Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rốt cuộc Bắc Mạc cũng không có quá nhiều bí mật, chỉ cần Hoang giới không bị lộ, những chuyện còn lại dù có bị thám báo Trung Châu dò là được cũng không sao.
Lục Ly để Vũ Hóa Thần bình thường không việc gì thì tới tọa trấn bên ngoài lối vào Hoang giới, chỉ cần Hoang giới không có thám báo lẻn vào, những nơi còn lại dù có bị thám báo của các đại thế lực Trung Châu thẩm thấu đều có thể tạm chấp nhận.
Mệnh lệnh hạ xuống, toàn bộ cường giả Bắc Mạc đều xuất động, đám người Tử Hoàn Kiều Bạch Lãnh đều có vẻ rất hưng phấn. Trước kia đối với bọn hắn mà nói, Hoang giới chính là tồn tại không khác gì cấm địa, hiện tại Lục Ly rốt cục đã cam lòng để bọn hắn tiến vào.
Lục Linh để Hồ Lang đích thân trở về triệu tập Quân Hầu Cảnh Vân Châu. Đương nhiên sẽ không triệu tập toàn bộ đến đây, làm vậy sẽ chỉ dẫn lên các đại thế lực Lương Châu U Châu để ý. Song dù chỉ là triệu tập một nửa, nhân số tối thiểu cũng phải hơn nghìn người.
Truyền tống trận được tu kiến rất nhanh, đợi khi nhóm Quân Hầu Cảnh Vân Châu được chuyển tới, truyền tống trận nơi miệng núi lửa đã được dựng xong.
- Nhiều Quân Hầu Cảnh vậy ư? Ồ, không ngờ còn có cả mấy tên Nhân Hoàng?
Đám người Tử Hoàn Kiều Bạch Lãnh Minh Vũ vừa tiến vào, lập tức bị cảnh tượng trước mắt hù sợ. Bọn hắn là nhân vật đỉnh phong ở Bắc Mạc, không ngờ vào đến chỗ này, đứng trước mặt đám cường giả Hoang giới Vân Châu kia thì lại thành là hạng lót đáy.
- Tiến vào trong Hỏa Ngục đi!
Lục Ly và Lục Linh đang ở bên trong tiểu thế giới được đặt tên là “Hỏa Ngục”, chuyện bên ngoài toàn do Dạ Tra và Mông Thần an bài, hai người không ngừng thúc đẩy võ giả tiến vào Hỏa Ngục.
Đám Tử Hoàn Kiều Tử Hoàn Ninh Bạch Lãnh Minh Vũ men theo thông đạo, nối đuôi nhau tiến vào trong Hỏa Ngục. Trong Hỏa Ngục bên trong đã được bố trí sẵn doanh trướng. Miệng hẻm núi dựng lên thần trận, sơn cốc này xem như đại bản doanh, được dùng làm nơi hưu chỉnh nghỉ ngơi và trị liệu thương thế.
- Đại Đế!
Đám Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc tiến vào, nhìn thấy Lục Ly, lập tức quỳ xuống hành lễ. Lục Ly khoát ta ra hiệu chúng nhân không cần đa lễ, hắn cũng không giải thích quá nhiều mà chỉ để mọi người vào trong doanh trướng nghỉ ngơi, chờ tất cả võ giả tới đông đủ rồi tính tiếp.
Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc và Hoang giới đã tới gần đông đủ, Vân Châu cũng tới gần nửa, còn có hơn phân nửa vẫn đang trên đường truyền tống đến.
Qua hơn nửa ngày, tất cả mọi người đều tới đông đủ. Phía Vân Châu quả nhiên đến hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, so ra thì số võ giả Bắc Mạc và Hoang giới quả thực không đáng là gì.
Đa số Quân Hầu Cảnh Vân Châu đều có chút nghi hoặc, không biết tại sao lại bị triệu tập tới nơi này. Nhưng mấy người Hồ Lang Khuất Thừa Lục Linh đều ở đây, bọn họ sao dám nói lung tung?
Lục Ly nhìn sang Lục Linh một cái, kẻ sau đi ra, quét nhìn đám đông đen nghịt trước mặt, nói:
- Nơi này tên Hỏa Ngục, là một tiểu thế giới. Mục đích triệu tập các ngươi tới đây chính là để chinh phục tiểu thế giới này. Nơi này có vô tận linh tài, có bảo vật đếm không xuể, đương nhiên nơi này còn có rất quái thú khủng bố.
- Nơi này rất nguy hiểm, có lẽ một năm sau, hơn phân nửa những người đứng ở đây sẽ mất mạng. Nhưng ta có thể cam đoan, chỉ cần các ngươi sống sót, thực lực tuyệt đối có bước nhảy vọt về chất, đồng thời linh tài mà các ngươi có thể được đến hoàn toàn đủ cho các ngươi tiêu pha mấy đời!
- Giờ ta tuyên bố mấy điểm, ở trong này phải tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh, không được tàn sát lẫn nhau, có bất kỳ ân oán gì cứ báo lên, chúng ta sẽ đứng ra phán quyết. Ai dám tự tiện động võ, mưu hại chiến hữu, giết không cần luận!
Nói xong, Lục Linh quét mắt nhìn sang Hồ Lang, quát khẽ nói:
- Hồ Lang Thượng Tướng Quân!
Hồ Lang đứng ra, sát khí tung hoành liếc nhìn một vòng nói:
- Ý của Thánh Nữ chính là ý của chúng ta, bốn người chúng ta đều sẽ tọa trấn ở chỗ này, ai dám làm loạn, giết không cần luận!
Chúng nhân thấy bốn tên Nhân Hoàng đều sát khí đằng đằng, không ai dám thở mạnh. Ở trước mặt cường giả Quân Hầu Cảnh Vân Châu, Lục Linh không thể tự xưng là chúa tể Vân Châu, còn phải cần những Nhân Hoàng này đứng ra chấn nhiếp.
Người Hoang giới có Mông Thần thống soái, người Bắc Mạc thì không ai dám ngỗ nghịch ý tứ Lục Ly. Đương nhiên, Hoang giới và Bắc Mạc thật ra chẳng được mấy người, Vân Châu tới nhiều cường giả như vậy, ai còn dám đi ra gây sự, bọn hắn còn sợ cường giả Vân Châu bắt nạt phía mình.
Lục Linh mưu trí chiến lược chiến thuật đều xuất chúng, Lục Ly giao lại quyền chỉ huy đại quân cho nàng. Lục Ly muốn đích thân xuất chiến, đề thăng chiến lực, dù sao lần này chủ yếu vẫn là cường giả Vân Châu xuất lực, hắn cũng không tiện điều động.
Người Vân Châu nhìn thấy đám Mông Thần Nghiệp Cơ, trong lòng đều không khỏi có chút nghi hoặc xen lẫn cừu thị. Dù sao đây cũng là chủng tộc viễn cổ, Nhân tộc và chủng tộc viễn cổ lại là đối thủ truyền kiếp, không ngờ lần này lại cùng sóng vai tác chiến?
Nhưng có mấy đại Nhân Hoàng ở đây, ai cũng không dám nói gì, không dám lộ ra chút địch ý nào.
Lục Ly chia đội ngũ làm mười tiểu đội, võ giả Hoang giới và Bắc Mạc thành một tiểu đội riêng. Miễn cho phát sinh xung đột với phía Vân Châu, mới đầu thì còn chưa cần chiến thuật gì cả, cứ xông lên tiêu diệt toàn bộ đám Hỏa Báo nằm gần quanh đại bản doanh là được.
- Tất cả đi ra hẻm núi!
Lục Linh hạ lệnh, hơn ngàn võ giả tiến ra ngoài hẻm núi, Dạ Tra xuất động thám báo đi trước hấp dẫn tới một ít Hỏa Báo.
Đối với Hỏa Báo, đại quân còn chưa quen thuộc, Lục Linh chuẩn bị để mấy tên Nhân Hoàng chiến đấu trước với đám Hỏa Báo. Để đại quân dần hiểu rõ, như thế mới không đến nỗi không kịp trở tay, tử thương thảm trọng.
Chúng nhân chen chúc nơi miệng hẻm núi, rất nhanh Dạ Tra liền đưa tới mấy trăm con Hỏa Báo, tốc độ Dạ Tra thả chậm, đợi khi đến miệng hẻm núi mới tăng tốc vọt thẳng vào.
Thần trận nơi miệng hẻm núi rất thần kỳ, từ hẻm núi bên này nhìn sang, hoàn toàn không thấy có huyễn cảnh. Bởi thế chúng nhân đều thấy được đám Hỏa Báo vọt tới, cảm nhận được khí tức bạo ngược trên thân Hỏa Báo, ai nấy đều nắm chặt binh khí, tùy thời chuẩn bị ra tay.