Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860: Cục Diện Thất Khống

Bất Diệt Long Đế Chương 860: Cục diện thất khống

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Chúng Quân Hầu Cảnh nín thở, không dám thở mạnh, vô số người phóng thích thần niệm khóa chặt đòn tấn công của đám Nhân Hoàng, một khắc cũng không dám dời.

Thực lực Hỏa Báo bình thường quá yếu, đám Nhân Hoàng này chưa cần phóng thích toàn lực, thậm chí không cần phóng thích huyết mạch và áo nghĩa tấn công. Lúc này đối phó Hỏa Báo Vương, ai nấy lại đều dốc hết toàn lực ứng phó, cơ hội khó được như vậy bọn hắn làm sao có thể bỏ lỡ?

Rầm rầm rầm

Lục Ly đặc biệt chú ý tới công kích của Đồ Hận, lão Lục Đồ gia, người này không có binh khí, chỉ đánh ra từng thủ chưởng khổng lồ. Trong những đại thủ chưởng kia có quang mang màu vàng lấp lánh, ngoài ra còn có hào quang màu xanh đen vờn quanh, mỗi lần đánh ra đều sẽ dẫn lên không gian chấn đãng mãnh liệt.

Đại thủ chưởng của hắn đi qua đâu, không gian bốn phương tám hướng nơi đó đều sẽ rung động kịch liệt, kích phát từng đạo vân sóng, tựa như gợn nước khuếch tán ra xung quanh, nhìn hết sức rõ ràng.

Những vân sóng này khiến hắn nhớ lại gợn sóng từng nhìn thấy lúc cảm ngộ bí thuật Toái Hồn, sóng chấn động của Toái Hồn cũng là được đến dẫn dắt từ gợn nước. Lúc này chứng kiến đại thủ chưởng khiên động sóng không gian chấn đãng khiến hắn bất giác có chút xúc động.

Chẳng qua...

Những xúc động này Lục Ly chưa thể liên hệ được với bí thuật Toái Hồn, cảm giác vẫn cứ mơ mơ hồ hồ, như ẩn như hiện, bắt không được chân đế. Thế nên ánh mắt hắn dần có chút mông lung, xuất thần.

Hỏa Báo Vương rất mạnh!

Song bên này có tận sáu tên Nhân Hoàng, ba tên Nhân Hoàng trong đó đều có đòn tấn công mang tính trói buộc. Vô luận công kích của ai đánh trúng, tốc độ Hỏa Báo Vương đều sẽ giảm mạnh, như thế công kích từ những người còn lại có thể lập tức bồi theo, đánh bay Hỏa Báo Vương.

Oanh

Hư Không Quỷ Trảo của giáo chủ Thiên Liên Giáo đánh hụt, nện xuống mặt đất, dẫn lên mặt đất rung động kịch liệt, trời đất theo đó cũng quay cuồng. Nơi mặt đất bị nện trúng hiện ra một hố to sâu không thấy đáy, bụi đất tung bay cuồn cuộn, khiến đám võ giả trong hạp cốc đều không khỏi cả kinh.

- Cẩn thận chút, đừng chấn hỏng huyễn cảnh!

Lục Linh khẽ kêu một tiếng, đám người Kha Mang vội vàng đi ra củng cố huyễn cảnh, phải biết bên ngoài còn kéo tới không ít Hỏa Báo. Nhưng nguy hiểm hơn cả vẫn là con Hỏa Báo Vương kia, một khi huyễn cảnh bị chấn hỏng, Hỏa Báo Vương xông tới, sợ rằng hơn ngàn người trong đây sẽ không mấy người có thể trốn thoát được về Hoang giới.

- Chấn động, chấn động, chấn động...

Lục Ly đứng nơi miệng hẻm núi, ngay sát bên người Lục Linh, miệng không ngừng thì thào.

Lục Linh liếc sang nhìn hắn mấy lần, thấy hắn cứ đứng ngây ra đó, lập tức vội vàng dặn người xung quanh đừng tới quấy rầy Lục Ly. Cường giả chiến đấu rất dễ dẫn lên võ giả xúc động, nếu Lục Ly có thể cảm ngộ được điều gì từ trong đó, vậy liền không gì tốt bằng.

Rầm rầm rầm

Chiến đấu phía ngoài vẫn đang rất kịch liệt, sáu đại Nhân Hoàng phối hợp càng lúc càng ăn ý, hiện tại đã không còn xuất hiện tình cảnh Mông Thần bị một chiêu từ Hỏa Báo Vương kích thương như vừa rồi.

Hỏa Báo Vương cuối cùng đã bị thương, mặc dù không có máu tươi chảy ra, nhưng trên thân đã xuất hiện từng đạo vết rách, hơn nữa rõ ràng tốc độ đã chậm đi mấy phần.

Sáu đại Nhân Hoàng càng thêm hưng phấn, gai nhọn trên đầu Hỏa Báo Vương tuyệt đối có thể tính là huyền khí Thánh giai. Mức độ sắc bén cứng cỏi không thua gì huyền khí Thánh giai, có thể nhẹ nhàng đâm xuyên nhục thân Mông Thần, bản thân điều này đã là một chuyện vô cùng khủng bố.

Chẳng qua, rõ ràng muốn đánh giết Hỏa Báo Vương thì vẫn cần thời gian, cứ theo như tiến triển hiện tại, ít nhất phải mất nửa canh giờ.

Song sáu đại Nhân Hoàng vẫn không gấp gáp, Hỏa Báo Vương phòng ngự rất mạnh, lấy mức độ tấn công như của bọn hắn mà muốn thoáng chốc đánh giết thì quá khó. Dù sao Hỏa Báo dưới kia cũng không tạo nên uy hiếp gì, bọn hắn hoàn toàn có thể từ từ mài chết Hỏa Báo Vương.

- Chấn động, chấn động, sóng chấn động...

Lục Ly còn đang không ngừng thì thào, trong lòng hắn ẩn ẩn có một tia xúc động, lại thủy chung không bắt được yếu điểm. Cảm giác cứ như trước mặt có một con đường lớn nối thẳng lên trời, chỉ là lúc này lại bị một tầng giấy cửa sổ ngăn cách, không xuyên phá tầng giấy cửa sổ kia, hắn vĩnh viễn không cách nào bước lên được đại đạo thông thiên kia.

Thời gian từ từ trôi qua, ba nén hương sau, vết thương trên thân Hỏa Báo Vương càng lúc càng nhiều, tốc độ càng lúc càng chậm. Giờ đây tốc độ của hắn so với lúc trước chí ít đã chậm mấy lần, không nhanh hơn được Hỏa Báo bình thường là bao.

Chúng nhân thở phào một hơi, chỉ cần đánh giết được con Hỏa Báo Vương này, ngoài kia chỉ còn lại một con Hỏa Báo Vương nữa, đánh giết chỉ là chuyện sớm muộn.

Một khi kích sát được hai con Hỏa Báo Vương, tất cả linh tài địa bảo xung quanh liền đều nằm trong túi bọn hắn, phương viên ngàn vạn dặm quanh đây chính là một khoản tài phú lớn bằng trời.

- Hả?

Lục Linh đột nhiên phát hiện Lục Ly khoanh chân ngồi xuống, trên mặt nàng không khỏi lộ ra hỉ sắc, ánh mắt nhìn Hỏa Báo Vương nơi xa cũng nhu hòa mấy phần.

Lục Ly đã tu luyện ở chỗ này hơn một tháng, ngày đêm đánh giết Hỏa Báo, thôi diễn lĩnh hội không ngừng nghỉ, nhưng phải mãi đến hôm nay, nhờ sự xuất hiện của Hỏa Báo Vương, rốt cục cũng có được một tia cảm ngộ.

Mặc dù không biết đến cùng Lục Ly đã cảm ngộ ra được gì, nhưng chỉ cần có được cảm ngộ liền đã không sai. Ở trong lòng Lục Linh, Lục Ly luôn là người cực thông minh, là thiên tài nghịch thiên, đối với hắn nàng gửi gắm mong đợi rất lớn. Hơn một tháng qua nhiều người có đột phá như vậy, Lục Ly lại không có bất cứ tiến triển nào, nàng tự nhiên khó mà tránh khỏi có chút thất lạc.

Phía ngoài chiến đấu vẫn đang tiếp diễn, Lục Linh lại không chút để ý, Hỏa Báo Vương bị đánh giết chỉ là chuyện sớm hay muộn. Giờ nàng chỉ quan tâm Lục Ly, nàng để đám Quân Hầu Cảnh đỉnh phong vây quanh Lục Ly, lúc này nếu ai dám quấy rầy Lục Ly bế quan, Lục Linh tuyệt đối sẽ chém giết ngay lập tức.

- Ngao!

Một nén hương sau, Hỏa Báo Vương lần nữa phát ra tiếng hét lớn chấn thiên động địa, vang vọng chín tầng trời, hệt như tiếng kêu gào tuyệt vọng trước lúc tử vong.

Bình Luận (0)
Comment