Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thậm chí còn có một thông đạo nối liền với Trung Châu, chẳng qua thông đạo kia vừa bị phát hiện liền lập tức phong ấn. Bởi vì đại tộc nơi này ra bên ngoài thăm dò một phen, phát hiện Trung Châu vẫn đang nằm trong tay cường giả Nhân tộc, ai cũng không dám ra ngoài.
Hai tộc cường đại nhất là Thái Thản Tộc và Tinh Không Tộc đã hạ lệnh, ai dám ra ngoài gây chuyện, vạn nhất trêu chọc cường giả đỉnh cấp Trung Châu, bọn hắn liền sẽ chém tận giết tuyệt cả bộ tộc.
Bởi thế
Sau khi Hoàng Mị Tộc phát hiện ra thông đạo, lại không điều động đại quân ra ngoài, mà chỉ phái đi một ít thám báo thăm dò thế giới Lục Ải Nhân.
- Tăng nhanh tốc độ!
Biết được thông tin này, Lục Ly lập tức để nữ vương Dạ Xoa Tộc tăng tốc tốc độ hành quân, vạn nhất Hoàng Mị Tộc phá hủy thông đạo, sợ rằng đời này bọn hắn phải chết dí trong đây.
- Nhất định phải công chiếm thế giới này!
Lục Ly hạ quyết tâm, không chỉ vì thế giới này có rất nhiều linh tài kỳ dị, mà còn bởi vì thế giới này có rất nhiều chủng tộc mạnh mẽ. Nếu thu phục được những chủng tộc này, thế lực của hắn sẽ có bước phát triển về chất.
Nơi này mặc dù có rất nhiều linh tài, nhưng khẳng định cũng sẽ thiếu không ít linh tài trân quý, tương tự như tiểu thế giới Thanh Loan Tộc. Nếu hắn thu phục được những chủng tộc này, sau đó giúp bọn họ mua sắm linh tài, để bọn họ lần lượt đột phá, như vậy cường giả dưới tay hắn sẽ càng lúc càng nhiều.
Thậm chí, có thể mấy chục năm sau, dưới trướng hắn sẽ có rất nhiều thủ hạ Nhân Hoàng!
Đến khi ấy hắn có thể thực sự kiến tạo nên một Lục gia mới ở Bắc Mạc, phân đình kháng lễ với Lục gia Trung Châu, thực lực tổng hợp thậm chí không yếu thua Lục gia Trung Châu, đồng thời có khả năng trở thành Vương tộc thứ mười ba.
Đương nhiên, đấy là trạng thái lý tưởng mà Lục Ly nghĩ ra được, chuyện sau này rốt cục sẽ thế nào, không ai dám nói trước.
Có lẽ, Mãnh Tượng Tộc căn bản không cách nào hiệu lệnh Thái Thản Tộc, như vậy mọi dự định của hắn đều thành mơ mộng hão huyền. Hoặc là tin tức về nơi này truyền ra ngoài, các đại gia tộc Trung Châu nhúng tay vào, khi đó hắn không chỉ không thu được lợi lộc gì, ngược lại có khi còn mang họa diệt thân.
Bất luận khả năng nào cũng đều có thể phát sinh, Lục Ly chỉ còn cách cẩn thận hành sự, một bước đi nhầm liền rơi xuống vách núi, hết đường lật thân.
Bây giờ điều hắn cần làm chính là đánh xuống lối ra kia, sau đó bình an trở lại Bắc Mạc.
Qua vài ngày trèo non lội suối, đám người Lục Ly rốt cục đã tới sơn mạch phụ cận lối ra. Nơi này là địa bàn Hoàng Mị Tộc, trong thạch động khắp nơi toàn là Hoàng Mị Tộc.
Nữ vương Dạ Xoa Tộc vô cùng quyết đoán, vừa đến nơi liền hạ lệnh đại quân công kích, phàm là gặp phải Hoàng Mị Tộc lập tức đồ sát, đồng thời thông cáo Hoàng Mị Tộc, sau này mảnh sơn vực nơi đây sẽ thuộc về Dạ Xoa Tộc.
Chỗ dựa của Dạ Xoa Tộc là Thái Thản Tộc, chỗ dựa của Hoàng Mị Tộc lại là Tinh Không Tộc. Hai tộc vốn có ân oán rất sâu, lần này triệt để bạo phát, Hoàng Mị Tộc cũng điều động đại quân, chuẩn bị tử chiến đến cùng.
- Đánh cái khỉ khô!
Nghe được tin báo nói Dạ Xoa Tộc và Hoàng Mị Tộc chuẩn bị triệu tập hơn mười vạn đại quân đại chiến một trận, Lục Ly lập tức tức giận đến bốc khói, gầm lên:
- Bạch Thu Tuyết, để nữ vương Dạ Xoa Tộc dẫn người đi trước chiếm giữ lối ra. Vạn nhất thông đạo bị hủy, chúng ta cả đời đều ra không được, chỉ có thể làm dã nhân ở chỗ này.
Bạch Thu Tuyết vừa hạ lệnh, nữ vương Dạ Xoa Tộc lập tức phái tên trưởng lão khi trước đích thân mang theo hơn một trăm Phi Thiên Dạ Xoa và một vạn đại quân tiến thẳng tới khu vực đặt lối ra.
Đám người Lục Ly không ra tay, bởi vì một khi bọn hắn nhúng tay vào, việc này liền biến vị.
Dạ Xoa Tộc và Nhân tộc bên ngoài liên thủ công kích Hoàng Mị Tộc, một khi việc này truyền ra, đại tộc Hoang giới nhất định sẽ đặc biệt chú trọng, dự tính Tinh Không Tộc cũng sẽ lập tức phái cường giả tới.
Cũng may Dạ Xoa Tộc mạnh hơn Hoàng Mị Tộc rất nhiều, Hoàng Mị tộc trừ biết ẩn thân và đào đất ra thì không có được năng lực gì quá vượt trội. Hơn nữa Hoàng Mị Tộc biết ẩn thân cũng không nhiều, Hoàng Mị Tộc bình thường lại rất dễ bị chém giết.
Dạ Xoa Tộc dốc hết lực lượng tinh nhuệ, cục diện chẳng mấy chốc nghiêng hẳn sang một bên, nữ vương Dạ Xoa Tộc đích thân ra tay, mị hoặc một mảnh đại quân Hoàng Mị Tộc. Tiếp đó xương đầu lâu bay đầy trời, đồ sát từng mảnh từng mảnh đại quân Hoàng Mị Tộc.
Đại quân từng bước thôi tiến, một ngày sau phía trưởng lão Dạ Xoa Tộc truyền về tin thắng trận, thông báo đã chiếm lĩnh hoàn toàn khu vực lối ra.
Thông đạo vẫn chưa bị hủy đi, thực ra Hoàng Mị Tộc cũng muốn mượn lối ra kia đi thông với thế giới bên ngoài, để cướp bóc một ít tài nguyên. Địa bàn Hoàng Mị Tộc chiếm cứ trong Hoang giới quá nhỏ, tài nguyên quá ít.
Trong lòng Lục Ly đại định, thế cục chính đang phát triển theo hướng thuận lợi. Bất luận thế nào chỉ cần có thể ra ngoài liền là đại thắng, chí ít cứu trở về Bạch Thu Tuyết, nàng còn được đến một loại thần thuật nghịch thiên.
- Chuẩn bị ra ngoài!
Lục Ly đã đợi không kịp, trước cứ đi ra ngoài rồi tính, còn chuyện sau đó cứ giao cho nữ vương Dạ Xoa Tộc. Hắn dặn dò Bạch Thu Tuyết mấy câu, nói nàng đi tìm nữ vương Dạ Xoa Tộc, để nữ vương nghĩ cách chiếm lấy khu vực này làm địa bàn lâu dài, đảm bảo lối đi không bị các tộc quần còn lại công chiếm, hơn nữa còn phải bảo đảm tin tức tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài.
Bạch Thu Tuyết và nữ vương Dạ Xoa Tộc giao lưu một phen, nữ vương Dạ Xoa Tộc không có nửa câu nói nhảm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ. Chẳng qua nữ vương Dạ Xoa Tộc có chút không nỡ khi phải rời xa Bạch Thu Tuyết, hi vọng Bạch Thu Tuyết lưu tại Dạ Xoa Tộc, nói Dạ Xoa Tộc sẽ cung cấp hết thảy tài nguyên tu luyện, giúp Bạch Thu Tuyết đề thăng cảnh giới.
Bạch Thu Tuyết tự nhiên cự tuyệt, nhưng không nói chết. Nàng nói rất nhanh sẽ lại trở về, khi đó nhất định sẽ dẫn dắt Dạ Xoa Tộc xưng bá Hoang giới.