Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Theo như tin tức thám báo đưa về, Cơ Mộng Dao có quan hệ mập mờ với thiếu tộc trưởng hai đại thế lực mặt nam kia, làm cho thiếu tộc trưởng hai nhà mê đến thần hồn điên đảo. Chắc là bởi thiếu tộc trưởng hai nhà từ giữa thúc đẩy, mới dẫn đến bốn đại thế lực liên hợp xâm nhập Vân Châu.
- Làm sao có thể?
Nét mặt Lục Ly tràn đầy vẻ khó mà tin tưởng:
- Chỉ hai tên thiếu tộc trưởng thì làm sao có thể ảnh hưởng tới quyết nghị của cao tầng gia tộc? Thế chẳng phải đám trưởng lão của hai hai đại thế lực đều là phế vật?
Thế lực lớn đều có Trưởng Lão Đường, quyết nghị trọng đại không phải có thể nhẹ nhàng quyết định ra được, thậm chí tộc trưởng cũng không có quyền lực lớn đến thế, mà cần phải được đến đồng ý từ đại bộ phận trưởng lão. Cơ Mộng Dao mê hoặc hai tên thiếu tộc trưởng, nhưng đám trưởng lão đâu phải ngu, hái lại vì hai tên thiếu tộc trưởng mà thay đổi sách lược trọng đại của gia tộc.
Hồ Lang cũng nghĩ không thông, mím môi một lúc lâu mới nói:
- Có lẽ là còn có nhân tố nào đó khác, khả năng là bị Luân Hồi Cung U Minh Giáo bắt được nhược điểm rồi uy hiếp?
Lục Ly nghĩ một lát mà cũng không tìm ra được lý do nào khác, thế là bèn dò hỏi:
- Tỷ tỷ nói thế nào?
Trên mặt Hồ Lang chớp qua một tia cung kính, nói:
- Thánh nữ dặn ngươi ở lại đây yên tâm tu luyện, đại quân Vân Châu không có gì đáng sợ, nàng có thể nhẹ nhàng giải quyết. Nàng để ngươi tọa trấn ở Hỏa Ngục, chuyện Vân Châu cứ giao cho chúng ta.
- Vậy các ngươi quay về Vân Châu trước, Mông Thần cũng đi, tới đó phải nghe lệnh tỷ tỷ ta!
Lục Ly phất tay, hắn sắp xung kích tầng Mệnh Luân sau cùng, còn thiếu mỗi mấy ngày. Cộng thêm Mông Thần, lần này Vân Châu có tổng cộng tám tên Nhân Hoàng, không hề yếu thua U Châu chút dò, dù không địch lại, ngăn trở một tháng vẫn không thành vấn đề.
Hồ Lang mang theo Mông Thần Đồ Hận và mấy trăm Quân Hầu Cảnh nhanh chóng rời đi, Lục Ly còn phái cả Dạ Tra đi theo. Đám người kia đi rồi, thần niệm hắn mới quét tới Minh Vũ, thấy Minh Vũ đã đạt đến Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, chẳng qua với tình hình này muốn đột phá Nhân Hoàng vẫn cần một đoạn thời gian.
Tình hình Hỏa Ngục đang rất ổn định, toàn bộ địa bàn Hỏa Kỳ Lân đã công phá xong, linh tài góp nhặt được hơn phân nửa, đều giao hết lại cho Lục Phi Tuyết quản lý.
Lục Linh không ở đây, quyền quản lý linh tài giao về tay Lục Phi Tuyết, giờ Hồ Lang cũng đi, Lục Ly liền để tất cả mọi người nghe theo lệnh từ Lục Phi Tuyết.
Lục Ly còn dặn quân đội trong Hỏa Ngục sau khi thu thập hoàn tất linh tài ở địa bàn Hỏa Kỳ Lân thì ngừng khuếch trương, về hết lại đại bản doanh, chờ đại chiến ở Vân Châu kết thúc rồi tính tiếp.
Sau đó hắn lập tức bế quan, bắt tay ngưng tụ tầng Mệnh Luân sau cùng, Dạ Hổ được giao hộ pháp. Cuối cùng tiêu tốn nguyên suốt nửa tháng mới ngưng tụ xong.
Ông!
Chín tầng Mệnh Luân hiện ra, lại không có chín loại màu sắc khác nhau mà chỉ tán phát mỗi màu bạc, Lục Ly tung người bay vụt lên, cưỡi Mệnh Luân bay ra ngoài hẻm núi.
Hưu!
Mệnh Luân xoay tròn, tốc độ đạt đến cực hạn, chỉ chớp mắt liền đã biến mất khỏi tầm nhìn chúng nhân, tốc độ nhanh đến dọa người.
A...!
Minh Vũ và Dạ Hổ Lục Phi Tuyết đứng bên miệng hẻm núi nhìn Lục Ly tan biến ngay trước mắt, cả đám ngơ ngác nhìn nhau. Lục Phi Tuyết há hốc mồm, nửa ngày sau mới thảng thốt hỏi:
- Tốc độ này của Lục Ly chắc phải nhanh hơn Hồ Lang?
- Tuyệt đối nhanh hơn nhiều!
Dạ Hổ khẳng định nói:
- Trước kia tốc độ Thánh Chủ đã siêu việt Nhân Hoàng sơ kỳ, mặc dù Hồ Lang đột phá đến Nhân Hoàng trung kỳ, nhưng lại không quá giỏi về mặt tốc độ, lúc này tốc độ Thánh Chủ hẳn là đã nhanh hơn Nhân Hoàng trung kỳ.
- Ghê gớm vậy ư?
Lục Phi Tuyết đưa tay che miệng, thần thái cả kinh kia khiến Minh Vũ ở bên cạnh nhìn mà ngất ngây. Lục Phi Tuyết xuất thân đại gia tộc, khí độ vốn đã bất phàm, dung mạo cũng là tuyệt đỉnh, mấy năm nay vết thương trong lòng dần khép lại, khí chất thanh tú thời thiếu nữ trước kia lại trở về, dẫn lên nam nhân động tâm cũng là điều bình thường.
Lục Phi Tuyết vỗ vỗ ngực, nghi ngờ hỏi:
- Không lẽ là Lục Ly cảm ngộ được loại áo nghĩa tốc độ đỉnh cấp nào đó? Bằng không với tu vi Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, làm sao tốc độ có thể nhanh hơn cả Nhân Hoàng trung kỳ được?
- Cái này thì ta không biết.
Điểm này Dạ Hổ cũng nghĩ không thông. Lục Ly đúng là cảm ngộ một loại áo nghĩa tốc độ, nhưng phẩm cấp áo nghĩa kia hẳn là không cao. Vì sao tốc độ Lục Ly nhanh như vậy, sợ rằng chỉ có chính bản thân hắn mới biết.
Hưu!
Lục Ly từ đằng xa bay vụt trở về, chớp mắt liền đã đi đến trước mặt mấy người Lục Phi Tuyết, Lục Ly rất hài lòng với cảnh giới đề thăng, điều này khiến tốc độ và phản ứng của hắn đều gia tăng rõ rệt.
Hắn đảo mắt nhìn về phía Minh Vũ nói:
- Minh Vũ, ta muốn đi Vân Châu một chuyến, ngươi hiệp trợ cô cô ta tọa trấn chỗ này.
Minh Vũ nhướng mày hỏi:
- Hay là ta cùng ngươi đi Vân Châu?
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ngươi vẫn nên ở lại đột phá Nhân Hoàng trước thì hơn, với thực lực của ngươi bây giờ có đi cũng không giúp được gì nhiều. Ngươi không trấn áp được Nhân Hoàng, Quân Hầu Cảnh lại không cần ngươi giết.
Minh Vũ nghĩ nghĩ cảm thấy cũng có lý, liền không nói gì thêm. Lục Ly lại quay sang dặn dò Lục Phi Tuyết:
- Trước khi chúng ta trở về, không được để bất kỳ người nào ra khỏi đại bản doanh, càng không thể đi ra Hỏa Ngục, chờ chúng ta trở lại hẵng tính.
- Cẩn thận chút.
Đứa cháu Lục Ly này lợi hại hơn mình nhiều, Lục Phi Tuyết không quản được hắn, chỉ có thể quan tâm dặn dò.
- Dạ Hổ, đi!
Lục Ly vung tay, mang theo Dạ Hổ rời đi, đồng thời còn đánh thức Tiểu Bạch đang rèn thể trong Man Thần Đỉnh, để nó thu lại Man Thần đỉnh, sau đó lại cáo từ đám người Bạch Hạ Sương Tử Liên Nhi, lúc này mới đi ra Hỏa Ngục.
Trước về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến, bồi Bạch Thu Tuyết trong phòng băng nửa ngày, sau đó hắn mới cùng Dạ Hổ truyền tống đến cửa thông đạo, tiến vào U Châu.