Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi xuất quan, Lục Ly vẫn không chút lười biếng, chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn một ngày lại tiếp tục bế quan tu luyện. Thời gian dành cho hắn vẫn quá ít, từ lúc đi ra Thí Ma Điện đến nay đã sắp qua một năm, hắn chỉ còn lại hơn chín năm, chín năm sau bốn đại thế lực liền sẽ kéo đến Bắc Mạc và Vân Châu, hắn không được cho phép bản thân rảnh rỗi.
Có lẽ chính sự chăm chỉ của đám người Lục Ly đã lây nhiễm cho các đệ tử thiên tài và võ giả trong đại bản doanh. Gần như tất cả võ giả đều liều mạng tu luyện, có mấy tên thiếu gia ăn chơi bị Lục Linh trực tiếp trục xuất ra khỏi Hỏa Ngục. Chẳng qua Lục Linh không thả bọn hắn về lại Vân Châu hay Bắc Mạc mà ném vào trong Thiên Huyễn Thành.
Đối với Lục Linh Lục Ly, Hỏa Ngục quá quan trọng, Lục Linh tuyệt đối không cho phép để lộ bất cứ tin tức gì về nơi này, hai thông đạo Hoang giới đều được phái trọng binh trông giữ, bất kỳ người nào đều không được phép đi ra ngoài.
Một khi tin tức về Hỏa Ngục bị tiết lộ, không chỉ bốn đại thế lực, mà cả tám đại thế lực còn lại cũng sẽ chen chúc kéo đến, tranh đoạt khối bảo địa này.
Lại qua hai tháng, bên ngoài hẻm núi đột nhiên tràn ngập sương trắng nồng nặc, trong sương trắng vang lên một mảnh tiếng hoan hô.
Kha Mang và Kha Lư tiêu tốn mấy tháng, lãng phí số tài liệu giá trị tối thiểu phải hơn ngàn ức Huyền Tinh, cuối cùng đã bố trí ra được một sát trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc.
Đây là một trong mười đại thần trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc, bằng vào sát thần này có thể vây chết được cả Nhân Hoàng Cảnh.
Sau khi mấy đại Nhân Hoàng đi vào thử nghiệm một phen, xác định sát trận này quả thật rất khủng bố, Lục Linh lập tức hạ lệnh tiến đánh địa bàn thú quần gần đó.
Năm tháng trôi qua, đã có một bộ phận trong hơn ngàn Bất Diệt Cảnh được triệu tập vào đây đột phá Quân Hầu Cảnh thành công, hiện tại số lượng Quân Hầu Cảnh trong Hỏa Ngục đã lên tới hơn một ngàn bảy trăm người.
Hơn nữa tùy theo thời gian đẩy dời, dưới sự thúc đẩy của lượng lớn linh tài chồng chất ra, sẽ lại không ngừng có người đột phá Quân Hầu Cảnh. Bây giờ Lục Linh rất tự tin, một lòng muốn chinh phạt toàn bộ Hỏa Ngục.
Dạ Tra dẫn theo một đám trinh sát xuất động trước, sáu đại Nhân Hoàng trừ lưu một người tọa trấn đại bản doanh ra thì đều điều động. Lục Linh đích thân dẫn đội, đám người Kha Mang cũng đi theo, lần này điều tập hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, bắt đầu hành trình chinh phạt Hỏa Ngục.
Mặt đông quần Hỏa Báo có một thú quần khác, đó là một loại quái thú tương tự như Kỳ Lân, toàn thân bốc lửa, có thể phun ra hỏa diễm. chỉ cần thành niên, chiến lực Kỳ Lân thú đều có thể sánh ngang Quân Hầu cảnh, số lượng ít nhất phải đến trăm vạn con, riêng Vương giả lại chỉ có một.
Dạ Tra đặt tên loại quái thú này là Hỏa Kỳ Lân, thủ đoạn tấn công chủ yếu của Hỏa Kỳ Lân là dựa vào hỏa diễm, ngoài ra còn có công kích linh hồn!
Không sai, trong mắt Hỏa Kỳ Lân có thể bắn ra năng lượng kỳ dị, công kích linh hồn võ giả. Cũng may công kích linh hồn của bọn này không tính đặc biệt quá mạnh, bằng không hơn ngàn người qua đó còn không đủ cho Hỏa Kỳ Lân nhét kẽ răng.
Lục Linh để đại quân hạ trại bên ngoài địa bàn Hỏa Kỳ Lân, sau đó sai đám người Kha Mang bố trí huyễn trận và sát trận. Không có huyễn trận và sát trận của Thiên Huyễn Tộc, muốn đánh giết Hỏa Kỳ Lân tổn thất sẽ rất lớn.
Có thể tưởng tượng ra được, mấy vạn con Hỏa Kỳ Lân lao nhanh mà đến, con nào con ấy phun ra hỏa diễm, biến chiến trường biển một mảnh biển lửa, chừng này Quân Hầu Cảnh căn bản không chỗ ẩn núp, tổn thất sẽ rất thảm trọng.
Đám người Kha Mang mang theo rất nhiều tài liệu, dưới sự chỉ dẫn của Lục Linh, cấp tốc bố trí ra rất nhiều huyễn trận trong một tòa sơn mạch địa hình phức tạp.
Sơn mạch được Lục Linh chọn rất không sai, địa hình độc đáo, ngàn núi vạn khe, sau khi được bố trí thêm huyễn trận, địa hình càng trở nên phức tạp. Hơn ngàn người có thể trốn ở bên trong, còn Hỏa Kỳ Lân thì sẽ bị huyễn trận qua mặt, chỉ biết bôn tẩu quanh quẩn phía dưới.
Tổng cộng bố trí ra hơn mười huyễn trận, sau khi bố trí xong Lục Linh vẫn chưa hạ lệnh khai chiến, mà đợi đám người Kha Mang bố trí thêm sát trận. Sát trận này ngay cả Nhân Hoàng đều có thể vây chết, chỉ cần bố trí thành công, bên này hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đối phó Hỏa Kỳ Lân mà không mấy áp lực.
Lúc ở hẻm núi mấy người Kha Mang đã từng bố trí thành công sát trận viễn cổ, lần này xe nhẹ đường quen, tiêu tốn năm ngày liền bố trí ra được.
Vạn sự đại cát, đám người Dạ Tra xuất động, dẫn dụ tới rất nhiều Hỏa Kỳ Lân. Những Hỏa Kỳ Lân kia tiến vào hơn chục huyễn trận, tất cả đều biến thành một đám mù lòa điếc, chỉ biết đảo quanh trong từng hốc núi, hoàn toàn không phát hiện được võ giả giấu mình trên các đỉnh núi.
Quá trình đồ sát diễn ra rất nhẹ nhàng, mới đầu là sáu đại Nhân Hoàng dẫn đội, ra tay chém giết từng mảnh từng mảnh Hỏa Kỳ Lân. Sau đó đợi khi tình hình dần đi vào ổn định, Quân Hầu Cảnh tổ thành từng tiểu đội luân phiên xuất trận, chém giết từng đám Hỏa Kỳ Lân như gặt lúa.
So ra thì đánh giết Hỏa Kỳ Lân còn đơn giản hơn cả đánh giết Hỏa Báo, chỉ là hơi khổ sở một chút. Bởi vì Hỏa Kỳ Lân biết phun lửa, hơn nữa hỏa diễm còn rất lợi hại, chỉ cần sơ ý một chút cả người liền sẽ bị đốt thương.
Trong trận chiến lần này Thần Nông Tộc có tác dụng vô cùng quan trọng, không ngừng có thương viên được đưa về đại bản doanh mới, để cho Thần Nông Tộc phụ trách trị liệu. Không có Thần Nông Tộc, sợ rằng chẳng mấy chốc hơn ngàn Quân Hầu Cảnh đều biến thành thương binh, nằm trong đại bản doanh không cách nào đi ra xuất chiến.
Sát trận khởi động, dụ dỗ mấy trăm Hỏa Kỳ Lân tiến vào, rất nhẹ nhàng liền bị sát trận vây chết. Mấy trăm Hỏa Kỳ Lân kia là tự giết lẫn nhau, chỉ sau mấy canh giờ đã chết sạch.
Thiên Huyễn Tộc lần nữa được đến tán thưởng ghi công từ Lục Linh và mấy đại Nhân Hoàng. Đám người Kha Mang Kha Lư cười không ngậm miệng lại được, trước kia ở Hoang giới Thiên Huyễn Tộc chỉ đứng lót đáy, miễn cưỡng nghiêm thủ địa bàn, thường xuyên bị các tộc quần còn lại bắt nạt. Từ khi đi theo Lục Ly, không ngờ lại có thể tỏa sáng.