Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chẳng qua công kích linh hồn không phải cứ đơn giản vừa học liền biết, đầu tiên phải có được linh hồn cường đại, hai là linh hồn phải trải qua tu luyện đặc thù, không có cường giả linh hồn chỉ dạy thì rất khó nhập môn.
Khương Hỗ quả nhiên chỉ hiểu da lông, được cái giảng giải rất ngay ngắn rõ ràng, giúp Lục Ly có được hiểu biết cơ bản đối với công kích linh hồn.
Nhục thân là gốc của võ giả, linh hồn là nguồn của võ giả. Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, nhục thân dù có cường đại đến đâu cũng vô dụng, bởi vì linh hồn khống chế nhục thân.
Công kích linh hồn kẻ địch, khiến cho đối phương dù có một thân thần thông áo nghĩa pháp thuật cường đại lại không thể phóng thích. Đây chính là chỗ đáng sợ của công kích linh hồn, thế nên xưa nay công kích linh hồn mới được xưng tán là thủ đoạn quỷ dị âm độc, giết người trong vô hình.
Lục Ly lắng nghe nửa ngày, trong lòng dần dần hiểu ra. Đợi Khương Hỗ nói xong xuôi mới đột nhiên nhếch miệng cười nói:
- Khương Hỗ, ta muốn nghiên cứu cách tấn công linh hồn, hay là ngươi... bồi luyện với ta. Ngươi yên tâm... ta sẽnắm giữ phân tấc, sẽ không thương đến ngươi.
- Ngươi muốn nghiên cứu công kích linh hồn? Còn... thương đến ta?
Khương Hỗ ngạc nhiên, sau đó theo bản năng lộ ra vẻ giễu cợt. Một kẻ đến cả nguyên lý công kích linh hồn đều không biết, lại muốn nghiên cứu công kích linh hồn, hơn nữa còn khoác lác không biết ngượng, nói đánh thương được hắn? Đầu óc tên Lục Ly này không bị lừa đá đấy chứ?
Khương Hỗ chính là con em trực hệ của Khương gia, ngay từ lúc nhỏ linh hồn đã được rèn dũa, Hồn Đàm rất cường đại. Trọng yếu nhất chính là bên trong linh hồn hắn có bảo vật phòng ngự, một tên Bất Diệt Cảnh như Lục Ly lại muốn dùng công kích linh hồn đánh thương hắn? Không phải đang đùa đấy chứ?
Thấy Khương Hỗ nhìn mình với ánh mắt như đang nhìn một đứa ngốc, Lục Ly không khỏi có chút xấu hổ. Chẳng qua hắn vẫn muốn thử xem, bởi vì hắn cảm thấy thần niệm mình không phải thứ tầm thường.
Thấy Lục Ly kiên trì, Khương Hỗ rất là nhẹ nhàng nói:
- Tới đi, Lục công tử muốn thử, cứ việc phóng thích công kích linh hồn, đừng sợ đả thương ta.
- Được thôi !
Thấy Khương Hỗ tự tin như vậy, Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, hắn khoanh chân ngồi xếp bằng, tĩnh tâm phóng thích thần niệm. Một cơn gió mát vô hình bay ra từ trong người Lục Ly, khe khẽ quét một vòng chung quanh, sau đó Lục Ly khống chế thần niệm lao vào trong người Khương Hỗ.
Nhắm thẳng đầu Khương Hỗ, Lục Ly để thần niệm giao xoa đan dệt lại cùng nhau, hình thành nên một mũi nhọn, hệt như trước kia đâm xuyên cấm chế ngoài phòng, cắm thẳng vào trong không gian linh hồn Khương Hỗ.
Rất nhanh, không gian linh hồn liền dễ dàng bị đâm xuyên vào, chẳng qua bên ngoài Hồn Đàm của Khương Hỗ đột nhiên sáng lên một đạo hào quang màu xanh lam. Trong hào quang màu xanh lam kia ẩn ẩn có tự phù thần bí đang lưu chuyển, khiến Lục Ly cảm thấy khá là đè nén.
- Khó trách...
Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, khó trách Khương Hỗ yên tâm để hắn công kích, thì ra là có bảo vật phòng ngự linh hồn. Chẳng qua nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, rốt cuộc Khương Hỗ là con em trực hệ của Khương gia, có được bảo vật phòng hộ linh hồn là điều hết sức bình thường.
Khương Khinh Linh tuyệt đối cũng có, hơn nữa còn là bảo vật cao cấp hơn của Khương Hỗ, dù sao linh hồn là căn bản, tuyệt không thể có chút sai sẩy nào được.
- Đâm xuyên!
Lục Ly không biết thần niệm mình đụng chạm tới bảo vật phòng ngự linh hồn trong Hồn Đàm Khương Hỗ sẽ gây ra vấn đề gì không? Hắn hít sâu một hơi, cắn răng điều khiển thần niệm đột ngột đâm sâu vào trong Hồn Đàm Khương Hỗ.
Ông!
Ngay khi thần niệm Lục Ly lao đến bên ngoài Hồn Đàm Khương Hỗ, Hồn Đàm chợt sáng bừng lên, tiếp đó vô số tự phù màu xanh lam lấp lánh bay ra, phủ kín khắp toàn bộ Hồn Đàm. Thần niệm Lục Ly tưởng như va phải tường sắt, linh hồn chính hắn đều cảm thấy rất không thoải mái.
- Bảo vật này cường đại quá!
Lục Ly cắn răng, quật cường trong lòng được kích lên, mặc kệ linh hồn đau nhói, ngưng tụ thần niệm thành một mũi nhọn, một lần lại một lần xung kích Hồn Đàm Khương Hỗ.
- A!
Nét mặt Khương Hỗ chớp hiện vẻ kinh hãi, có một đạo năng lượng vô danh đang lầm lũi tiến vào trong không gian linh hồn hắn, hắn là người rõ ràng nhất điều này. Đồng thời hắn cũng cảm ứng được chuyện xảy ra bên ngoài Hồn Đàm, dù năng lượng kỳ dị kia chưa thể nào tiến được vào trong Hồn Đàm hắn, nhưng vẫn còn đang tiếp tục xung kích. Nếu hắn không có bảo vật phòng hộ linh hồn, lúc này linh hồn nhất định đã bị công phá.
Điều này chứng tỏ cái gì?
Chứng tỏ Lục Ly đã nắm giữ phương thức công kích linh hồn, hơn nữa cường độ còn không thấp!
Được đến kết luận này, Khương Hỗ vô cùng chấn kinh. Mặc dù hắn không biết công kích linh hồn, nhưng hắn xuất thân danh môn, đạo lý mưa dầm thấm lâu không phải là không biết.
Chỉ nói riêng điểm cơ bản này thôi!
Muốn học được công kích linh hồn, nhất định phải có thầy dạy. Không có người dẫn đường, dựa vào bản thân tìm tòi mò mẫm là điều vô cùng khó khăn. Mà dù có thầy dạy bảo, muốn ngưng tụ ra lực lượng tấn công linh hồn, chí ít cũng phải đạt tới Bất Diệt Cảnh, còn cần sớm tôi luyện linh hồn từ rất nhiều năm trước!
Thần niệm bình thường chỉ như nước chảy nhỏ giọt, không hề có tính công kích. Thông thường thần niệm sẽ rất ôn hòa, chỉ có thể dùng để dò xét tình hình bốn phía, làm sao có thể hình thành nên lực phá hoại cường đại?
Bởi thế ngươi muốn học được công kích linh hồn, nhất định phải nghĩ cách khiến nước nhỏ giọt biến thành dòng chảy, rồi từ dòng chảy biến thành dòng nước xiết, cuối cùng hóa thành sóng lớn gầm thét ngất trời!
Lục Ly mới mười bảy tuổi, rõ ràng chỉ vừa đột phá Bất Diệt Cảnh, có được thần niệm còn chưa lâu. Nói cách khác Lục Ly tuyệt không khả năng tu luyện qua linh hồn, càng không có khả năng tôi luyện linh hồn mấy năm.
Không có thuật tu luyện linh hồn, lại có thể nắm giữ được phương thức công kích linh hồn? Chẳng lẽ Lục Ly vô sự tự thông, hoặc là cường giả linh hồn trời sinh?
Hô hô!
Trong lúc Khương Hỗ đang sa vào trầm tư, Lục Ly mở mắt ra. Thần thái có chút uể oải, xung kích nhiều lần như vậy, cuối cùng vẫn không thành công, linh hồn chính hắn còn bị phản phệ.