Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vung lên thần binh Long Đế chém xuống đầu tên Ma tộc trước mặt, đúng lúc này không gian sau lưng hắn đột nhiên cuộn lên gợn sóng, tiếp đó một chiếc gai nhọn đột nhiên đâm tới. Hàn khí bao phủ khắp người Lục Ly, sát cơ lạnh thấu xương khiến sâu trong linh hồn Lục Ly không ngừng vang lên cảnh báo.
- Huyết trảo!
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, tay phải ngưng hiện huyết trảo, hung hăng xoắn tới gai nhọn kia, độc thứ lập tức bị xoắn nát. Huyết trảo thuận thế đánh thẳng tới, bóp nát đầu một tên Ma tộc ló ra từ trong hư không.
Oanh
Cánh tay còn lại vung lên thần binh Long Đế hung hăng đánh xuống, tên cường giả Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn ở trước mặt lập tức bị đánh nát đầu. Lục Ly thở phào một hơi, điều khiển Mệnh Luân bay múa, bắt đầu đồ sát mười mấy tên Ma tộc đang bị chấn nhiếp linh hồn.
Nói thì chậm, diễn biến lại rất nhanh.
Thật ra trọn cả quá trình Lục Ly và Tiểu Bạch lần lượt chém giết hai tên cường giả có được bảo vật phòng ngự linh hồn chỉ diễn ra trong mấy nhịp thở, đại quân Ma tộc phía xa xa còn chưa kịp đuổi tới, đám người vương tử Ma tộc Na Già đi ở trước nhất còn cách nơi này chừng hơn mười dặm.
Vù vù
Không ngừng có Ma tộc tuôn tới, Na Già đến cách vài dặm liền ngừng lại, chỉ huy Ma tộc trùng trùng vây quanh Lục Ly, ý đồ diệt sát hắn.
Lục Ly lại không chút để ý, mặc cho đại quân Ma tộc vây quanh. Hắn muốn phá vây thì quá dễ, tuỳ tiện liền có thể giết ra một con đường máu thoát ra ngoài. Hơn nữa hiện tại còn có Tiểu Bạch hỗ trợ, dù không trốn hắn cũng nắm chắc đánh tan được đại quân Ma tộc.
- Tiểu Bạch, cẩn thận chút!
Hắn vung đao chặt chết mấy tên Ma tộc, đảo mắt nhìn về phía Tiểu Bạch đang phóng tới đại quân Ma tộc, dặn dò một tiếng. Tiểu Bạch hờ hững ngước đầu lên, kêu hai tiếng, Lục Ly thấy thân hình nó chợt lóe, từ bả vai tên Ma tộc này nhảy đến trên thân một tên Ma tộc khác, nơi cổ tên Ma tộc trước đó liền phun ra huyết dịch, ầm vang rớt xuống.
Thỉnh thoảng lại có quyền trượng hoặc độc thứ nện ở trên thân Tiểu Bạch, nhưng mỗi lần đều chỉ cọ sát ra tia lửa, hoặc là nện bay Tiểu Bạch. Năng lực phòng ngự của nhục thân Tiểu Bạch mạnh đến đáng sợ, đòn tấn công từ Ma tộc căn bản không cách nào tổn thương nó.
- Thú Hoàng?
Na Già thấy mỗi thần thân hình Tiểu Bạch chợt lóe, tất lại có một tên Ma tộc bị cắn chết, sắc mặt không khỏi khẽ biến. Chiến lực cường hoành như thế, chỉ có Thú Hoàng mới giải thích được thông. Nhưng mà trong người Tiểu Bạch không có uy năng và khí huyết như của Thú Hoàng, khí huyết Thú Hoàng chân chính vô cùng khủng bố, từ cách xa mấy chục dặm chỉ cần tuỳ tiện rống một tiếng liền có thể khiến cho tâm thần ai nấy run lên vì sợ hãi.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly quét ngang chiến đao, đánh chết sạch mấy chục người khi, sau đó tiếp tục huyễn hóa ra mười mấy phân thân, bản tôn thì lao thẳng về hướng Tiểu Bạch.
- Giết! Giết chết tên Nhân tộc này. Ai có thể giết chết hắn, bản vương ban thưởng vị trí lãnh chủ!
Na Già rống to, khí tức sinh mệnh Lục Ly còn trẻ mà chiến lực đã khủng bố như vậy, bên người còn có một con linh thú biến thái. Nếu để mặc cho Lục Ly trưởng thành, sau này tuyệt đối sẽ là ác mộng đối với tứ tộc.
- Lĩnh chủ?
Đám Ma tộc nghe được lời này của Na Già, tròng mắt ai nấy đều chớp qua một tia hưng phấn và cuồng nhiệt. Lãnh chủ tương đương với vực chủ ở Trung Châu, được đến vị trí lĩnh chủ, liền có thể được đến tài nguyên vô tận, gia tộc bản thân cũng theo đó cất bước trở thành hào môn ở Thần Doanh đại địa.
- Giết, giết, giết!
Lập tức, hai ba ngàn Ma tộc hung hãn không sợ chết ùn ùn đổ nhào về phía Lục Ly.
Là người thì sẽ có lúc kiệt sức, bất luận có mạnh đến đâu, nếu phải liên tục chiến đấu, Huyền lực thể lực tinh thần lực đều sẽ hao tổn rất lớn.
Cảnh giới đè chết người, trên lý thuyết đối đầu một tên Nhân Hoàng, dù có nhiều Quân Hầu Cảnh đến mấy thì cũng đều chịu chết. Nhưng thực tế để một tên Nhân Hoàng liên tục giao chiến với mấy vạn Quân Hầu Cảnh, nếu tên Nhân Hoàng này không đột vây thóag ra, cuối cùng nhất định sẽ bị giết.
Tương tự!
Nếu Lục Ly đột vây, mấy ngàn Ma tộc này khẳng định không làm gì được hắn. Nhưng nếu hắn cứ ở lại chiến đấu liên tục, cuối cùng rất có khả năng sẽ vẫn lạc.
Bởi vì chỗ dựa lớn nhất của hắn là công kích linh hồn, đây là thủ đoạn cực kỳ hao tổn tinh thần lực, một khi tinh thần mỏi mệt, năng lực phản ứng của hắn sẽ hạ thấp. Khả năng phòng ngự của Lục Ly lại tương đối yếu, chỉ cần bị độc thứ đâm trúng, sao có thể không chết cho được?
Lục Ly rất rõ ràng tình cảnh này, hắn tính thử phá vây rất nhiều lần, nhưng Ma tộc hoàn toàn không sợ chết, tốc độ cũng cực nhanh. Khiến hắn căn bản không có cơ hội phá vây ra ngoài, cũng không cách nào phóng thích phân thân thần kỹ đào tẩu.
Hắn phát hiện mình đã quá xem thường Ma tộc!
Ma tộc không hổ là chủng tộc âm hiểm xảo trá hung tàn, bọn chúng cực tinh thông phối hợp tác chiến, hơn nữa một ít Ma tộc còn biết được đâm xuyên không gian, lai vô ảnh khứ vô hình, nhất thời không cẩn thận liền sẽ trúng chiêu.
Hiện tại Lục Ly đã không dám tách ra khỏi Tiểu Bạch, không có Tiểu Bạch, hắn không ngăn được độc vật phát ra từ trên thân Ma tộc, đồng thời hắn còn cần Tiểu Bạch giúp mình ngăn trở đánh lén tới từ bốn phương tám hướng.
Điều duy nhất khiến Lục Ly mừng thầm chính là, mấy ngàn Ma tộc nhưng số có được bảo vật phòng ngự linh hồn lại rất ít. Phỏng chừng ở Ma tộc số người hiểu được luyện khí cũng không nhiều, tổng cộng chỉ mười tên Ma tộc có được bảo vật phòng ngự linh hồn. Mới đầu liền bị Lục Ly và Tiểu Bạch chém giết mất bốn tên, đến sau lại bị Tiểu Bạch cắn chết hai tên, giờ còn sót lại bốn tên nhưng đều không dám tới gần.
Phía dưới sơn mạch đã biến thành Địa Ngục, chưa đến nửa canh giờ, thi thể Ma tộc rơi rụng xuống đã có hơn bảy trăm, Lục Ly chặt bổ đến độ cánh tay tê rần.
Linh hồn hắn dần bắt đầu suy yếu, không ngừng sử dụng công kích linh hồn khiến tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, sắc mặt đã thoáng tái nhợt.