Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 677 - Chương 677: Trường Săn

Bất Diệt Long Đế Chương 677: Trường săn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đột nhiên, sừng trâu trên đầu mọi rợ hiện ra một tia hồ quang màu đen, tiếp đó hồ quang này lan tràn ra khắp toàn thân, cuối cùng truyền tới trên tay Lục Ly.

- Đệt!

Cả người Lục Ly lập tức khẽ run, tựa như bị động kinh, hắn cảm thấy mình như vừa bị lôi điện đánh trúng, làn da khắp người bốc lên khói đen, trên đầu truyền đến mùi khét lẹt, thân thể không ngừng run rẩy.

Hưu

Xích sắt trong tay tiểu mọi rợ bất thần quất đến Lục Ly, Lục Ly thoáng cả kinh, Mệnh Luân cấp tốc xoay tròn, thân thể hắn theo đó cũng xoay tròn, ngân trảo xoắn ra một lỗ máu trên lưng rộng của tên Man tộc, sau đó Lục Ly bay đi, đâm xuyên ra trước ngực mọi rợ.

Oanh!

Thân thể mọi rợ trùng trùng ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất. Cả người Lục Ly đầy là máu, làn da cháy đen, vô cùng thê thảm, mãi đến giờ vẫn còn đang không ngừng run rẩy.

- Hay lắm, Lục Ly!

Nơi xa một tiếng kêu khẽ vang lên, Khương Khinh Linh dẫn theo ba vị tiểu thư bay vụt tới. Lục Ly lại không có thời gian đáp lời bọn họ, bởi vì một tên mọi rợ khác đang phẫn nộ vọt tới chỗ này.

- Sừng thú trên đầu bọn hắn có thể phát thả lôi điện!

Lục Ly chợt quát một tiếng về nơi xa, vừa rồi hắn một mực không rõ ràng sừng trâu trên đầu Man tộc là dùng để làm gì? Giờ thì cuối cùng cũng đã hiểu ra, bên trong hẳn là cất chứa lực lượng lôi điện. Chắc Man tộc thường xuyên tu luyện ở nơi có lôi điện đánh xuống, một là dùng để rèn luyện thân thể, hai là cất chứa lực lượng lôi điện.

- Lục Ly, ta tới giúp ngươi!

Khương Khinh Linh quát khẽ một tiếng, tung người bay vụt đến, trực tiếp phóng thích huyết mạch thần kỹ, Phệ Hồn Ma Điệp. Lục Ly liếc nhìn, thấy tốc độ Phệ Hồn Ma Điệp của Khương Linh Linh rõ ràng nhanh hơn Khương Hỗ không ít. Thần niệm hắn quét theo tới, phát hiện Phệ Hồn Ma Điệp của Khương Linh Linh lại có thể xông vào hạt châu trong đầu Man tộc.

- Khương Khinh Linh, Phệ Hồn Ma Điệp của ngươi cấp mấy? Của Khương Hỗ lại cấp mấy?

Lục Ly một bên phóng thích phân thân, một bên hỏi dò. Khương Khinh Linh có chút kiêu ngạo ngước đầu nói:

- Của bản tiểu thư chính là cấp sáu, tên ngốc Khương Hỗ kia mới chỉ là cấp bốn.

- Tốt!

Trong lòng Lục Ly càng thêm nắm chắc, phân thân tản ra rợp trời, chân thân cũng cấp tốc bay tới tên Man tộc gần đó.

Vô số phân thân áp sát lại gần, thân thể tên Man tộc kia lại vẫn không nhúc nhích, hẳn là đã bị Phệ Hồn Ma Điệp chấn nhiếp. Lục Ly không chút khách khí, ngân trảo hung hăng chộp tới đầu Man tộc, theo đó Man tộc rú thảm một tiếng, đầu lâu nổ tung thành mưa máu.

Phệ Hồn Ma Điệp của Khương Khinh Linh quả thực mạnh hơn Khương Hỗ rất nhiều, trước khi chết thân thể tên mọi rợ kia vẫn không thể động đậy, hoàn toàn bị chấn nhiếp, thẳng đến lúc sắp chết mới theo bản năng phát ra một tiếng hét thảm.

Tinh thần Lục Ly đại chấn, vội vàng vẫy tay về phía Khương Khinh Linh nói:

- Phối hợp ta, xử lý tất cả đám mọi rợ này.

Khương Khinh Linh càng thêm hưng phấn, lập tức điều khiển Bản Mệnh Châu cấp tốc bay tới một nơi khác, ba tên nữ võ giả vội bám theo sát gót.

Rầm rầm rầm!

Bên kia đám người Khương Hỗ đối chiến bốn tên mọi rợ đã bắt đầu giành được thượng phong, trên thân mấy tên mọi rợ xuất hiện nhiều vết thương, cả người đẫm máu, nhưng chưa hề trí mạng.

Đám người Khương Hỗ không dám cận chiến chém giết, bởi thế đối chiến khá là lao lực, muốn triệt để diệt sát còn phải cần thêm một đoạn thời gian.

Mọi rợ thân cao thể lớn, độ linh hoạt tự nhiên có chỗ khiếm khuyết, bởi thế chỉ cần đám người Khương Hỗ không áp sát lại gần thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Xuy xuy!

Nhìn thấy phân thân đầy trời của Lục Ly bay tới, bốn tên mọi rợ đều nhận ra hai tên mọi rợ kia đã chết. Tròng mắt ai nấy càng thêm đỏ ngầu, sừng trâu màu đen trên đầu lấp lánh hắc quang, tiếp đó từng đạo tia chớp màu đen phá không mà ra, bắn tung khắp trời.

- Mau lui lại!

Khương Hỗ chợt quát một tiếng, dù những lôi điện này không giật chết người, chẳng qua nếu bị đánh trúng, di chuyển tất chịu ảnh hưởng, sẽ bị Lưu Tinh Chùy nện chết.

Chúng nhân vội cấp tốc tránh lùi ra xa, Lục Ly và Khương Khinh Linh rốt cục chạy tới. Vô số Phệ Hồn Ma Điệp bay múa mà ra, không ngừng bắn vào trong thân thể đám mọi rợ, rất nhanh cả bốn tên mọi rợ đều đứng im bất động.

- Huyết mạch bát phẩm đúng là hung tàn!

Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, Thần Khải của Lục gia mà hắn được thấy khi trước cũng rất cường đại. Không biết mười hai Vương Tộc có được huyết mạch bát phẩm còn lại sẽ cường đại và biến thái đến cỡ nào?

Từng tên phân thân bay vụt qua, đám mọi rợ lại vẫn không chút động tĩnh, Lục Ly triệt để yên tâm. Bản tôn bay tới trực tiếp vồ nát từng chiếc đầu lâu, đám người Khương Hỗ nhìn mà không khỏi âm thầm líu lưỡi, trong ánh mắt nhìn Lục Ly chất đầy vẻ kính sợ.

Vốn ở trong lòng chúng nhân, Lục Ly chỉ là một tên tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ) ăn bám, nhờ vào Khương Khinh Linh mới được thượng vị. Nhưng giờ bọn hắn mới phát hiện mình sai, sai lớn. Cả đám bọn họ vây quanh bốn tên mọi rợ công kích lâu như vậy, lại chỉ có thể thương đến chút da lông, vậy mà Lục Ly vừa tuỳ tiện ra tay liền đã vồ nát đầu lâu?

Đương nhiên cũng có một hai người không phục, cho rằng là nhờ được Khương Khinh Linh phối hợp. Nếu để cho bọn hắn cận thân, dự tính chắc cũng có thể nhẹ nhàng đánh nát đầu lâu đám mọi rợ kia.

Khương Khinh Linh không ngừng phóng thích huyết mạch thần kỹ, nhưng không hề cảm thấy suy yếu, trong mắt hồ ly toàn là ánh sáng mê người. Nhìn ngân trảo đầm đìa máu me của Lục Ly, nàng không chỉ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại càng cảm thấy Lục Ly thần bí.

Cảnh giới chỉ mới là Bất Diệt Cảnh, tốc độ lại siêu quá Nhân Hoàng sơ kỳ, thần niệm mạnh đến biến thái, còn có thể phóng thích nhiều phân thân lấy giả loạn thật như vậy, sức tấn công cũng rất hung tàn… Trên người Lục Ly rốt cục ẩn giấu bao nhiêu bí mật?

Nữ nhân trời sinh đã có tính hiếu kỳ và tâm lý bát quái, lúc các nàng sinh ra tâm thái hiếu kỳ nồng đậm với một nam tử, thường thường sẽ luân hãm rất nhanh, bất tri bất giác liền lạc mất chính mình.

Bình Luận (0)
Comment