Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chiến đấu của đám người Tử Hoàn Kiều rất nhanh liền cũng kết thúc, cánh hoa đầy trời rơi rụng xuống, Tử Hoàn Kiều bắt lấy cường giả Dạ Xoa Tộc đã bị trọng thương bay vụt xuống, đám Phi Thiên Dạ Xoa còn lại thì vẫn đang bị Tử Hoàn Ninh vây khốn.
Không có nữ vương Dạ Xoa Tộc hỗ trợ, hỏa hầu bí thuật của cường giả này còn kém chút, không trấn áp được chúng nhân, bị bắt lại chỉ là chuyện sớm muộn.
Hưu
Từ trong bí cảnh phía dưới, Dạ Tra mang theo một thiếu nữ bay vụt lên, thiếu nữ kia dung mạo tuyệt thế, dáng người thướt tha, tóc xanh như mực, áo trắng phất phơ, tựa như thần nữ trên chín tầng trời.
Ánh mắt Lục Ly và Bạch Thu Tuyết khẽ chạm nhau, tựa như hai cực nam châm không thể tách rời.
Tình tự trong mắt hai người đều vô cùng phức tạp, thời khắc này thời gian tựa như ngừng lại, trong mắt cả hai thế giới xung quanh như tan biến, chỉ còn lại hai người với nhau.
Lúc này tâm tạng Lục Ly phanh phanh đập loạn, hắn hồi tưởng lại từng màn ký ức trước kia giữa hai người, hồi tưởng cảnh kiều diễm trên Long Đế Sơn, sau đó Bạch Thu Tuyết vì hắn mà không tiếc mạo hiểm ngàn dặm đi tới Thiên Vũ Thành, hai người nắm tay nhau ở Huyết Sát Đảo, trên đường đi Trung Châu nửa đêm trong mộng lại xuất hiện dung nhan nàng...
Nếu nói trước kia, hắn chỉ có chút tình cảm mông lung đối với Bạch Thu Tuyết, vậy thì lúc này nội tâm hắn đã rất kiên định, hắn biết mình thích Bạch Thu Tuyết, đây là bạn lữ lý tưởng trong lòng hắn.
Trước kia hắn một lòng nghĩ tới về lại Trung Châu, nghĩ đến cứu ra phụ mẫu, tìm về Lục Linh. Cộng thêm thân phận giữa hắn và Bạch Thu Tuyết cách nhau một trời một vực, hắn không dám nghĩ nhiều.
Sau đó Đỗ Tranh bày mưu khiến hắn hổ thẹn với Bạch gia, không mặt mũi nào gặp lại Bạch Thu Tuyết. Nhưng giờ hắn đã có đầy đủ lực lượng, hắn đã trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Bạch gia cũng bởi hắn mà được đến không ít...
Tâm kết được mở, trong lòng bùng lên lửa tình hừng hực, ánh mắt hắn bất giác nóng rực, giao nữ vương Dạ Xoa Tộc trong tay cho tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bên người.
Hắn đột nhiên giang tay ra, mỉm cười nói:
- Bạch Thu tiểu thư, Lục mỗ tới đón ngươi về nhà.
Nhiệt lệ bỗng chốc đảo quanh nơi hốc mắt Bạch Thu Tuyết, nàng nhìn cường giả Bắc Mạc tụ tập quanh bốn phía, làm sao còn không biết đã xảy ra chuyện gì? Trừ Lục Ly ra, còn ai có thể điều động nhiều cường giả như vậy?
Thiên Ngục lão nhân chết rồi, thực lực Bạch gia giảm mạnh, Bạch gia rất cần một cường giả Quân Hầu Cảnh tọa trấn. Bạch Lãnh lại chậm chạp không thể đột phá, thế là mọi hi vọng của Bạch gia dồn hết lên vai Bạch Thu Tuyết.
Áp lực Bạch Thu Tuyết phải gánh quá nặng quá lớn, cho nên nàng mới một thân một mình tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân, liều mạng rèn luyện, điên cuồng tu luyện!
Trong khoảng thời gian Lục Ly đi Trung Châu, Bạch Thu Tuyết phải gánh lấy áp lực rất lớn, chịu đựng quá nhiều cực khổ, không biết bao lần phải tìm đường sống trong cõi chết. Dù tính cách nàng cứng cỏi, nhưng đừng quên nàng vẫn chỉ là môt thiếu nữ mười sáu tuổi, nàng đã rất nhiều lần thiếu chút suy sụp từ bỏ...
Lúc này Bạch Thu Tuyết đã triệt để yên tâm, Lục Ly trở về, nàng cảm giác có chỗ dựa vào, rốt cuộc nàng đã không cần phải một mình gánh lấy mảnh trời này. Lục Ly cũng tại yên ắng nói cho nàng, sau này hắn chính là mảnh trời của Bạch Thu Tuyết!
Ông!
Mệnh Luân hiện ra nơi bụng dưới Bạch Thu Tuyết, tung người bay vụt đến, nhào vào trong ngực Lục Ly khóc không thành tiếng, khóc nhẹ nhàng vui sướng, khóc thoải mái đầm đìa.
- Được rồi!
Lục Ly đưa tay ôm Bạch Thu Tuyết vào lòng, mỉm cười nói:
- Sau này không ai có thể bắt nạt ngươi nữa, đừng khóc, ở đây nhiều người thế này, khóc nữa thì xấu lắm.
Ở bất kỳ đâu, trong hoàn cảnh nào nữ tử cũng đều rất chú ý tới dung nhan bản thân, vừa nghe Lục Ly nói vậy Bạch Thu Tuyết quả nhiên không khóc. Nàng xoa xoa nước mắt, giãy thoát khỏi ngực Lục Ly, chuyển mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Hả?
Ánh mắt nữ vương Dạ Xoa Tộc đột nhiên nhìn chằm chằm ấn ký chu sa nơi mi tâm Bạch Thu Tuyết, miệng há hốc, lớn tiếng quái khiếu. Khiến trưởng lão Thanh Loan Tộc đang khống nàng không khỏi phẫn nộ, đang định vung tay phách chết nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Dừng tay!
Dạ Tra và Lục Ly đồng thanh hét lớn, Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, kẻ sau thần sắc kinh hãi nói:
- Công tử, nữ vương Dạ Xoa Tộc nói Thu Tuyết tiểu thư cảm ngộ bí thuật Tổ Thần của Dạ Xoa Tộc, sau này Thu Tuyết tiểu thư chính là thần của Dạ Xoa Tộc.
- Bí thuật của thần?
Lục Ly kinh ngạc nhìn lại Bạch Thu Tuyết, hỏi:
- Thu Tuyết, ngươi ở trong cấm địa là để cảm ngộ bí thuật Dạ Xoa Tộc?
- Đúng là cảm ngộ một loại bí thuật.
Bạch Thu Tuyết vuốt vuốt tóc, cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói:
- Chẳng qua bí thuật kia tựa hồ chuyên môn dùng để mị hoặc nam nhân, rất hạ lưu ..
...
Bạch Thu Tuyết đích xác là đánh bậy đánh bạ tiến vào thế giới này.
Đoạn thời gian trước nàng bị mấy tên cường giả Lục Ải Nhân đả thương, thế là nổi giận đùng đùng truy sát, một đường đuổi vào trong đầm lầy kia, kết quả xúc động cấm chế, tiến vào thế giới cỡ lớn này.
Đổi lại là ai đều có thể phát hiện ra chỗ kỳ diệu của thế giới này, khắp nơi toàn là linh quả, toàn là linh tài. Bạch Thu Tuyết tự nhiên không quay về, mà định thăm dò nơi đây một phen, sau đó trở về bẩm báo cho Bạch gia, nếu Bạch gia có thể được đến tiểu thế giới này, chẳng mấy chốc sẽ phát triển lớn mạnh.
Chẳng qua rất nhanh nàng liền bị Hoàng Mị Tộc phát hiện, sau đó là truy sát. Cũng may mới đầu chỉ gặp phải võ giả bình thường của Hoàng Mị Tộc chứ không phải cường giả biết ẩn thân.
Dù vậy, Bạch Thu Tuyết cũng rất thảm, một mực bị đuổi giết, thậm chí không có thời gian nghỉ ngơi, dù là ngủ một canh giờ đều không được.
Cuối cùng nàng chạy trốn tới địa bàn Dạ Xoa Tộc rồi ngất đi, tiếp sau lại bị Dạ Xoa Tộc bắt được. Cũng may nàng trốn tới Dạ Xoa Tộc mà không phải những chủng tộc còn lại, bằng không giờ này nhất định đã bị làm nhục.
Dạ Xoa Tộc lấy nữ tử làm đầu, nam nhân chỉ là nô lệ.