Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ma tộc rất giỏi học tập, không chỉ ngôn ngữ Nhân tộc, ngông ngữ Vũ tộc Man tộc Vu tộc chúng đều hiểu...
Khương Khinh Linh vừa mới giải thích xong, tiểu quyền trượng trong tay tên Ma tộc kia đã phát sáng lên, sau đó hắn hét lớn một tiếng, vô số hình xăm trên người bắt đầu tuôn động. Tiếp sau, hắc xà bắn ra đầy trời, lao vụt về phía đám phân thân của Lục Ly.
- Minh Xà?
Lục Ly chớp chớp mắt, song càng nhìn càng thấy không giống, bởi vì Minh Xà của Minh Xà bà bà là hư ảnh, trong khi đám hắc xà này lại đều là thực thể, đều là từng con rắn độc thật sự, mắt tam giáp chớp hiện u quang khiến người lạnh gáy.
Phanh phanh phanh!
Rắn độc màu đen xông vào trong phân thân Lục Ly, lần lượt kích nổ từng chiếc phân thân, còn chúng thì lại không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, sau đó hóa thành từng đạo hắc quang bay thẳng tới bản tôn Lục Ly.
Đông đông đông
Man tộc cấp tốc lao nhanh, không ngừng rút ngắn khoảng cách với Lục Ly Khương Khinh Linh. Từng tên Ma tộc bay vụt lên, đứng ở trên đầu và bả vai Man tộc, ai nấy đều giơ quyền trượng, các loại hình xăm trên thân tuôn động bắn ra.
Những độc vật này không hoàn toàn chỉ mỗi rắn độc, mà có rết, bọ cạp, độc trùng...vân vân. Sau khi từng tên Ma tộc vung vẫy quyền trượng, độc vật tức thì bắn ra đầy trời, nhất thời khiến cho Lục Ly và Khương Khinh Linh tưởng rằng kẻ địch mình gặp không phải Ma tộc, mà là Vu tộc.
Vù vù!
Bỗng nhiên, tên Ma tộc đầu tiên bay vụt lên khẽ khua múa quyền trượng một cái, từ mặt bắc chợt bay tới một trận âm phong. Thoáng chốc trời đất bốn phía tối sầm, cát bay đá chạy, quỷ ảnh lấp lánh, cảm giác tựa như tiến vào Địa ngục.
- Lục Ly!
Khương Khinh Linh nói cho cùng vẫn là một thiếu nữ, lập tức bị dọa cho hoa dung thất sắc, hai tay gắt gao bắt lấy cánh tay Lục Ly, thân hình khe khẽ run rẩy.
- Hừ!
Dù nét mặt Lục Ly đầy vẻ trang nghiêm, nhưng trong lòng lại không quá lo lắng, đây chỉ là mánh khóe dọa người thôi. Hắn một bên khống chế Mệnh Luân cấp tốc lui lại, một bên lần nữa phóng thích phân thân bay múa đầy trời, che mắt kẻ địch.
Phân thân thần kỹ là kỹ năng đào mạng vô cùng cường đại, chỉ cần người khác không nhìn ra chân thân, liền không giết chết được hắn.
Tốc độ Man tộc tuy nhanh, song so với hắn lại kém xa, chỉ là độc vật quá nhiều, thoáng chốc phân thân hắn liền đã bị vô số độc vật đánh trúng, rất nhanh lại bị đánh tan hết cả.
Hưu!
Đột nhiên, bùn đất dưới chân nổ tung, một bóng người tóe bắn mà ra. Trong tay cầm theo một chiếc gai nhọn lấp lánh lục quang, tròng mắt đỏ ngầu màu máu, sát khí bao phủ toàn thân Lục Ly và Khương Khinh Linh, tốc độ cực nhanh, không hề thua kém gì Lục Ly ở trạng thái toàn thịnh.
- Hả...
Kinh nghiệm chiến đấu của Khương Khinh Linh không đủ, vừa rồi tâm hồn lại bị chấn nhiếp hù dọa, lúc này lập tức mất đi phương tấc. Lục Ly cũng bị hù không nhẹ, tốc độ như thế... chẳng lẽ người này là Nhân Hoàng?
- Không phải Nhân Hoàng!
Lục Ly phản ứng rất nhanh, nếu là Nhân Hoàng hẳn đã sớm ngưng tụ vực trường, bọn hắn trực tiếp ngẩng cổ chờ chết từ lâu rồi. Người này khẳng định là có bí thuật đặc biệt nào đó, có thể đề thăng tốc độ trong thời gian ngắn.
- Chết đi!
Lục Ly bạo rống một tiếng, thần niệm lập tức tuôn trào ra, hóa thành đao nhọn xông vào trong đầu người kia, đâm xuyên mà đi.
- A!
Tức thì, người kia ôm đầu hét lên thống khổ ngay giữa không trung, địch nhân trúng chiêu Lục Ly đương nhiên sẽ không khách khí, nhanh chóng điều khiển Mệnh Luân hung hăng nghiền ép tới.
Oanh!
Người này bị Mệnh Luân của hắn nghiền ép, biến thành một đống thịt nát, Mệnh Luân Lục Ly lại chỉ cày ra được một hố nhỏ sâu nửa thước trên mặt đất, đủ thấy đất đá nơi này cứng rắn cỡ nào.
- Đất đá cứng rắn thế này, vậy mà Ma tộc vẫn có thể hành tẩu tự nhiên dưới lòng đất, đúng là cường đại!
Lục Ly ngấm ngầm kinh hãi, Mệnh Luân xoay tròn, phá không mà lên, tiếp tục triệt thoái về nơi xa.
Đám Ma tộc đuổi theo thấy một tên Ma tộc bị Lục Ly giết chết, lập tức phẫn nộ kêu hét, quyền trượng trong tay tên Ma tộc đi đầu khua múa càng lợi hại, âm phong và tiếng quỷ kêu bỗng chốc cường đại gấp mấy lần.
- Ồ? Không ngờ âm phong và quỷ âm này lại có được chút năng lực công kích linh hồn?
Lục Ly đột nhiên phát hiện ấn ký Ngân trong Hồn Đàm chợt sáng rực lên, trong lòng không khỏi giật mình, hóa ra là có năng lượng vô danh định xâm nhập vào trong Hồn Đàm của hắn.
- Quả thực lợi hại, những tia năng lượng vô danh này nhất định có thể ảnh hưởng tới tâm cảnh, khiến người sa vào trong ảo cảnh. Một khi thần hồn bị nhiếp, không cần Ma tộc tấn công, sợ rằng linh hồn đều sẽ bị dọa cho sụp đổ.
Đầu óc Lục Ly cấp tốc chuyển động, trong lòng đắn đo, cân nhắc có nên quyết một trận tử chiến với đám Ma tộc này hay không. Vạn nhất lại tới mấy tên Ma tộc có được tốc độ tương đương tên vừa rồi, lại bỏ qua bọn hắn đuổi theo truy sát đám người Khương Hỗ, đám người Khương Hỗ nhất định sẽ lành ít dữ nhiều.
- Khương Khinh Linh, ta muốn xử lý toàn bộ đám Ma tộc này, ngươi có sợ không? Nếu ngươi sợ, ta mang theo ngươi đào mang trước!
Cuối cùng Lục Ly giao quyền quyết định lại cho Khương Khinh Linh, nếu Khương Khinh Linh sợ đánh, hắn liền sẽ không làm loạn, làm vậy sợ rằng sẽ hại chết Khương Khinh Linh.
Nhìn tròng mắt chất đầy sát khí của Lục Ly, lá gan Khương Khinh Linh bất giác lớn thêm mấy phần, nàng cắn răng nói:
- Ngươi muốn đánh, ta liền bồi ngươi đánh. Dù có là Địa Ngục, ta cũng bồi ngươi chạy một vòng.
Nếu tốc độ Ma tộc không nhanh, có lẽ Lục Ly sẽ không chọn cách ăn thua đủ, khăng khăng tên Ma tộc vừa rồi kia lại có được tốc độ sánh ngang với hắn, hắn liền không thể không thận trọng ứng đối.
Hơn nữa!
Ma tộc gặp được bây giờ rõ ràng mới chỉ là Ma tộc bình thường, nếu gặp phải Ma tộc bình thường đều trốn chạy, bọn hắn vào đây lại có nghĩa lý gì?
Lục Ly vừa mới nắm giữ công kích linh hồn, tự tin dâng cao, bên người còn một thiên kiêu tương lai có được huyết mạch bát phẩm, Lục Ly dám khẳng định, dù không địch lại chí ít bọn hắn vẫn có thể đào tẩu.