Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trừ phi là con em đại gia tộc, chứ với gia tộc nhỏ hoặc chủng tộc bình thường, đến cả tộc trưởng đều không có.
Nếu thật có thể nắm được tiểu thế giới này, bằng vào những xương cốt kia, bọn hắn liền đã lời to.
Hiện tại Linh Lung Các đã không còn giao dịch với Lục Ly, may mà Lục Linh được đến Vân Châu, hắn có thể thông qua Lục Linh tiến hành giao dịch với U Châu Lương Châu. Từ Vân Châu đi Trung Châu cũng rất tiện, chỉ bằng Luân Hồi Cung thì làm sao có thể hoàn toàn phong tỏa Vân Châu? Làm sao có thể ngăn cản hết thảy đại gia tộc Trung Châu làm ăn
với Lục Linh Lục Ly?
Chỉ cần nắm trong tay món đồ đủ tốt, có thể được lợi, rất nhiều gia tộc dù phải liều mạng đắc tội Luân Hồi Cung cũng sẽ bí mật làm ăn với bọn hắn.
Lục Linh khoát tay nói:
- Mọi người đừng cao hứng quá sớm, tình hình tiểu thế giới thế nào, chúng ta còn chưa hoàn toàn thăm dò kỹ càng, những sự tình này đợi sau hẵng đó.
Hưu
Một đạo bóng đen xông ra từ trong hẻm lại, thân ảnh Dạ Tra ngưng hiện bên người Lục Ly, Lục Ly vội hỏi:
- Tình hình thăm dò được đến đâu rồi?
- Còn chừng năm sáu ngàn con Hỏa Báo, tối thiểu phải một ngày nữa mới có thể tiêu diệt hết sạch, được cái đầu bên kia hẻm núi đã không thấy có Hỏa Báo tiếp tục tuôn ra.
Dạ Tra báo lại tình hình, Lục Linh khẽ gật đầu, trong hạp cốc toàn là quái vật, vậy nhưng Dạ Tra vẫn có thể tới lui tự do, Thanh Loan Tộc quả nhiên là trinh sát đỉnh cấp trên thế giới này.
Vẫn còn cần một ngày, Lục Ly và Lục Linh đều yên tâm. Chỉ cần không có Hỏa Báo tiếp viện, bọn hắn liền tạm thời giữ vững được lối vào thông đạo, còn về chuyện tiếp sau, vậy thì phải chờ diệt hết đám Hỏa Báo kia rồi tính.
- Hỏa Báo?
Lục Ly khá là tán đồng cách gọi này, thần niệm hắn tiến vào trong hạp cốc, phát hiện những Hỏa Báo kia có được năng lực phòng ngự vô cùng khủng bố. Nếu không phải là công kích từ Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh bình thường muốn đánh giết e rằng độ khó sẽ không nhỏ.
- Ta đi hỗ trợ!
Mông Thần nghỉ ngơi một lát, khôi phục được ít nhiều, lập tức lần nữa tiến vào trong hẻm núi. Đám người Nghiệp Cơ nghĩ nghĩ liền cũng vọt vào theo, bọn hắn là chủng tộc đặc thù ở Hoang giới, đều có được thủ đoạn riêng, hoàn toàn có thể dựa vào thần thông trợ giúp mấy tên Nhân Hoàng tăng nhanh tốc độ tiêu diệt Hỏa Báo.
Lục Ly vốn cũng định tiến vào chiến đấu một phen, thông qua đó tiến một bước tu luyện bí thuật Toái Hồn. Chỉ là hẻm núi không quá rộng, hắn đi vào sẽ chỉ khiến đám Nhân Hoàng càng thêm bó tay bó chân, thế là bèn dứt khoát đứng yên chỗ này.
Chúng nhân chờ đợi bên ngoài hẻm núi, ba canh giờ sau, Kha Mang rốt cục ngừng tay, thần sắc rất là mệt mỏi. Tay hắn đánh ra mấy đạo Huyền lực, mặt đất bên ngoài hẻm núi đột nhiên lấp lánh ánh sáng trắng, cảnh sắc bỗng hoàn toàn biến dạng.
- Không sai, lợi hại!
Lục Linh quét mắt nhìn qua, trong mắt lộ ra một tia dị sắc. Chúng nhân quay đầu nhìn quanh một lượt, ai nấy đều kinh ngạc không thôi. Lục Ly giơ ngón tay cái lên tán thưởng nói:
- Thần hồ kỳ kỹ!
Bên ngoài hẻm núi vốn là một dải đất bằng tương đối rộng, lúc này cảnh sắc lại đã hoàn toàn biến dạng, chuyển thành một vực sâu khủng bố. Từ bên này nhìn lại, vực sâu hun hút không thấy đáy, phía dưới âm khí mù mịt, hồng quang ngất trời, nhưng khiến người cảm thấy kinh kỳ nhất chính là... vừa đưa mắt nhìn xuống vực sâu, trong lòng liền bất giác dâng lên cảm giác nguy hiểm chí mạng.
Bố trí ảo cảnh, cái này không tính khó. Nhưng bố trí huyễn cảnh khiến cho tất cả mọi người không cảm ứng được cấm chế ba động, chỉ cảm thấy nơi đây thật có một vực sâu hun hút, vậy mới thật lợi hại.
Đương nhiên điểm then chốt nhất vẫn là nguy cơ chí mạng kia, xem ra huyễn cảnh còn có thể ảnh hưởng linh hồn võ giả, điểm này vô cùng khủng bố. Kha Mang tuổi còn trẻ, nhưng Thiên Huyễn Thuật đã siêu việt Kha Lư, thiên tài vạn năm có một của Thiên Huyễn Tộc quả nhiên danh bất hư truyền.
- Mông Thần, thả mấy con Hỏa Báo qua đây xem thử!
Lục Ly ra hiệu chúng nhân rời khỏi lối vào hẻm núi, hắn muốn kiểm trắc thử xem huyễn cảnh này có thể dọa sợ Hỏa Báo hay không. Đồng thời còn là để kiểm tra linh trí của đám Hỏa Báo này.
Chúng nhân thối lui đến bờ bên kia ảo cảnh, từ bên này quan sát hẻm núi thì không bị ảnh hưởng, có thể nhẹ nhàng thấy được toàn bộ cảnh vật trong hạp cốc, huyễn cảnh sẽ chỉ nhắm đến quái thú lao ra từ trong hẻm núi mà thôi.
Mấy người Mông Thần cố ý thả một hai con Hỏa Báo lao đến, Mông Thần còn chủ động vung cước đá bay một con Hỏa Báo lăn đến bên mép vực sâu huyễn cảnh.
Hưu
Ánh mắt con Hỏa Báo kia lộ ra vẻ hoảng sợ, lập tức bò dậy, liếc nhìn vực sâu huyễn cảnh một cái rồi thối lui theo đường cũ. Hai con Hỏa Báo còn lại cũng tương tự, nhìn thấy vực sâu huyễn cảnh phía đằng xa liền quay đầu, phóng vút về lại chỗ đám người Mông Thần.
- Không sai!
Lục Ly thấy được rất rõ ràng vẻ hoảng sợ trong mắt mấy con Hỏa Báo, không khỏi càng thêm hài lòng đối với huyễn cảnh Kha Mang bố trí ra. Lần này dù phía bên kia hẻm núi tới càng nhiều Hỏa Báo, bọn hắn đều có thể dựa vào huyễn cảnh để dọa lui, chí ít thông đạo ra vào thế giới này sẽ được an toàn.
- Đợi tiêu diệt xong toàn bộ Hỏa Báo, làm phiền Kha Mang tới miệng hẻm núi bố trí thêm một huyễn cảnh tương tự.
Lục Ly dặn dò Kha Mang một tiếng, chỉ cần đầu bên kia hẻm núi cũng bố trí cấm chế, trong này liền có thể dựng làm đại bản doanh. Sau đó dựa vào đại bản doanh này chậm rãi khuếch trương, cuối cùng chiếm lĩnh cả thế giới.
Thế giới này rất lớn, thiên tài địa bảo khẳng định sẽ có không ít, đây chính là tài nguyên vô tận, có thể bồi dưỡng không biết bao nhiêu cường giả. Hơn nữa nơi này có thể tính là một đường lui khác, Hoang giới nối liền với nơi này, mười năm sau dù không địch lại bốn đại thế lực, bọn hắn có thể lui vào Hoang giới, hủy đi thông đạo nối thông với bên ngoài, có linh tài ở tiểu thế giới này và Hoang giới, liền đủ cho bọn hắn thoải mái tồn tại và phát triển.