Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 764 - Chương 764: Đâm Đao Sau Lưng

Bất Diệt Long Đế Chương 764: Đâm đao sau lưng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bịch!

Lục Toan dẫn theo bốn người trùng trùng quỳ xuống, miệng quát khẽ nói:

- Vãn bối Lục Toan bái kiến Nhị điện chủ, gặp qua chư vị trưởng lão đại nhân. Lục Ly giam giữ chúng ta dài hơn một tháng, tiến hành ngược đãi thảm vô nhân đạo đối với chúng ta, còn chém giết hơn mười đồng bạn đi cùng, nếu không phải chúng ta may mắn, sợ rằng đều đã bị giết sạch. Lục Toan khẩn cầu chư vị đại nhân làm chủ, năm người chúng ta bái tạ chư vị đại nhân.

Phanh phanh phanh!

Vừa dứt lời, Lục Toan lập tức trùng trùng dập đầu xuống đất, trán nện lên sàn phát ra tiếng vang ầm ầm, bốn người còn lại cũng dập đầu theo. Trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ ủy khuất và cừu hận, Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ khóc lóc như tựa. Giống hệt năm đứa trẻ đi ra bên ngoài bị người bắt nạt, lúc này đang trở về thỉnh cầu trưởng bối xả giận giúp.

- Diễn kỹ này... Chậc chậc!

Trên mặt Lục Ly lộ rõ vẻ giễu cợt, trong lòng không ngừng cười lạnh. Hắn dứt khoát không nói, mắt lạnh nhìn xem năm người biểu diễn đổi trắng thay đen...

Nhìn thần thái ủy khuất cùng với bộ dạng thảm không nỡ nhìn của năm người đám Lục Toan, lại liên tưởng đến phong thái ngang tàng cuồng vọng của Lục Ly lúc mới đi vào, ánh mắt đám cường giả trong đại điện nhìn Lục Ly đều có chút khác thường.

Trong đầu bọn hắn dần hiện lên một bức trường cảnh rất rõ ràng.... Lục Ly hung tàn bạo ngược, bắt nạt năm người kia trong tiểu chiến trường, đi ra lại cố chấp chết không nhận tội!

Sắc mặt Nhị điện chủ vẫn không đổi, khua tay nói:

- Năm người các ngươi đứng dậy hết đi, kể lại đầu đuôi xung đột với Lục Ly trong tiểu chiến trường cho chúng ta nghe.

Năm người khôn khéo đứng lên, sau đó xá một xá với Nhị điện chủ, lúc này Lục Toan mới đứng ra nói:

- Hồi bẩm Nhị điện chủ và chư vị đại nhân, chúng ta xảy ra chút tranh cãi với Lục Ly trong tiểu chiến trường... Việc này Toan cũng có lỗi, tuy Lục Ly đã bị trục xuất khỏi Lục gia, nhưng nói thế nào vẫn là con em chảy chung dòng máu, hắn có oán hận với chúng ta cũng là điều bình thường. Chúng ta không đủ độ lượng, bởi thế mới nhục mạ vài câu...

- Tới sau Lục Ly được đến Man Thần Đỉnh, lại lần nữa gặp được chúng ta, thế là hắn liền cường hành ra tay bắt nhốt chúng ta và mười mấy tên tộc nhân đi cùng, còn sử dụng lôi điện không ngừng oanh kích... Năm người chúng ta và hai người khác có chút thủ đoạn mới may mắn sống sót, nhưng mười mấy người còn lại thì đều bị diệt sát ở bên trong...

- Tiếp đó Lục Ly lại thu vào mấy tên Ma tộc, để chúng ta và năm tên Ma tộc chém giết lẫn nhau, trong đó còn có một tên vương tử Ma tộc... Năm người chúng ta thiếu chút bị giết, hai người khác lại bị Ma tộc tàn nhẫn đâm chết... Cuối cùng liều mạng chém giết được năm tên Ma tộc. Lúc này thi thể năm tên Ma tộc vẫn còn đang ở trong Man Thần Đỉnh...

Lục Toan lưu loát nói thẳng một hơi, sự tình thật thật giả giả, hư hư thực thực. Chuyện bọn hắn hại Lục Ly lại không nhắc tới nửa lời, chỉ chăm chăm nói Lục Ly ngược đãi ra làm sao, mưu sát hại như thế nào...

Một tên trưởng lão đi ra, trong tay cầm theo Man Thần Đỉnh.

Xem ra vừa rồi người sử dụng đại thần thông trực tiếp cướp đoạt Man Thần Đỉnh chính là hắn, hắn nâng Man Thần Đỉnh lên cao, sau đó nói:

- Chư vị dùng thần niệm tra xét mà xem, trong này quả thực có một số thi thể, ngoài ra còn có năm bộ thi thể Ma tộc.

Chúng nhân quét thần niệm tới, lập tức liền phát hiện từng đống thịt thối ở bên trong, năm bộ thi thể Ma tộc còn chưa hoàn toàn hư thối, rất dễ phán định được là Ma tộc.

- Chẳng lẽ Man Thần Đỉnh đã bị hắn luyện hóa? Bằng không làm sao hắn thả ra được đám người Cơ Mộng Điềm?

Lục Ly nhìn Man Thần Đỉnh, trong lòng không khỏi nghi hoặc, hắn giơ tay nói với Tiểu Bạch trong tay áo. Tiểu Bạch chui ra, sừng thú trên đầu phát sáng, bắn ra một đạo hồ quang nhỏ yếu, Man Thần Đỉnh lập tức lóe lên quang mang, tự động bay về phía Tiểu Bạch.

- Ách?

Tên trưởng lão họ Long đang cầm Man Thần Đỉnh cả kinh, vươn tay định bắt lại Man Thần Đỉnh. Nhưng Man Thần Đỉnh cấp tốc biến thành hư ảnh, tan biến ở trong đầu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch thì lại lập tức chui về trong tay áo Lục Ly.

- Cái này...

Ánh mắt đám trưởng lão không giấu được vẻ nghi hoặc, thần niệm khóa chặt Tiểu Bạch, không ngờ con thú nhỏ có thể thu lại Man Thần Đỉnh? Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy được Huyền thú có thể sử dụng bán Thần khí.

- Giao Man Thần Đỉnh ra đây!

Thân hình Long trưởng lão chợt lóe, bước đến trước mặt Lục Ly, lạnh lùng khóa chặt hắn, nói.

Lục Ly khẽ cười, giễu cợt nói:

- Đây là thứ ta giành được từ chỗ Man tộc, sao phải đưa cho ngươi? Ngươi có bản lĩnh thì tự đi mà cướp trong tay dị tộc.

- Tìm chết!

Tên trưởng lão kia giận tím mặt, đưa tay định chộp tới Lục Ly.

- Lão Long, lui xuống!

Nhị điện chủ lạnh lùng mở miệng, ngăn lại Long trưởng lão, đồng thời đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói:

- Lục Ly, ngươi còn gì để nói không?

Lục Ly không nhìn Long trưởng lão ở bên cạnh, ánh mắt đảo qua trên mặt đám người Cơ Mộng Điềm một lượt, cuối cùng nói:

- Ta muốn gọi mấy người vào đây, một là Thiên Địa Trủng Dạ Lạc, hai là con em Lục gia Lục Hồng Ngư và Lục Lân. Lời kể vừa rồi từ miệng đám Lục Toan và của cả chính ta chỉ là lời từ một phía, phải nghe xem những người khác nói thế nào.

Lục Ly rất có lòng tin đối với nhân phẩm của Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân, chỉ cần ba người xuất hiện ở đây, tuyệt đối sẽ giúp hắn nói vài lời công đạo.

Nhị điện chủ nhìn lại Dương trưởng lão, kẻ sau vung tay lên, một tên trưởng lão cấp tốc bay ra ngoài.

Chỉ vẻn vẹn một nén hương, tên trưởng lão kia liền đã quay trở lại, bẩm báo nói:

- Dạ Lạc đã rời khỏi Thí Ma Thành, trở về Thiên Địa Trủng từ mấy ngày trước. Lục Hồng Ngư Lục Lân cũng rời đi từ hôm qua, lúc này hẳn đã ra khỏi Thí Ma chiến trường.

- Ách?

Sắc mặt Lục Ly chợt biến, dự cảm chẳng lành trong lòng càng đậm mấy phần. Ba nhân chứng then chốt nhất đồng thời biến mất? Là chính các nàng rời đi, hay là bị cường hành mang đi?

Lục Ly trầm tư thoáng chốc, khóe miệng bất giác lộ ra một tia giễu cợt.

Bình Luận (0)
Comment