt Long Đế Chương 572: Phát tài

- Tìm!

Lục Ly đột ngột đứng dậy hạ lệnh:

- Đi tìm thông đạo, bất kỳ sơn động, bất kỳ chỗ khác thường nào đều không được bỏ qua, tìm ra thông đạo, sau đó chúng ta giết vào trong tiểu thế giới Hoàng Mị Tộc!

Năm ngày!

Gần như toàn bộ Lục Ải Nhân trong tiểu thế giới đều bị tàn sát, chỉ còn lại số ít tộc trưởng các bộ lạc lớn, những người này Lục Ly lưu lại để thẩm vấn, bằng không cũng sẽ bị giết sạch.

Bảy, tám ngàn người tản ra khắp tiểu thế giới tìm kiếm, lật tung tận ba thước đất nơi này, lại vẫn không tìm được Bạch Thu Tuyết. Ngược lại tìm được mấy trăm sơn động, thông đạo hoặc những nơi kỳ dị.

Đám Quân Hầu Cảnh dồn dập dẫn đội tiến vào thăm dò những hang núi hoặc thông đạo kia, lần lượt loại trừ từng nơi một, ba ngày sau cuối cùng khóa định mục tiêu ở ba khu vực.

Một nơi là sơn động rất sâu dưới đất, Tử Hoàn Ninh đích thân đi xuống mấy ngàn dặm nhưng vẫn chưa đến điểm cuối. Thế là không dám tiếp tục mạo hiểm nữa mà quay về bẩm báo.

Nơi thứ hai do trưởng lão Thanh Loan Tộc phát hiện, là một đầm lầy, đầm lầy này cũng không thấy được đâu là đáy, trưởng lão Thanh Loan Tộc lặn xuống dưới ngàn dặm vẫn không thấy được điểm dừng.

Nơi thứ ba là một sơn động, bên trong sơn động có rất nhiều độc chướng, ngay cả Quân Hầu Cảnh đều không dám mạo hiểm tiến vào, bên trong tĩnh mịch tối đen, thần niệm không dò ra được điểm cuối.

Lục Ly dẫn theo đại bộ đội tới sơn động gần nhất, hắn để Dạ Tra Tử Hoàn Kiều Minh Vũ đi xuống, ba người có thể chiếu ứng lẫn nhau, lần này nhất định phải xuống tận đáy sơn động.

Ba canh giờ sau, ba người đi ra, sơn động thấy đáy, lại không phát hiện được gì. Lục Ly có chút thất vọng khua tay nói:

- Đi nơi thứ hai.

Mục tiêu lần này là sơn động độc chướng, vị trí cách nơi đây cũng không tính xa, chỉ nửa ngày liền chạy tới. Lục Ly từ xa xa quét mắt nhìn một lượt, thấy được trong sơn động bốc lên sương mù màu tím đen, còn chưa tới gần liền có thể ngửi được một cỗ mùi vị cực gắt mũi.

- Oanh mở sơn động!

Lục Ly chọn cách thô lỗ trực tiếp nhất, vô số võ giả Bất Diệt Cảnh phóng ra Huyền lực, trực tiếp oanh vụn cửa sơn động thành bột mịn. Tiếp sau hắn lại sai người không ngừng ra tay, mở toang nguyên cả ngọn núi, nếu độc chướng đã không tán được, vậy liền mở ra thông đạo, xua tán độc chướng đi.

Rầm rầm rầm

Cát đá bắn tung toé, đất rung núi chuyển, bụi mù cuồn cuộn, rất nhanh cả ngọn núi liền bị phá toang. Sơn động được oanh mở, độc chướng bị xua tán, thần niệm Quân Hầu Cảnh đã có thể tiến vào thăm dò.

Chỉ là....

Cả ngọn núi bị san thành bình địa, phía dưới sơn động là mặt đất, lần này không thể đánh. Lục Ly quay sang nhìn Vũ Hóa Thần nói:

- Ngươi phóng ra hỏa diễm hộ thể, đi xuống!

Vũ Hóa Thần không có nửa câu nói nhảm, hắn có hỏa diễm hộ thể, sẽ không trúng độc, tự nhiên nghĩa bất dung từ. Chúng nhân nhìn chằm chằm cửa động bốc lên sương mù tím đen, lẳng lặng chờ đợi.

Một canh giờ sau, Vũ Hóa Thần đi ra, hắn lắc đầu nói:

- Không có, phía dưới là sào huyệt của một loại Huyền thú, độc vụ này là do Huyền thú phun ra.

Chỉ còn lại nơi cuối cùng!

Lục Ly dẫn người bay tới đầm lầy kia, tiêu tốn nửa ngày cũng đi tới trên đầm lầy. Đầm lầy này rất lớn, phương viên phải đến mười dặm, từ xa xa đã ngửi được mùi hôi thối, phía dưới toàn là bùn nhão đen sì, bên trong còn ẩn núp một ít Huyền thú cấp thấp.

Lục Ly vung tay lên, Dạ Tra dẫn theo bốn tên trưởng lão đi xuống, Lục Ly cùng với mấy tên Quân Hầu Cảnh và hơn ba mươi Bất Diệt Cảnh đỉnh phong đứng chờ giữa không trung.

Nửa canh giờ sau!

Phanh

Bùn nhão bắn tung, đám người Dạ Tra vụt ra, trên mặt Dạ Tra dính đầy bùn, ánh mắt lại mừng như điên, hớn hở nói:

- Công tử, tìm được rồi.

Lục Ly như trút gánh nặng, hỏi dò nói:

- Tình huống cụ thể thế nào?

- Phía dưới có cấm chế ba động rất nhỏ, chúng ta không dám tiến vào.

Dạ Tra bẩm báo nói.

- Vậy còn chờ gì nữa!

Lục Ly vung tay lên liền định điều khiển Mệnh Luân bay xuống, Vũ Hóa Thần vội ngăn lại:

- Thiếu chủ, ngươi không thể xuống, chúng ta đi vào là được rồi.

- Tránh ra!

Lục Ly trừng mắt, Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc đều ở hết cả đây, tổng cộng mười ba người, còn có ba mươi lăm Bất Diệt Cảnh đỉnh phong. Có thể nói đã tụ tập gần như toàn bộ chiến lực đỉnh cấp Bắc Mạc, nếu còn không công phá được tiểu thế giới kia, vậy không bằng bọn hắn dâng luôn Bắc Mạc cho Hoàng Mị Tộc.

Lục Ly vừa phát uy, Vũ Hóa Thần lập tức không dám ngăn cản nữa. Minh Vũ rất rõ ràng tính cách Lục Ly, mặc dù cũng có chút gấp gấp lại không dám đứng ra ngăn cản.

Đám người cứ thế bay vụt xuống, phóng thẳng tới đáy đầm lầy, hơn một canh giờ sau chúng nhân cuối cùng đi xuống đáy, quả nhiên cảm ứng được phía dưới có cấm chế ba động rất nhỏ.

- Huyết trảo!

Tay phải Lục Ly biến thành huyết trảo, thả ra Nhiên Huyết thần kỹ. Vũ Hóa Thần cắn răng đi trước mở đường, Dạ Tra theo sát ngay sau, chúng nhân lầm lũi tiến về phía phát ra cấm chế ba động.

- Hả?

Ánh mắt rất nhiều người bất chợt sáng lên, bởi vì vừa tới gần cấm chế thân ảnh những người đi trước liền tan biến, Lục Ly vung tay dẫn theo chúng nhân nối đuôi nhau tiến vào.

Ông

Đây quả nhiên là một cấm chế truyền tống, Lục Ly cảm thấy trước mắt sáng lòa lên, sau đó đã thấy xuất hiện trong một tiểu thế giới kỳ dị.

Thế giới này rất sáng, sáng đến dọa người, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy tưởng như bị mù. Thiên địa Huyền khí nơi đây rất nồng nặc, so với tiểu thế giới Thanh Loan Tộc thì còn nồng đậm hơn nhiều, cây cối xanh um tươi tốt, nơi xa còn có một con sông lớn, cảnh sắc tuyệt đẹp.

Đám người Dạ Tra ở ngay phụ cận, bọn hắn không dám loạn động. Bởi vì thiên địa nguyên khí nồng đậm, chủng tộc đản sinh nơi đây chắc chắn sẽ không quá yếu, nói không chừng còn có cả chủng tộc mạnh mẽ hơn cả Hoàng Mị Tộc.

- Đi trước tắm một cái!

Lục Ly dẫn chúng nhân bay vào trong sông, tẩy rửa nước bùn một phen, cả đám cấp tốc đổi mới áo quần, sau đó bắt đầu thăm dò xung quanh.

Phanh phanh phanh!

Bình Luận (0)
Comment