Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Con cháu tự có phúc của con cháu, hết thảy đều có số trời, nên buông xuống thì phải triệt để buông xuống.
Trên mặt trưởng lão chấp pháp lộ ra một tia xấu hổ, khom người với Đại điện chủ, nói:
- Đa tạ điện chủ dạy bảo, Thanh Ưng thụ giáo.
Đại điện chủ đã tiến vào trong thành bảo, hai hàng lông mày trưởng lão chấp pháp lại vẫn không thấy giãn ra. Không sai, hắn đã tái tạo linh hồn, nhưng người Lục gia dù sao cũng là hậu nhân của hắn, rất nhiều người đều đang chảy dòng máu của hắn, nói buông xuống liền có thể buông xuống được ư?
- Người đâu!
Lát sau, hắn cắn răng quát khẽ nói:
- Truyền mệnh lệnh của điện chủ cho tứ đại thế lực, trong vòng mười năm không được đụng tới Lục Ly, Linh Lung Các không được cấp cho Lục Ly bất kỳ trợ giúp nào, cứ để mặc Lục Ly tự sinh tự diệt. Mười năm sau Thí Ma Điện không nhúng tay việc này nữa.
Lời Đại điện chủ truyền ra khắp Thí Ma Thành, rất nhanh trong thành rộ lên một mảnh xôn xao.
Đối với chuyện này Đại điện chủ không đưa ra bất kỳ giải thích nào, đây là điều nằm trong dự liệu của chúng nhân, chỉ là tiếp sau điện chủ lại nói muốn bảo hộ Lục Ly mười năm, việc này tính là vi quy.
Thí Ma Điện không được lẫn vào bất cứ phân tranh nào ở Thần Châu đại địa, đây là thiết luật của Thí Ma Điện. Nếu Lục Ly gia nhập Thí Ma Điện, việc này tự nhiên không còn gì để nói. Nhưng với tình huống hiện giờ, có vẻ như Thí Ma Điện không định thu Lục Ly, hoặc là Lục Ly không nguyện ý gia nhập Thí Ma Điện.
Nếu Lục Ly đã trở lại Thần Châu đại địa, vậy đây chính là phân tranh ở ngoài Thần Châu đại địa, theo lý thuyết Thí Ma Điện không được nhúng tay vào. Lần này Đại điện chủ cường hành đi ra đánh mặt Nhị điện chủ và người tứ đại thế lực, giờ đây lại công khai che chở Lục Ly mười năm, việc này quá tà dị, dẫn lên oanh động cũng là điều bình thường.
Chẳng qua uy vọng của vị Đại điện chủ này quá cao, lại đã tại vị hơn ngàn năm. Một mực luôn là đệ nhất nhân Thí Ma Điện, ai dám ngỗ nghịch ý chí của hắn? Dù sau lưng Nhị điện chủ còn đứng một đám người, nhưng muốn chống đối điện chủ thì quả thực không khác người si nói mộng.
Đại điện chủ chỉ bảo hộ Lục Ly mười năm, hơn nữa còn nói rất rõ ràng, mười năm sau hắn liền mặc kệ không quản. Điều này khiến rất nhiều người không còn bất mãn như trước, thời gian mười năm đối với đa phần đám lão gia hỏa này mà nói thì chỉ tương đương với một lần bế quan mà thôi.
Mười năm thì có thể làm được gì?
Với thời gian mười năm Lục Ly có thể tu luyện được tới Địa Tiên chắc? Mà dù có thật tu luyện tới Địa Tiên lại đã làm sao? Tứ đại thế lực đâu có thiếu Địa Tiên, đến lúc đó chẳng phải vẫn là một chữ “chết”?
Còn có một việc khiến người trong Thí Ma Thành đặc biệt lưu tâm. Chính là vì sao pho tượng Đấu Thiên Đại Đế lại phát sáng? Phải chăng Đại điện chủ đi ra là có liên quan đến dị tượng của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế?
Vấn đề này Đại điện chủ không nói, sợ rằng không ai biết được.
Xem ra Đại điện chủ cũng không định nói, ngay cả trưởng lão chấp pháp đều cũng chỉ đoán được phần nào da lông, dự tính Nhị điện chủ và các trưởng lão còn lại đến cả da lông cũng không biết.
Bất luận thế nào, lần này Lục Ly triệt để nổi danh. Phỏng chừng rất nhanh chuyện lần này sẽ lan truyền ra khắp Thần Châu đại địa, tư liệu về Lục Ly cũng sẽ xuất hiện trong tay tộc trưởng tất cả các đại thế lực.
...
Ngày hôm sau Khương Khinh Linh liền đã tỉnh lại, vừa tỉnh lại nàng lập tức lao ra hỏi dò thị nữ, biết được Lục Ly không chết, nàng mới như trút được gánh nặng.
Nàng tìm đến Khương Thiên Thuận, hỏi xem Lục Ly đang ở đâu? Sau khi biết được Lục Ly bị đưa ra Thí Ma chiến trường, nàng lập tức muốn ra ngoài. Nhưng Khương Thiên Thuận không để nàng đi, ngược lại còn định để nàng ở lại trong Thí Ma Thành tu luyện mười năm.
- Không được! Ta phải lập tức trở lại Linh Lung Các.
Khương Khinh Linh đương nhiên cự tuyệt, giờ nàng chỉ hận không thể lập tức chắp cánh bay đi Bắc Mạc, nhìn xem Lục Ly rốt cục có sao không.
Sắc mặt Khương Thiên Thuận đen lại, dị thường kiên quyết nói:
- Ngươi không được đi đâu cả, nhất định phải ở lại Thí Ma Thành tu luyện mười năm, nếu không... Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
- Hả?
Khương Khinh Linh lập tức hoảng, vốn định cầm cái chết ra uy hiếp, thấy thế vội vàng hỏi:
- Vì sao? Ta đi ra hay không thì liên quan gì tới Lục Ly?
- Ngươi là thiên kiêu tương lai!
Khương Thiên Thuận biên ra một lời nói dối nghe khá là lọt tai, nói:
- Lần này Lục Ly đắc tội quá nhiều người, điện chủ chỉ có thể bảo vệ hắn mười năm. Nếu thiên kiêu tương lai là ngươi cứ suốt ngày bám lấy Lục Ly, đám người Nhị điện chủ sẽ nghĩ thế nào? Liệu có trăm phương ngàn kế muốn giết Lục Ly cho bằng được? Đến lúc đó điện chủ chịu không được áp lực, Lục Ly còn có thể sống?
Khương Thiên Thuận thấy Khương Khinh Linh bị dọa sợ, vội vàng nói tiếp:
- Lần này Điện chủ hạ lệnh, trong vòng mười năm tất cả thế lực không được đối phó Lục Ly, ngoài ra còn có một mệnh lệnh khác, đó là bất kỳ thế lực nào cũng không được trợ giúp Lục Ly, để mặc hắn tự sinh tự diệt, nhất là Linh Lung Các. Nếu ngươi đi Bắc Mạc, vậy chính là gián tiếp trợ giúp Lục Ly. Ngươi suy nghĩ thử xem... Nếu điện chủ biết được chuyện này, Nhị điện chủ lại tạo áp lực, Lục Ly còn có thể sống ư?
- Năm người bọn Cơ Mộng Điềm bị đày đi Huyết Giới lưu vong ba năm, rất có thể sẽ chết ở trong đó. Ngươi tới Bắc Mạc trợ giúp Lục Ly, Luân Hồi Cung U Minh Giáo Bách Hoa Các Lục gia liền có cớ để ra tay, khi ấy chỉ cần len lén phái một tên Địa Tiên đi qua giết chết Lục Ly. Điện chủ bị bức vào thế đã rồi, khẳng định cũng phải thỏa hiệp.
- Bởi thế, ngươi đi ra tìm Lục Ly, không chỉ không giúp được hắn, ngược lại còn hại chết hắn! Ngươi muốn giúp Lục Ly, vậy thì lưu lại Thí Ma Điện tập trung tu luyện. Thực lực ngươi càng mạnh, địa vị ở Thí Ma Điện càng cao, khi ấy thế lực bên ngoài muốn động tới Lục Ly, nhất định sẽ phải cân nhắc xem làm vậy có đắc tội ngươi hay không?