Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 622 - Chương 622: Khách Quý Của Tinh Không Tộc

Bất Diệt Long Đế Chương 622: Khách quý của Tinh Không Tộc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Quá trình tra khảo diễn ra rất thuận lợi, người này khai sạch những gì mình biết, nói thế giới này là thế giới Lục Ải Nhân, diện tích không lớn. Ở đây còn có một thông đạo nối liền với tiểu thế giới khác, ngoài ra có mấy nơi tương đối dễ để ẩn nấp.

Tống Kỳ hỏi xong liền bóp chết người này, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới lối vào Hoang giới. Hắn tin tưởng chỉ cần Lục Ly không quá ngu, tuyệt đối sẽ không dừng lại trong tiểu thế giới này, bởi vì nơi đây quá nhỏ, không giấu mình được quá lâu.

Quả nhiên...

Chờ lúc hắn đến lối vào Hoang giới, thần niệm hắn vừa khéo phát hiện cấm chế truyền tống ba động, Lục Ly và Dạ Tra mới vừa biến mất ở phía dưới. Bên cạnh còn có hai tên võ giả thủ vệ, chính đang cuống cuồng muốn mở lại đại trận.

Xuy xuy!

Tống Kỳ trực tiếp chém giết hai người kia, sau đó xông thẳng vào trong cấm chế truyền tống.

Chuyện khiến hắn vô cùng buồn bực lại lần nữa xảy ra, vừa tiến vào Hoang giới, hắn phát hiện bốn phía vẫn toàn là độc chướng, ngăn cách không cho thần niệm hắn thăm dò.

Chờ lúc hắn bay ra, dùng thần niệm dò xét một lần, lại phát hiện đã mất đi tung tích Lục Ly và Dạ Tra, bốn phía toàn là một chủng tộc cổ quái, chính là Dạ Xoa Tộc.

Vù vù!

Đầu lâu bay tới rợp trời, trong mắt vô vàn Dạ Xoa Tộc lấp lánh quang mang, ý đồ mị hoặc Tống Kỳ. Tống Kỳ bạo nộ, bắt đầu ra tay đồ sát, cũng không thấy hắn có động tác gì khác, hai tay khẽ phất động, từng mảnh từng mảnh Dạ Xoa Tộc cứ thế nổ tung thành phấn vụn.

Dạ Xoa Tộc bị dọa sợ, cuống cuồng đào tẩu ra khắp bốn phương tám hướng. Tống Kỳ lại không truy sát mà bắt lấy một tên Phi Thiên Dạ Xoa hỏi dò hướng đi của đám người Lục Ly và tình hình trong Hoang giới.

Phi Thiên Dạ Xoa nói tiếng cổ ngữ, Tống Kỳ lại là người Trung Châu, Tống gia đã truyền thừa mấy ngàn năm, cổ ngữ vẫn hiểu được một chút.

Hắn từ trong miệng Phi Thiên Dạ Xoa được đến một ít tin tức, biết đại ma đầu Lục Ly kia có quan hệ rất tốt với một đại tộc ở nơi này là Tinh Không Tộc, giờ chắc là đang tới Tinh Không Tộc tị nạn.

Sở dĩ nói Lục Ly là đại ma đầu, là bởi Dạ Xoa Tộc khai Lục Ly từng giết rất nhiều người của Dạ Xoa Tộc, là kẻ thù không đội trời chung của bọn họ.

Tống Kỳ không nghĩ quá nhiều, ở trong mắt hắn đại tộc ở tiểu thế giới thì đại được đến đâu? Cường giả chắc cũng chỉ cường tương đối.

Hắn lần nữa bắt lấy một tên Dạ Xoa Tộc tra khảo một phen, được đến đáp án gần như tương đồng, sau đó liền hỏi rõ ràng hướng đi tới Tinh Không Tộc, cứ thể một đường đuổi theo truy sát.

Đợi lúc Tống Kỳ đi rồi, trong sơn mạch nơi xa Bạch Thu Tuyết và Nghiệp Cơ mới hiện ra, thần sắc hai người đều như trút được gánh nặng.

Thành công dẫn dụ Tống Kỳ tới Tinh Không Tộc, chuyện còn lại đã không còn nằm trong tầm khống chế của hắn.

Kết quả cuối cùng sẽ thế nào, chỉ có xem ý trời.

Tinh Không Tộc nằm ở chính giữa Hoang giới, chiếm giữ bảo địa tốt nhất nơi đây, Tinh Không Sơn!

Linh khí trên ngọn núi này đặc biệt nồng đậm, dưới núi còn có rất nhiều khoáng sản, có thể khai quật ra rất nhiều linh tài. Đỉnh núi hàng năm còn dựng dục ra một loại linh dược đặc hữu, đương sơ mấy chục chủng tộc tiến vào đây đều coi trọng nơi này.

Trước kia Tinh Không Sơn không gọi Tinh Không Sơn, mà bị một chủng tộc cường đại khác chiếm cứ. Tùy theo thời gian đẩy dời, các tộc trong Hoang giới vì tranh đoạt tài nguyên mà đại chiến, mấy chục chủng tộc cuối cùng chỉ sót lại mười tám tộc. Tinh Không Tộc tọa sơn quan hổ đấu, sau cùng trở thành bên thắng cuộc lớn nhất trong trận chiến kia, chiếm cứ lấy Tinh Không Sơn.

Sau đó Thái Thản Tộc mấy lần muốn công chiếm nơi này, đáng tiếc rất nhiều cường giả Tinh Không Tộc biết thuấn di, căn bản không cách nào triệt để đánh giết. Ngược lại Tinh Không Tộc có thể nhẹ nhàng vòng ra hậu phương đánh giết con dân Thái Thản Tộc, bởi thế thật ra Tinh Không Tộc sớm đã trở thành Vương của Hoang giới, nếu không phải Thái Thản Tộc cũng có Nhân Hoàng, sợ rằng bọn họ đã sớm nhất thống Hoang giới.

Trên hoang dã, hai bóng người cấp tốc bay nhanh.

Lục Ly và Dạ Tra cùng nhau phi hành, đây là do Dạ Tra cường liệt yêu cầu. Bởi vì nếu Tống Kỳ đuổi kịp, Dạ Tra có thể ngăn cản thoáng chốc, để Lục Ly có thời gian đào tẩu trước.

Hai người lao thẳng tới chỗ Tinh Không Tộc, Lục Ly không thả ra Mệnh Luân vì đã được Dạ Tra mang đi. Trên đường Dạ Tra phóng thích khí thế đỉnh thịnh, hấp dẫn rất nhiều chủng tộc chú ý, chẳng qua tốc độ Dạ Tra quá nhanh, rất nhiều chủng tộc căn bản còn không kịp phản ứng thì hai người đã tan biến ở phương xa.

Đây là Dạ Tra cố ý!

Hắn muốn hấp dẫn Tống Kỳ đuổi theo truy sát, cố ý làm lộ hành tung, nếu Tống Kỳ không đuổi theo, bố cục của bọn hắn liền vứt xuống sông xuống biển.

Lối vào Hoang giới cách địa bàn Tinh Không Tộc chừng hai ngày lộ trình, hai ngày lộ trình này là trong tình huống Dạ Tra toàn lực phi hành, còn nếu là ngồi phi thuyền thiết giáp bình thường, ít nhất phải mất mười ngày nửa tháng.

Dạ Tra không nghỉ ngơi lấy một khắc, phi hành ngày đêm không nghỉ, mặc kệ trước mặt là tộc quần hay bộ lạc nào, cứ thế bay thẳng vụt qua.

Hưu

Bay nửa ngày, giữa không trung trước mặt xuất hiện mấy tên quái nhân, Dạ Tra và Lục Ly phi hành không chút kiêng kị như thế đã chọc giận đại tộc Hoang giới, chẳng mấy chốc liền có cường giả đại tộc đi ra chặn đường.

Chặn đường là ba tên quái nhân hình thù kỳ dị, thân mình cao đến hơn ba thước, trên đầu mọc ba chiếc sừng. Cả người được phủ bởi lông dài trắng toát, tròng mắt lại đỏ hồng như máu, nhìn qua hệt như là ba con Bạch Mao Huyết Viên.

Từ đằng xa quái nhân lông trắng đã hét lớn mấy tiếng, miệng xì xào không biết nói cái gì. Dạ Tra ngược lại nghe hiểu, hắn thấp giọng giải thích cho Lục Ly:

- Bọn hắn nói nơi này là lãnh địa Bạch Mao Tộc, để chúng ta lăn ra.

Tròng mắt Lục Ly khẽ chuyển, thấy quái nhân lông trắng không lập tức động thủ, liền nói với Dạ Tra:

- Ngươi cứ bảo bọn hắn, nói chúng ta là bằng hữu của Tộc Vương Tinh Không Tộc Tinh Hóa. Tinh Hóa mời chúng ta tới làm khách, chỉ thuận đường đi qua lãnh địa bọn hắn chứ tuyệt không có ý khác.

Bình Luận (0)
Comment