Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nữ tử nhìn thấy Dạ Tra và Lục Ly nhanh bay mà tới, ánh mắt thoáng hiện vẻ vui mừng, chẳng qua đợi khi nàng nhìn rõ, sắc mặt lập tức khẽ biến.
- Lục Ly!
Thấy được da thịt toàn thân Lục Ly chuyển thành năm màu sặc sỡ, thấy được cơ bắp khắp người khe khẽ rung động, trên mặt là vẻ thống khổ dữ tợn, Bạch Thu Tuyết không kìm được nước mắt, nàng bay vụt tới, từ đằng xa liền khẽ kêu:
- Hắn sao thế? Bị thương nghiêm trọng không?
Dạ Tra không có thời gian nói nhảm với Bạch Thu Tuyết, một bên tiếp tục mang theo Lục Ly phi hành, một bên giải thích nói:
- Tinh Hóa và Tống Kỳ đều đã chết, Thánh Chủ trúng kịch độc Thần Tiên Tử, ta phải lập tức mang hắn đi Linh Lung Các giải độc.
- Tinh Hóa chết rồi?
Nghiệp Cơ không khỏi thất kinh, thực ra nàng không biết quá nhiều về bố trí của đám người Lục Ly, lúc này nghe được kết quả như vậy không khỏi có chút khó mà tin tưởng, dù sao đó cũng là ông vua không ngai của Hoang giới.
Dạ Tra mặc kệ hai người, trong lòng hắn Lục Ly là quan trọng nhất. Hắn mang theo Lục Ly bay vụt xuống, đang định xông vào lối ra trong đầm lầy.
- Thần Tiên Tử, một trong mười đại kịch độc Trung Châu?
Nghiệp Cơ đột nhiên kịp có phản ứng, nhìn sang Bạch Thu Tuyết nét mặt trắng bệch ở bên cạnh một cái, nàng vội vàng kêu nói:
- Chờ đã, độc này ngươi tìm người khác đều không giải được, Linh Lung Các nhất định cũng không giải được.
Dạ Tra thoáng ngừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm Nghiệp Cơ nói:
- Ngươi nói cái gì?
Nghiệp Cơ nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Thật ra độc này không có giải dược, đã từng có một Tộc Vương đại tộc trúng qua độc này, tìm khắp cả Trung Châu đều không ai giải được, cuối cùng được một trưởng lão Dạ Xoa Tộc chúng ta trị khỏi. Chẳng qua trưởng lão Dạ Xoa Tộc đó cũng đã chết.
Tròng mắt Dạ Tra lóe lên quang mang, trên mặt thoáng hiện ý mừng, nhìn Nghiệp Cơ nói:
- Nói như vậy Dạ Xoa tộc các ngươi có thể giải được độc này.
Bạch Thu Tuyết cũng đại hỉ, xoa xoa nước mắt bay tới hỏi:
- Nghiệp Cơ, nhanh giúp Lục Ly giải độc.
- Ta không giải được!
Nghiệp Cơ lắc đầu, nhìn Bạch Thu Tuyết nói:
- Không chỉ ta, tất cả tộc nhân Dạ Xoa Tộc đều không giải được, người duy nhất giải được độc chỉ có thể là ngươi. Chỉ có người tu luyện Thiên Mị Thuật mới có thể giải được loại độc này, chẳng qua nếu không may, Thần Nữ ngươi cũng sẽ chết!
Oanh!
Trong đầu Bạch Thu Tuyết như vang lên một tiếng sấm rền, kịch độc trên người Lục Ly chỉ mình nàng mới có thể giải được? Chẳng qua có khả năng nàng sẽ chết. Nói cách khác hoặc là Lục Ly chết, hoặc là nàng có thể sẽ chết!
Tâm tính Bạch Thu Tuyết rất không sai, song nói cho cùng vẫn là một tiểu cô nương mười mấy tuổi. Đối với tử vong nàng tự nhiên sẽ có tâm lý sợ sệt.
Chẳng qua nàng vẫn phản ứng rất nhanh, vẻn vẹn trầm tư mấy giây liền hỏi:
- Ngươi xác định ta có thể giải được loại độc này? Giải như thế nào?
Dạ Tra trầm giọng hỏi:
- Nghiệp Cơ, mau nói cách giải?
- Trên thực tế, theo như ghi chép của chúng ta, loại độc này không cách giải.
Nghiệp Cơ khẽ thở dài nói:
- Độc này không phải độc bình thường, mà là một loại vu độc, nghe đồn là từ Thánh Tiên đại địa lưu truyền tới, người duy nhất giải được loại độc này chỉ có thể là cường giả Vu tộc Thánh Tiên đại địa. Độc phân tử độc và hoạt độc, tử độc dễ giải, hoạt độc lại gần như không giải được. Thần Tiên Tử chính là hoạt độc, vừa tiến vào nhân thể liền sẽ phân tán khắp cơ thịt và huyết dịch toàn thân, đồng thời hòa làm một thể.
- Theo như ghi chép của chúng ta, dù là thần dược tốt nhất trong thiên địa đều không thể bức ra hay hóa giải loại độc này. Bởi vì loại độc này có thể phân liệt và sinh trưởng, giết chết một nhóm lại phân tách sinh trưởng ra một nhóm khác, vĩnh viễn không cách nào trừ tận gốc. Giải pháp duy nhất chính là hút nó ra, đổi thành một người khác trúng độc. Thiên Mị thuật liền có được năng lực như vậy, có thể chuyển dời độc kia đi, bởi thế thực tế đây không gọi là giải độc, mà là chuyển dời độc tố.
- Thiên Mị Thuật còn có một loại năng lực, Thần Nữ ngươi hẳn biết Thiên Mị thuật có ba tầng. Tầng thứ nhất Điên Đảo Chúng Sinh, tầng thứ hai Mị Hoặc Thiên Hạ, tầng thứ ba là Nhiếp Thần Trấn Ma. Nếu có thể tu luyện tới tầng thứ ba, Thần Ma đều không sợ, chút độc tố nho nhỏ kia tự nhiên cũng có thể nhẹ nhàng đánh tan, thậm chí chuyển đổi thành của mình, tăng cường chiến lực bản thân.
- Bởi thế muốn cứu Lục Ly, chỉ còn cách chuyển dời độc trong thân thể hắn sang người Thần Nữ. Sau đó đông kết Thần Nữ, để nàng tiến vào trạng thái chết giả, những độc tố tự nhiên cũng sẽ bị đông kết theo. Linh hồn Thần Nữ lại không bị hạn chế, có thể tự hành tham ngộ Thiên Mị Thuật.
- Đương nhiên, độc tố sẽ không hoàn toàn bị đông kết, mà vẫn sẽ chậm rãi khuếch tán, hẳn kéo dài chừng trên dưới trăm năm. Trong vòng trăm năm, nếu Thần Nữ không thể tham ngộ tầng thứ ba Thiên Mị Thuật, như vậy nàng liền sẽ như trưởng lão tộc ta năm đó, vĩnh viễn quy thiên.
Nghiệp Cơ sau khi giải thích xong liền trầm mặc, chờ đợi Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra đưa ra quyết định, ánh mắt Dạ Tra khẽ lấp lánh, lại không lên tiếng.
Thật ra trong lòng chính hắn cũng rõ ràng, dù tới Linh Lung Các cũng chưa hẳn cứu được.
Lục Ly và Khương Khinh Linh là bằng hữu, nhưng lần này Linh Lung Các không phái Nhân Hoàng tới, có thể thấy thái độ Linh Lung Các trong chuyện này là thế nào. Độc kia bá đạo như vậy, dù có thể cứu, khẳng định cũng cần thần dược, Linh Lung Các sẽ vì Lục Ly mà dùng tới thần dược ư?
Dạ Tra càng rõ ràng, Bạch Thu Tuyết là nữ tử Lục Ly yêu nhất, nếu hắn giật dây Bạch Thu Tuyết làm việc này, sau khi Lục Ly tỉnh lại sợ rằng sẽ xé xách hắn.
- Nghiệp Cơ này cũng có vấn đề!
Dạ Tra già đầu thành tinh, hắn nhìn Nghiệp Cơ một cái thật sâu, tựa hồ xem thấu suy nghĩ trong lòng nàng. Nghiệp Cơ rõ ràng có chút chột dạ, ngoảnh đầu sang chỗ khác.
Bạch Thu Tuyết là Thần Nữ Dạ Xoa Tộc, là hi vọng của Dạ Xoa Tộc, hệt như Lục Ly là hi vọng của Thanh Loan Tộc.
Đã như vậy, vì sao Nghiệp Cơ lại chủ động nói ra cách giải độc?