Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Vân Thủy Điện triệu tập tất cả võ giả của các thế lực phụ dung, tụ tập hết về lại trong ba tòa thành lớn là Vân Thủy Thành, Vân Phong Thành, Vân Hỏa Thành. Ba tòa đại thành tạo nên thế tam giác, hô ứng lẫn nhau. Lúc này cả ba tòa đại thành đều đã phong kín, bất kỳ ai cũng không phải ra vào, đại bộ phận con dân trong thành đều bị chuyển dời đi ra, trong thành toàn là binh sĩ, muốn trà trộn tiến vào sẽ tương đối khó khăn.
Bởi vì thành trì phong tỏa, bên ngoài cơ hồ không thu được quá nhiều tin tức, đối với quân tình trong ba tòa đại thành hoàn toàn không mấy rõ ràng.
- Tỷ tỷ đang ở trong tòa thành nào?
Lục Ly nhíu mày, cứu người sẽ không quá khó, chỉ là phải khóa chặt được hành tung của Lục Linh, sau khi tìm được Lục Linh liền lập tức cứu người thoát ra. Lúc này Vân Thủy Điện đang phải đối mặt với tình thế cực kỳ nghiêm trọng, chắc chắn sẽ không làm lớn chuyện, dù sao Lục Linh hẳn cũng không quá quan trọng đối với Vân Thủy Điện.
Nhưng giờ lại không xác định được Lục Linh đang ở trong tòa thành nào, nếu bọn hắn ra tay lung tung, đánh rắn động cỏ, sẽ khiến Vân Thủy Điện hiểu lầm. Khi ấy tình thế sẽ càng phức tạp, bọn hắn lại không thể quang minh chính đại khai chiến với Vân Thủy Điện được.
- Có địa đồ không?
Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, Dạ Tra là thám báo cực lợi hại, chuyện như thế làm sao có thể không nghĩ tới. Hắn lập tức lấy ra một tấm địa đồ, chỉ vào ba tòa thành trì nói:
- Đây là Vân Thủy Thành, tổng bộ Vân Thủy Điện, nơi này tuyệt đối có Nhân Hoàng tọa trấn, rất có thể là điện chủ của bọn hắn. Nơi này và nơi này theo thứ tự lần lượt là Vân Phong Thành và Vân Hỏa Thành.
Lục Ly nhìn chăm chú một lượt, phát hiện ba tòa thành trì cách nhau không quá xa, quả thực thành thế tam giác hô ứng lẫn nhau. Địch nhân tấn công bất kỳ một tòa thành trì nào, hai tòa thành trì còn lại đều có thể lập tức cứu viện, hơn nữa trong thành còn có truyền tống trận, cường giả rất nhanh liền sẽ truyền tống đến được.
- Chúng ta đi nơi này!
Lục Ly chỉ vào một thành nhỏ nằm giữa ba tòa thành trì nói:
- Chúng ta lẻn vào trong thành, sau đó bắt lại mấy tên cường giả Vân Thủy Điện, tra hỏi tin tức, xem rốt cục tỷ tỷ ta đang ở trong tòa thành nào.
- Không thể tới chỗ này!
Mông Thần nhìn mấy lần lại lắc đầu nói:
- Đây mặc dù chỉ là một tòa thành nhỏ, lại nằm ngay chính giữa ba tòa đại thành, khẳng định sẽ có vô số thám báo ba đại thế lực nhắm đến. Vân Thủy Điện tuyệt sẽ không để mặc kẻ địch lẻn vào phúc địa của mình, bởi vậy tòa thành nhỏ này cũng nguy hiểm không khác gì ba tòa đại thành.
Lục Ly nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, thế là quay mắt nhìn sang Mông Thần hỏi:
- Vậy chúng ta đi đâu?
- Nơi này!
Ngón tay Mông Thần chỉ lên một ngọn núi cao trên địa đồ, giải thích nói:
- Ngọn núi này cũng nằm ở giữa ba tòa đại thành, dự tính thám báo song phương cũng rất nhiều. Chẳng qua nơi đây địa hình phức tạp, có Kha Mang đi cùng, chúng ta có thể bố trí một ảo cảnh, nhẹ nhàng tiềm nhập vào. Trong núi hẳn có rất nhiều thám báo, chúng ta tùy tiện bắt lại vài người Vân Thủy Điện, tra hỏi quân tình.
Lục Ly tử tế nhìn mấy lượt, lại nhìn tên ngọn núi kia, sau đó thu lại địa đồ gật đầu nói:
- Được rồi, vậy chúng ta liền đi Vân Vụ Sơn!
Vân Vụ Sơn rất nổi danh ở Vân Thủy Vực, sơn mạch này cao ngất dị thường, quanh năm mây mù bao phủ, phong cảnh trên đó cũng tuyệt đẹp, không khác gì tiên cảnh.
Hai đại gia tộc Vân Thủy Điện đều kiến tạo biệt viện ở chỗ này, trước kia rất nhiều nữ quyến cư ngụ trên đây, ngoài ra còn có một ít trẻ nhỏ, bởi vì trên núi có một số Huyền thú, có thể giúp cho bọn trẻ rèn luyện kỹ năng chiến đấu.
Đại chiến diễn ra, Huyền thú trong Vân Vụ Sơn gần như biệt tăm biệt tích, mây mù trên núi lại quá nồng, cộng thêm vị trí đặc thù nằm giữa ba tòa đại thành, tự nhiên liền biến thành nhạc viên cho trinh sát thám báo. Ba đại thế lực phía Ngân Lang Sơn phái tới rất nhiều thám báo tiềm phục ở trên núi, Vân Thủy Điện hết cách, đành cũng phải thám báo ra tiêu diệt, bởi thế chẳng mấy chốc Vân Vụ Sơn đã biến thành chiến trường giữa thám báo hai bên.
Hôm nay, trong Vân Vụ Sơn lại xuất hiện thêm một nhóm khách lạ tới thăm!
Năm người đám Lục Ly tiềm phục lên núi, mới chỉ đi vẻn vẹn một canh giờ đã gặp phải ít nhất mười tiểu đội trinh sát. Bởi vì tình huống bất minh, Dạ Tra không dám loạn giết người, đành phải trước dẫn theo mấy người Mông Thần Lục Ly tránh đi.
Một đường tiến tới, cục diện càng lúc càng gian nan, Dạ Tra đều có chút khổ không thể tả. Nếu so sánh trinh sát với chuột, như vậy Vân Vụ Sơn này quả thực là một ổ chuột, khắp nơi toàn là chuột đồng chuột cống chạy loạn.
Được cái có một phát hiện khiến Dạ Tra Lục Ly không khỏi thở phào!
Chuột trên núi không phải một tổ, mà là hai ổ, hai ổ này còn đang không ngừng đánh nhau. Sau hai lần bắt gặp cảnh trinh sát đôi bên khai chiến, còn tận mắt chứng kiến rất nhiều thi thể. Lục Ly dần yên tâm, hắn vung tay hạ lệnh, nếu thực sự tránh không được, vậy liền trực tiếp giết chết.
Dạ Tra vẫn rất cẩn thận, dù ra tay giết chết mấy tên trinh sát cũng ngụy trang kỹ càng một phen, bằng không một Quân Hầu Cảnh như hắn ra tay, rất dễ dàng nhìn ra sơ hở, phải biết trinh sát song phương có rất ít người là Quân Hầu Cảnh.
Cứ vậy, cả đám vọt thẳng vào sâu trong núi, Dạ Tra nhẹ nhàng tìm đến một sơn động kín đáo. Rất thú vị chính là, trong sơn động cũng có mấy tên thám báo đang ẩn núp, là người phía ba đại thế lực, tất cả đều bị Dạ Tra giết sạch.
- Kha Mang, giao cho ngươi!
Mông Thần phóng thích thần niệm quét nhìn một phen, sau đó liền quyết định hạ trại ở chỗ này, hắn phất tay ra hiệu Kha Mang hành động, lấy ra một ít trận thạch, bắt đầu bố trí huyễn cảnh.
Kha Mang bố trí huyễn cảnh rất nhanh, chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, ngoài cửa động đã tràn ngập mây mù, liếc mắt nhìn qua căn bản thấy không rõ bên trong là sơn động.
- Không sai!
Đợi khi bố trí xong xuôi, thần niệm Mông Thần quét nhìn một phen, hài lòng gật đầu nói:
- Quả nhiên trò giỏi hơn thầy, Kha Mang còn lợi hại hơn cả gia gia ngươi.