Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn nữa hắn còn phải tu luyện Hồn Đàm, Hồn Tinh cũng xài như nước chảy.
Một thiên tài là được đắp lên từ vô số linh tài, không có linh tài, dù là thiên tài tuyệt thế cũng thành phế vật. Nếu không cung cấp cho Khương Khinh Linh linh tài, phải dựa vào chính nàng đi kiếm, với tính khí như vậy sớm muộn rồi cũng bị giết.
Lục Ly không có quá nhiều khái niệm đối với Huyền Tinh, dù sao tu luyện cứ phải dùng những thứ tốt nhất. Ở trong mắt hắn thực lực vĩnh viễn là vương đạo, có được thực lực, muốn có Huyền Tinh còn không dễ dàng? Tệ nhất liền đi cướp bóc đốt giết, diệt một đại gia tộc liền sẽ có Huyền Tinh.
Bắc Mạc rất bình tĩnh, ngày qua rất sung túc, không có việc gì thì bế quan tu luyện, vừa có vòi rồng liền đi ra tiến vào trong lĩnh hội áo nghĩa.
Thỉnh thoảng ngồi trên boong thuyền hóng mát, tưởng niệm Lục Linh, nghĩ về Lục Nhân Hoàng và mẫu thân, lâu lâu cũng sẽ nhớ tới Bạch Thu Tuyết. Chỉ là lúc này hắn còn chưa dám đi gặp Bạch Thu Tuyết, vạn nhất Bạch Hạ Sương vẫn chưa hết giận thì sao?
Thời gian lại qua hai tháng.
Minh Vũ tới, mang đến ba tin tức, đều không phải tin tốt!
Đã ném xuống Hàn Băng Thâm Uyên rất nhiều người, nhưng không ai đi ra, tất cả đều được luyện chế bản mệnh ngọc phù, người đi xuống không một ngoại lệ, bản mệnh ngọc phù đều nát, chết sạch.
- Chết sạch? Đã đưa xuống hơn một trăm người?
Sắc mặt Lục Ly không khỏi âm trầm, dựa theo Lục Linh suy tính, Lục Nhân Hoàng vẫn còn sống, hẳn là đang ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên.
Giờ hắn đưa một nhóm người xuống, lại đều chết sạch. Như vậy chỉ có hai khả năng, đám người này còn chưa xuống đến đáy Thâm Uyên liền đã chết. Hoặc là đến vực sâu mà không tìm được Lục Nhân Hoàng, sau đó bị hại.
Nếu đám người này gặp được Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng nhất định sẽ bảo vệ hắn bọn họ. Sau đó hỏi dò một phen, biết được mình làm Đại Đế ở Bắc Mạc, nói không chừng Lục Nhân Hoàng còn sẽ nghĩ cách báo cho Lục Ly, để hắn biết mà giúp đỡ đi ra.
Giờ người đều chết sạch, Lục Ly không biết phải làm sao. Hắn còn chưa ngu đến mức đích thân đi xuống, hoặc để Minh Vũ đi xuống.
- Tin thứ hai là gì?
Lục Ly khẽ thở dài, tạm thời vẫn phải chờ, chờ chinh phục Hoang giới, sau đó lại phái Nhân Hoàng Hoang giới đi xuống tìm.
Sắc mặt Minh Vũ thoáng hiện vẻ đắng chát, nói:
- Phía Linh Lung Các truyền đến tin tức, đã soát qua một lần toàn bộ cường giả Thần Châu đại địa, chỉ tìm được ba người cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa. Một người năm năm trước chết rồi, một người là tiên cô Vấn Tiên Điện, còn một người nữa là La Hán Đại Phật Tự. Nhưng La Hán Đại Phật Tự đã ngồi thiền trăm năm, chưa từng đi ra ngoài nửa bước. Tiên cô Vấn Tiên Điện cũng sắp chết già, năm mươi năm nay không thấy rời đi Vấn Tiên Điện, Linh Lung Các phái người tới hai nơi kia xác nhận, đều không nghe ngóng được tin về Lục Linh tiểu thư.
Trong mắt Lục Ly chớp động hàn quang, lạnh giọng nói:
- Có phải sai lầm ở đâu rồi không? Hay là Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự cố ý giấu diếm? Hoặc còn có cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa khác mà chưa tra ra?
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Không sai được, Khương Hoằng đích thân tới, hắn nói việc này do Khương tiểu thư hỏi tới, phía Tình Báo Đường đã điều tra mấy lần, đích thân hắn hỏi dò Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự. Hơn nữa còn thông qua rất nhiều phương pháp khác nhau để ấn chứng, thời gian gần đây hai vị kia quả thật chưa từng đi ra ngoài. Còn liệu có phải có cường giả khác cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa hay không, vậy thì không biết?
Lục Ly vung nắm tay nện nát chiếc bàn trước mặt, phẫn nộ quát:
- Tra, nghĩ cách tra, chính chúng ta đi thăm dò, tiêu tốn bao nhiêu Huyền Tinh cũng mặc, nhất định muốn tra rõ ràng.
Đối với Lục Ly, Lục Linh còn quan trọng hơn cả mạng sống bản thân.
Cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa, đây là manh mối duy nhất. Lục Ly không thể nào tiếp thu được sự thật này, bởi thế hắn không muốn dựa vào Linh Lung Các nữa, mà sẽ nghĩ tự mình tra, cứ luôn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh, Lục Ly cũng không thoải mái.
Minh Vũ nghĩ nghĩ bèn nói:
- Ngược lại có một cách, chúng ta có thể đi Thần Điện treo thưởng một khoản hậu hĩnh, không chừng rất nhanh liền có thể tra được chút manh mối.
- Thần Điện?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn chỉ nghe nói qua Thần Miếu chứ chưa từng nghe qua về Thần Điện, Linh Lung Các đều không tra được, Thần Điện này còn lợi hại hơn cả Linh Lung Các?
Thật ra Thần Điện không phải là một thế lực, mà là một tổ chức mang tính chất thương hội, tương tự Thiên Phạt đấu giá trường của Đỗ gia.
Bối cảnh Thần Điện tự nhiên cũng là một trong mười hai Vương tộc, hơn nữa còn là thế lực Vương tộc mạnh nhất được công nhận trong suốt vạn năm qua, Luân Hồi Cung!
Sinh ý gì Thần Điện cũng làm, muốn mua gì cũng có. Chỉ cần ngươi có đủ Huyền Tinh, thậm chí Thần Điện có thể giúp ngươi diệt đi một gia tộc thất phẩm, chém giết Nhân Hoàng đối với Thần Điện mà nói không phải việc khó gì.
- Luân Hồi Cung?
Trong lòng Lục Ly có chút bất an, bởi vì Luân Hồi Cung đã từng tham dự hành động diệt sát Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc. Hiện tại đi tìm Luân Hồi Cung, vạn nhất bọn hắn tra ra được Bắc Mạc thì sao? Liệu có làm lộ bí mật về đám người Dạ Tra?
Xếp hàng số một trong mười hai Vương tộc, gia tộc thất phẩm đều có thể tùy tiện tiêu diệt!
Luân Hồi Cung mạnh cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Chúng ta đi phát bố nhiệm vụ, bọn hắn sẽ không tra chúng ta chứ?
- Đương nhiên sẽ không!
Phương diện này Minh Vũ hiểu rất rõ ràng, hắn giải thích nói:
- Thần Điện làm ăn rất coi trọng chữ tín, bọn họ một mực là thương hội số một thiên hạ, tín dự chưa từng xuất hiện vấn đề. Hơn nữa phát bố treo thưởng xong, chuyện sau đó lại không phải do người của Thần Điện đi làm. Mà là công bố ra ngoài, nếu có người biết được tin tức mới sẽ nhận nhiệm vụ, chứ không phải Thần Điện đích thân điều tra giúp chúng ta.
- À, thế thì được.
Lục Ly yên tâm, bèn nói:
- Vậy ngươi đi phát bố nhiệm vụ, phát ra ngoài chân dung tỷ tỷ, cứ nói người này bị một tên cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa bắt đi.