Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 672 - Chương 672: Đại Bản Doanh

Bất Diệt Long Đế Chương 672: Đại bản doanh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Dạ Lạc lại có vẻ khá là thân mật, hơn nữa ánh mắt rất trong trẻo, khiến người nhìn bất giác cảm thấy rất dễ chịu.

Khóe miệng Cơ Mộng Điềm ngậm lấy ý cười nhàn nhạt, khiến người không dám nhìn nhiều. Điệp Phi Vũ thì lại hiếu kì mở to tròng mắt, rõ ràng là rất hứng thú đối với Lục Ly.

Lục Ly thấy vô số ánh mắt khóa chặt mình, thầm hô không ổn.

Hắn không muốn nổi tiếng! Một khi dẫn lên các đại gia tộc để ý, Bắc Mạc liền không còn bí mật. Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc Thái Thản Tộc sẽ lộ ra ngoài ánh sáng, khi ấy tất cả đều đi đứt.

Đầu óc cấp tốc chuyển động, trên mặt lộ ra ý cười nịnh nọt, khom người nói với Khương Khinh Linh:

- Khinh tiểu thư, ngươi cũng đừng lừa ta. Không phải chỉ là lần trước đắc tội ngươi chút thôi sao? Đừng trả thù ta như thế. Hay là vậy đi, hôm nay ta liền gia nhập Linh Lung Các, cũng không cần cho ta vị trí trưởng lão, để ta làm chấp sự là được. Chiến lực ta chỉ là Bất Diệt Cảnh, có thể được làm chấp sự phỏng chừng đã khiến rất nhiều trưởng lão Linh Lung Các bất mãn trong lòng.

Lục Ly nói chuyện rấtg có kỹ xảo, thái độ đè xuống rất thấp, nét mặt hèn mọn, bộ dạng khom cúi như nô tài, khiến người bất giác sinh tâm coi thường.

Sau đó hắn nói thẳng cảnh giới mình chỉ là Bất Diệt Cảnh, càng khiến người khinh thường thêm mấy phần. Rất nhiều người từ trong ngữ điệu Lục Ly đoán ra được đây là Khương Khinh Linh đang cố ý nhục nhã hắn, Bất Diệt Cảnh đi làm trưởng lão Linh Lung Các? Đùa chắc?

Khương Khinh Linh thoáng ngạc nhiên, đảo mắt nhìn sang Lục Ly. Lục Ly đánh mắt ra hiệu, Khương Khinh Linh lập tức hiểu ý, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không nói thêm gì nữa.

Ánh mắt Khương Khinh Linh và Lục Ly giao nhau chỉ trong thoáng chốc, nhưng vẫn bị hai người bắt giữ được. Một người là Luân Hồi Cung Cơ Mộng Điềm, người còn lại là Bách Hoa Các Điệp Phi Vũ.

Tâm tư nữ tử thường thường khá là tinh tế tỉ mỉ, hai người thoáng trầm ngâm, ý cười nơi khóe miệng Cơ Mộng Điềm càng đậm mấy phần, trong đôi mắt to của Điệp Phi Vũ lại tràn đầy hiếu kỳ, không ngừng đánh giá Lục Ly.

Ánh mắt U Minh Giáo Dương Hiên nhìn Lục Ly hòa hoãn đi một chút, không còn âm lãnh mang theo sát cơ như vừa rồi. Thần sắc Lục Nghê lại vẫn âm trầm, chỉ có Lục Nghê là bất động thanh sắc, khóe miệng treo lên ý cười nhàn nhạt.

Lục Lân và Lục Hồng Ngư nhìn thấy ý cười nơi khóe miệng Lục Toan, sau lưng bất giác phát lạnh. Lục Nghê chỉ là tên mãng phu không có gì phải sợ, nhưng Lục Toan lại nổi tiếng âm độc, thuật quyền mưu đã đến trình độ xuất thần nhập hóa. Vốn ở Thần Khải Thành Lục Ly từng bị hắn cho vào bẫy một lần, nếu không phải Thái Thượng trưởng lão ra mặt, sợ rằng Lục Ly sớm đã chết.

Lục Ly nhìn Lục Toan một cái, trong lòng ngấm ngầm đề phòng, đứa con trai này của Lục Phong Hỏa lòng dạ quá sâu. Loại người như thế mới thực sự đáng sợ, chó cắn người thường thường sẽ không sủa, đột nhiên liền cắn ngươi một phát, đủ khiến ngươi trí mạng.

Hưu!

Đúng lúc này, từ nơi xa mấy đạo nhân ảnh bay vụt đến, đi đầu là trưởng lão chấp pháp, Khương Thiên Thuận cũng ở trong đó.

Hiện trường lập tức an tĩnh, đám đại nhân vật này đi đến, đồng nghĩa tiểu chiến trường sắp được bóc mở.

Quả nhiên!

Trưởng lão chấp pháp hạ xuống, theo thông lệ phát biểu một phen. Nội dung về cơ bản đều là cổ vũ mọi người anh dũng giết địch, đoàn kết nhất trí, vì thủ vệ Nhân tộc mà chiến đấu.

Phát biểu xong xuôi, trưởng lão chấp pháp vung tay lên nói:

- Được rồi, mở ra đại điện, theo thứ tự tiến vào. Nửa năm sau cửa truyền tống sẽ lần nữa mở ra, nếu sợ chết nửa năm sau có thể đi ra.

Cửa đại điện mở ra, bên trong có một cánh cửa truyền tống bảy màu cực lớn, quang mang lấp lánh, thông tới nơi chưa biết nào đó.

- Đi!

Dương Hiên đi đầu xông vào, một đội nhân mã theo sau hắn, nối đuôi nhau vọt vào theo, ít nhất có vài trăm người.

Đợi đám người Dương Hiên đi xong, Dạ Lạc là nhóm thứ hai tiến vào, cũng dẫn theo vài trăm người. Kế tiếp là Cơ Mộng Điềm, Điệp Phi Vũ. Khương Khinh Linh thấy Lục Toan không nhúc nhích, bèn vung tay dẫn đội ngũ đi vào, lúc này Lục Toan Lục Nghê cuối cùng mới đi theo.

Đợi con em hào môn vào hết, võ giả các gia tộc còn lại mới lũ lượt nối đuôi đi vào. Cánh cửa truyền tống này rất lớn, hơn nữa còn có thể không ngừng truyền tống, chỉ cần phóng vào bên trong, thoáng chốc liền tan biến đâu mất.

Thoáng chốc, toàn bộ trên vạn người trong quảng trường đều tiến vào, trưởng lão chấp pháp nhìn cửa truyền tống trong đại điện một cái, khe khẽ thở dài nói:

- Trên vạn người đi vào, đợi khi kết thúc không biết sẽ có bao người đi ra?

Khương Thiên Thuận nghĩ nghĩ rồi nói:

- Cái này phải xem mức độ chặn đánh của tứ tộc, nếu những năm nay tứ tộc vẫn chưa xuất hiện Nhân Hoàng tuổi trẻ, như vậy hẳn là sẽ có quá nửa sống sót đi ra. Còn nếu xuất hiện một tên Nhân Hoàng, có thể trở về hai thành đã tính là không sai.

...

Trong đại mạc hoang vu, khắp nơi toàn là tường đổ ngói nát, bão cát cuộn lên đất đá ngút trời, tàn dương như máu, thê lương không bút nào tả xiết.

Lúc này trong đại mạc đột nhiên hiện ra một đám người, những người kia ngưng hiện giữa không trung, sau đó đồng loạt rơi xuống. Đại bộ phận đều có tâm lý chuẩn bị, chỉ một số người ngã sóng xoài trên đất.

Hưu

Lục Ly và Khương Khinh Linh được truyền tống tới gần như cùng lúc, bởi thế hai người cùng nhau hiện ra giữa trời, sau đó thân thể cả hai cấp tốc rơi rụng xuống dưới.

Ông

Khương Khinh Linh tựa hồ sớm đã dự liệu tới tình huống này, nơi bụng dưới hiện ra Bản Mệnh Châu, tốc độ rơi rụng giảm mạnh, nàng khẽ kêu:

- Phóng thích Bản Mệnh châu.

Đám người Khương Hỗ sớm có chuẩn bị, Lục Ly lại không được nói cho biết, chẳng qua Khương Khinh Linh kịp thời bay đến bên cạnh, kéo mạnh hắn lên.

- Trọng lực mạnh quá!

Sau khi vững vàng hạ xuống đất, Lục Ly thần sắc ngưng trọng nhìn quanh bốn phía. Phát hiện không ai bay giữa không trung, trên đỉnh đầu lại không ngừng có người hiện ra, tiếp đó cấp tốc rơi rụng xuống.

- Trọng lực nơi này gấp vạn lần bên ngoài!

Khương Khinh Linh thấp giọng nói, dẫn đám người Lục Ly đi đến trong góc, vừa đi vừa giải thích nói:

- Ở chỗ này trừ Vũ tộc ra, các chủng tộc còn lại đều rất khó bay lên, dù là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong muốn bay cũng đều khá tốn sức.

Bình Luận (0)
Comment