Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 795 - Chương 795: Giết Sạch Toàn Bộ

Bất Diệt Long Đế Chương 795: Giết sạch toàn bộ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vấn đề nằm ở chỗ hình thể Mông Thần quá đặc biệt, vừa xuất hiện sẽ bị người nhận ra là Thái Thản Tộc hoặc hiểu lầm là Mãnh Tượng Tộc. Bất luận là chủng tộc nào, lập tức sẽ dẫn đến Thái Dương Cung chú ý, tiếp đó báo cáo cho các đại gia tộc Trung Châu, sau cùng Mông Thần e là khó thoát khỏi cái chết.

Không dẫn người theo, hắn đi một mình?

Lục Linh khẳng định đang ở Vân Thủy Thành, trong thành nhất định phải có Nhân Hoàng tọa trấn, hắn lẻ loi một mình tiến vào bên trong, khả năng rất lớn sẽ bị giết chết. Đại điện chủ nói bảo vệ hắn mười năm, nhưng người Vân Châu phỏngchừng đều chưa nghe nói qua về hắn. Hắn dám tới Vân Thủy Điện làm loạn, đối phương chỉ cần vung tay một cái liền bóp chết hắn.

- Hai tên phế vật Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều!

Lục Ly thầm mắng, nếu một trong hai người kia đột phá Nhân Hoàng, chuyến này liền có nắm chắc rất lớn. Dù sao bọn hắn cũng không phải đi khai chiến, mà chỉ là đi cứu người.

Chẳng qua.

Nếu Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần đột phá Nhân Hoàng, sợ rằng sớm đã gây sự, thân là Nhân Hoàng, bọn hắn há lại cam tâm khuất dưới tay mình.

- Tam trưởng lão!

Suy nghĩ một lát, Lục Ly quát khẽ nói:

- Đưa tin để Mông Thần tới, mặt khác truyền tin cho Yên phu nhân, hỏi xem Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần đã xuất quan chưa? Có đột phá gì không?

Lần trước lúc Lục Ly đi ra, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều đều đang bế quan, khả năng cao là đang xung kích Nhân Hoàng Cảnh. Chỉ cần một trong hai người đột phá, Lục Ly có thể chắp tay nhường ra vị trí Đại Đế, đổi lại chỉ cần đối phương giúp hắn cứu về Lục Linh.

Tam trưởng lão gật đầu đi ra, Lục Ly ở lại đi tới đi lui trong thành bảo, tâm tình nôn nóng bất an, lo được lo mất.

Đối với Lục Ly mà nói, Lục Linh vừa là tỷ tỷ, lại vừa là mẫu thân, đó là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của hắn. Lục Linh ở bên ngoài chịu nhiều cực khổ như vậy, nếu đã tìm được nàng, vậy thì dù có là Địa Ngục Lục Ly cũng phải nghĩ cách cứu ra cho bằng được.

Nửa canh giờ sau, Mông Thần truyền tống tới, như một pho tượng đá đứng ở bên ngoài thành bảo. Thần niệm Lục Ly quét xung quanh một lượt, xác định không ai ở gần mới trầm giọng nói:

- Mông Thần, ta cần phải đi Vân Châu cứu người, bên kia có cường giả Nhân Hoàng, rất có thể sẽ dẫn phát tranh đấu. Ngươi có thể giúp ta được không?

- Vân Châu?

Mông Thần nhíu mày trầm tư, Lục Ly thấy Mông Thần không lên tiếng, khóe miệng không khỏi lộ vẻ đắng chát, điều này thật ra có chút làm khó đối phương, dù sao một khi thân phận Mông Thần lộ ra ngoài sáng, hắn tất phải chết không nghi ngờ.

- Nếu không được thì thôi!

Chờ giây lát, thấy Mông Thần vẫn chưa mở miệng, Lục Ly có chút thất vọng thở dài nói.

Mông Thần ngẩng đầu nhìn vào mắt Lục Ly, nói:

- Nếu chỉ là cứu người thì vấn đề không lớn, nhưng sau khi cứu người xong, phỏng chừng thân phận ta sẽ bại lộ. Đến lúc đó chúng ta trốn về Hoang giới, đại gia tộc Trung Châu hẳn rất nhanh sẽ phái người đến, khi ấy chúng ta phải làm thế nào? Phong bế tất cả thông đạo Hoang giới, đóng cửa không ra? Vậy sau này chúng ta lấy đâu ra linh tài tu luyện.

- Ách?

Lục Ly thoáng chút kinh ngạc, ngữ điệu Mông Thần có vẻ rất nhẹ nhàng, tựa hồ cứu người đối với hắn mà nói chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, nãy giờ chỉ là đang cân nhắc vấn đề sau khi cứu người mà thôi.

Mông Thần thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt Lục Ly, thân hình hắn đột nhiên lấp lánh quang mang, xương cốt không ngừng phát ra tiếng rền vang. Tiếp đó dưới ánh mắt thất kinh của Lục Ly, hắn không ngừng thu nhỏ, hình thể không khác Nhân tộc bình thường là bao. Thậm chí sừng nhọn trên đầu đều rụt vào, trừ làn da có chút quái dị ra thì đã không có khác biệt quá lớn với Nhân tộc.

- Cái này?

Lục Ly nhìn mà trợn mắt líu lưỡi, Mông Thần vốn cao hơn mười trượng, lại bỗng chốc biến còn một mét tám, điều này quả thực khiến người quá khó để tin tưởng.

- Ở thời kỳ Thượng Cổ, vạn tộc tranh hùng, chiến loạn phân tranh không ngừng, các tộc vì tiếp diễn và sinh tồn đều phải nghĩ hết mọi cách cảm ngộ thiên địa pháp tắc, sáng tạo ra vô số bí thuật, loại bí thuật này của ta ở thời thượng cổ còn không được tính là hàng cao cấp.

Thân hình Mông Thần lần nữa lấp lánh quang mang, dần dần biến lớn trở lại, đồng thời giải thích nói:

- Ta có thể sử dụng bí thuật biến hình, ngoài ra ta còn có một loại thuật liễm tức rất cao minh, có thể che dấu cảnh giới bản thân. Chỉ cần ta không ra tay, Nhân Hoàng đều không cảm ứng được. Bởi thế nếu chỉ là cứu người, độ khó hẳn sẽ không lớn.

Thấy được thần sắc kích động trên mặt Lục Ly, tròng mắt lồi cả ra, Mông Thần lại rót cho hắn một chậu nước lạnh:

- Đừng cao hứng quá sớm, ta không ra tay thì không sao, nhưng một khi ra tay tất phải biến về bộ dạng bản tôn, như thế nháy mắt liền sẽ bại lộ. Nếu may mắn, chúng ta có thể trốn về được, nhưng trốn về được rồi, phỏng chừng rất nhanh cường giả Trung Châu cũng sẽ tìm tới Bắc Mạc!

- Không sao!

Lục Ly lại chẳng mấy để ý, phất phất tay nói:

- Hiện tại đã không có cường giả đại gia tộc nào dám tới Bắc Mạc, có một cường giả chí tôn bảo vệ ta mười năm. Trong mười năm này ta có thể đi ngang, ai dám đến Bắc Mạc gây chuyện, ta đánh tới gia tộc, chém tận giết tuyệt con cháu bọn hắn.

Chân trần không sợ ướt giày!

Lệnh từ Đại điện chủ hẳn đã truyền khắp các đại thế lực Trung Châu, nhất là bốn đại thế lực chắc hẳn đều thu được cảnh cáo. trong vòng mười năm này ai dám quang minh chính đánh giết Lục Ly, như vậy kẻ đó chính đang khiêu hấn uy quyền của thiên hạ đệ nhất nhân, Đại điện chủ Thí Ma Điện!

Tại vị hơn một ngàn năm, uy danh điện chủ Thí Ma Điện sớm đã thăm căn cố đế trong đầu rất nhiều gia tộc. Đừng nói chỉ bảo vệ Lục Ly mười năm, dù có bảo vệ hắn một trăm năm, bảo vệ cả một đời, ngoài mặt các gia tộc cũng sẽ không có bất cứ dị nghị nào, chí ít bên ngoài sẽ không ai dám đi tìm Lục Ly gây sự, trừ phi muốn bị diệt tộc!

Bởi thế hiện tại Lục Ly không e sợ mười hai Vương tộc, ai dám đại náo ở Bắc Mạc, hắn liền dám một thân một mình đánh tới gia tộc bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment