Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Toan quyết định trước dùng Huyền lực phóng ra tấn công thử, dù sao đối với bọn hắn mà nói thì Huyền lực là vô cùng vô tận.
Xuy xuy!
Lát sau, một đạo lôi điện đánh xuống, Lục Toan quát lớn:
- Công kích!
Hây!
Chín người còn lại đồng loạt phóng thích Huyền lực, từng đạo đao mang kiếm ảnh quyền ảnh gào thét mà đi, bắn thẳng về phía lôi điện.
Oanh!
Nhiều Huyền lực như vậy công tới, dẫn lên cuồng phong gào thét, tạo ra một vụ nổ kinh hoàng. Lôi điện màu đen bay vụt xuống từ trung tâm vụ nổ, bắn thẳng đến trên người Lục Nghê.
A!
Ngoài thân Lục Nghê có Thần Khải màu xanh, song vẫn bị lôi điện đánh cho ngã lăn xuống sàn. Trên Thần Khải toát ra từng đạo khói xanh, cả người Lục Nghê lăn lộn run rẩy, không ngừng kêu thảm, bộ dạng rất là thê lương.
- Tốt!
Ánh mắt Lục Toan và Cơ Mộng Điềm lại khẽ sáng lên, bởi vì Lục Nghê không chết, vừa rồi các nàng rõ ràng cảm giác được lôi điện yếu đi không ít, cộng thêm trên người Lục Nghê có Thần Khải, nhờ đó mới chặn được một kích này.
Ông!
Điệp Phi Vũ phóng thích huyết mạch Sinh Mệnh Bản Nguyên, Lục Nghê được quang mang màu xanh bao trùm một lát, lúc này mới dễ chịu phần nào, nhe răng nhếch miệng tiếp tục run rẩy ở trên sàn.
- Dương Hiên, lát nữa ngươi phóng thích huyết mạch thần kỹ. Cơ Mộng Điềm, ngươi cũng phóng thích huyết mạch thần kỹ, những người còn lại tiếp tục phóng thích Huyền lực tấn công!
Lục Toan quát khẽ, Cơ Mộng Điềm không dám bảo tồn thực lực, trên cổ lấp lánh hắc quang, một ấn ký Phượng Hoàng màu đen hiện ra.
- Tấn công!
Rất nhanh lôi điện lại lần nữa bắn xuống, Dương Hiên thả ra từng hư ảnh Lệ Quỷ, một hư ảnh Phượng Hoàng cũng bay ra từ trên cổ Cơ Mộng Điềm, bắn thẳng về phía lôi điện.
Đồng thời với đó, Lục Toan ngưng tụ Huyền lực đánh ra một chiếc thuẫn bài hình tròn, bay vụt lên giữa không trung, những người còn lại cũng bắn ra Huyền lực công kích.
Oanh
Đủ loại năng lượng hội tụ, lần nữa phát sinh nổ tung, cuồng phong gào thét, chúng nhân mà không dựa trên vách đỉnh thì nhất định sẽ bị đánh bay.
Lôi điện rõ ràng đã bị suy yếu đi nhiều, lần này là bắn thẳng về phía Cơ Mộng Điềm. Ánh mắt Cơ Mộng Điềm chớp qua một tia hoảng sợ, lách người cấp tốc tránh đi.
Tốc độ lôi điện nhanh cỡ nào? Không gian trong đỉnh lại chỉ lớn chừng đó, rốt cục Cơ Mộng Điềm vẫn bị đánh trúng, cả người bị hất bay ngược ra sau.
- Ô!!
Cơ Mộng Điềm rên lên một tiếng, mái tóc đen nhánh bốc lên khói mù, lông mày xinh xắn cũng bị cháy rụi, gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc nay đều cháy đen, cả người lăn lộn trên sàn, không ngừng run rẩy, khiến người nhìn mà đau lòng.
- Mộng Điềm tỷ tỷ!
Điệp Phi Vũ phóng thích huyết mạch Sinh Mệnh Bản Nguyên, giúp Cơ Mộng Điềm trị liệu, Cơ Mộng Điềm nhe răng nhếch miệng đứng dậy. Trong mắt chất đầy cừu hận khắc cốt minh tâm, nàng ngửa mặt lên kêu lớn:
- Lục Ly, lần này ngươi có gan oanh sát ta! Chỉ cần ta chạy ra được, nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
So với đau đớn trên thân thể, Cơ Mộng Điềm càng để ý dung mạo và phong thái bên ngoài.
Nữ tử thích nhất là cái đẹp, Cơ Mộng Điềm càng là thời thời khắc khắc để ý tới dung nhan bản thân. Đệ nhất mỹ nhân Trung Châu, giờ đây lại chật vật như thế, lông tóc toàn thân cháy rụi, nhiều chỗ trên áo bào bị thiêu hủy, ngay cả lông lá dưới hạ bộ đều bốc lên mùi khét lẹt...
Đầu tóc nàng rối bù như đứa ăn mày, da cháy đen, nhìn không khác gì Lệ Quỷ, nào còn phong thái của đệ nhất mỹ nhân Trung Châu?
Cơ Mộng Điềm gần như phát điên, chứng kiến ánh mắt quái dị của mọi người đang nhìn mình, nàng càng thêm điên tiết.
May mắn ngoài thân Cơ Mộng Điềm ngưng hiện một bộ chiến giáp Thiên giai, thế nên chỉ bị thương ngoài da chứ không đến nỗi chết đi.
Đám người Lục Toan khẽ thở phào một hơi, nhìn bộ dạng Cơ Mộng Điềm, có vẻ lôi điện vừa rồi đã bị suy yếu đi nhiều, Cơ Mộng Điềm không bị thương quá nặng, bọn họ đều thấy được hi vọng sống tiếp.
Hô hô
Dạ Lạc thăm dò được tình hình bên trong, không khỏi phun ra mấy hơi trọc khí. Lôi điện của bán Thần khí này vẫn không oanh giết được đám người kia, chỉ cần đám người Cơ Mộng Điềm không chết, sự tình liền chưa đến mức không còn dư địa để vãn hồi.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly lại có chút khó chịu, hắn quát lạnh:
- Chẳng phải Man tộc rót vào lôi điện liền có thể gia tăng cường độ oanh giết ư? Hay là ngươi phóng ra thêm mấy đạo lôi điện, đánh tất cả bọn hắn thành tro.
Ây...
Dạ Lạc trợn tròn mắt, không biết phải nói gì.
Tên này đúng là sát tinh không sợ trời không sợ đất, hắn nhìn sát khí đằng đằng trong mắt Lục Ly, không khỏi mừng thầm vì mình không đối địch với Lục Ly. Bằng không giờ lúc này sợ rằng cũng bị hút vào trong Man Thần Đỉnh, chờ đợi bị lôi điện oanh sát...
Xuy xuy!
Lục Ly để Tiểu Bạch tăng cường uy lực hoặc oanh thêm mấy đạo lôi điện, sau khi Tiểu Bạch liên tiếp bắn ra mấy đạo hồ quang điện, tình hình trong Man Thần Đỉnh lập tức có biến chuyển.
Lần này nắp đỉnh không còn ngưng tụ thần lôi, mà là hồ quang điện bay đầy trời, từng đạo hồ quang trút nghiêng xuống, liên miên không ngừng, đánh choo đám Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên bên dưới bị dọa gần chết.
Chẳng qua...
Lôi điện đánh xuống này rõ ràng uy lực không lớn, vừa rồi thần lôi còn thô to chừng cánh tay, lần này lại chỉ khoảng hai ngón tay, uy lực so với trước thì yếu đi nhiều lắm.
Được cái số lượng rất đông đảo, hồ quang bay đầy trời, đuổi giết cho người bên trong chạy loạn tứ phía.
Vù vù
Đám người Lục Toan Cơ Mộng Điềm lách mình tránh né, nhanh chân đào thoát, nhưng vẫn không ngừng bị lôi điện bổ trúng. Da lông tóc tai ai nấy đều bốc khói, toàn thân không ngừng run rẩy, cả người toàn là mùi cháy khét.
Uy lực lôi điện này không mạnh, nhưng cũng là lôi điện, hơn nữa số lượng lại rất rất nhiều, căn bản không tránh né hết được. Nguyên một đám như thể bị Lệ Quỷ xua đuổi, bay loạn khắp nơi.
Rất nhanh ai nấy đều bị đánh cho xơ xác, lông mày cháy rụi, quần áo tả tơi. Có người không ngừng rung rung tựa như bị động kinh, còn có người miệng sùi bọt mép.
Cũng may uy lực lôi điện tương đối yếu, giật không chết người. Thỉnh thoảng Điệp Phi Vũ lại phóng thích huyết mạch Sinh Mệnh Chi Nguyên giúp bọn họ trị liệu.