Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chẳng qua dự tính dù Dạ Lạc và Dạ Vũ có mặt cũng sẽ phải đợi sau khi khai yến. Rốt cuộc thân phận có khác, làm sao có thể xuất hiện sớm được?
Thời gian từ từ trôi qua, sau chừng nửa canh giờ, nhân số trong thiền điện đã hơn trăm người, dù thiền điện tương đối lớn song vẫn có vẻ khá là chật chội.
Quản gia Dạ gia mời chúng nhân đến chủ điện, Lục Ly nghĩ nhiều người thế này, chỉ cần hắn đê điệu chắc không ai chú ý tới, liền cũng không kháng cự mà đi theo chúng nhân tiến đến chủ điện.
Chủ điện đặt ở ven hồ, bốn phía không có vách đá, chỉ được mấy cột trụ to lớn chống đỡ. Các mặt có lụa mỏng che khuất, gió mát thổi nhè nhẹ, cành liễu phất phơ, hương hoa say lòng người, là một địa điểm tổ chức yến hội không sai.
Dạ Vinh rốt cục cũng xuất hiện, hắn có phần tương tự Dạ Lạc, anh tuấn tiêu sái, khí độ bất phàm. Đương nhiên so với Dạ Lạc thì vẫn có chút chênh lệch, dù sao đó cũng là thiếu tộc trưởng Dạ gia, khí thế nhiều năm dưỡng thành, Dạ Vinh tự nhiên so không bằng.
Lục Ly liếc mắt nhìn mấy lượt, phát hiện mười mấy công tử tiểu thư trẻ tuổi mặc cẩm bào đứng bên người Dạ Vinh, đoán chắc là con em của các đại gia tộc, bằng không làm gì có tư cách đứng chung một chỗ với Dạ Vinh.
Cổ Mẫn và Lục Ly được bố trí đứng ở trong góc, còn không phải hàng thứ nhất. Hết cách rồi, trong này con em gia tộc lục phẩm chiếm đến quá nửa, còn có mười mấy con em gia tộc thất phẩm, vị trí của Cổ Mẫn và Lục Ly đã tính là tương đối không sai.
Lục Ly cũng không mấy để ý, hôm nay hắn đến dự tiệc chỉ là muốn xem xem có cơ hội gặp mặt Dạ Lạc hay không, những chuyện còn lại hắn đều không quá để tâm.
- Khai yến...
Dạ Vinh ngồi ở chủ vị, vung tay lên, thị nữ và hạ nhân nối đuôi nhau tiến vào, dâng lên cao lương mỹ vị, một số người lại không khỏi nhíu mày.
Bởi vì hôm nay Dạ Vinh nói Dạ Lạc và Dạ Vũ sẽ đến, bởi thế mới hấp dẫn rất nhiều người đến đây, giờ lại chẳng thấy người đâu, Dạ Vinh lại đã khai yến? Chẳng lẽ là đùa bọn hắn?
Lục Ly cũng có chút thất vọng, thật ra hắn rất không thích loại yến hội như thế này, trong đầu thậm chí đã có ý nghĩ lẳng lặng rời đi.
Dạ Vinh nhìn ra rất nhiều người bất mãn, bèn nâng chén nói:
- Thiếu tộc trưởng và Vũ muội vốn là đáp ứng tới dự, chỉ là vừa rồi bị Mộng Điềm tiểu thư phái người mời, thế nên... thật xin lỗi. Đương nhiên, không chừng thiếu tộc trưởng xã giao bên đó một lát liền qua đây cũng nên. Yến hội của Mộng Điềm tiểu thư tổ chức ở Đăng Tiên Các ngay gần đây, mọi người vừa dùng yến vừa chịu khó đợi vậy.
- Mộng Điềm tiểu thư!
Tròng mắt vô số công tử bất giác nóng rực lên, đảo mắt nhìn về hướng tây sát bên cạnh. Đăng Tiên Các cũng tọa lạc bên hồ này, chẳng qua đó là tửu lâu đỉnh cấp nhất Vạn Phật Thành, hẳn lúc này người có thể tiến vào Đăng Tiên Các đều là công tử tiểu thư hào môn đỉnh cấp.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười lạnh, Cơ Mộng Điềm quả nhiên đi ra, chỉ không biết nàng có đột phá Nhân Hoàng không? Nghe vậy trong lòng hắn lại yên tâm phần nào, ở trong tiểu chiến trường Cơ Mộng Điềm và Dạ Lạc kết oán rất sâu, chắc hẳn Dạ Lạc ngồi ở bên kia một lát liền sẽ tới đây.
- Chư vị, mời rượu!
Dạ Vinh nâng chén cười nói:
- Lần này mời chư vị tới, là vì giới thiệu Kiếm Trủng mà Thiên Địa Trủng chúng ta sẽ mở vào nửa năm sau, lúc đó sẽ có không ít thần binh lợi khí được khai quật. Nếu chư vị hứng thú, có thể tới Thiên Địa Thành dạo chơi một phen, Dạ Vinh tất sẽ hoan nghênh. Không dối gạt chư vị, lần này thậm chí sẽ có bán Thần khí được đấu giá, đây chính là cơ hội trăm năm khó gặp.
Dạ Vinh thao thao bất tuyệt một phen, Lục Ly dần hiểu ra được dụng ý Dạ Vinh tổ chức yến hội. Trước kia hắn từng nghe nói Thiên Địa Trủng luyện khí vang danh Trung Châu, có một nửa số bán Thánh khí ở Trung Châu là do Thiên Địa Trủng sản xuất.
Hoa!
Đại điện lập tức náo nhiệt lên, bán Thần khí đều lấy ra đấu giá, quy cách Kiếm Trủng lần này rất cao. Lục Ly không để ý bán Thần khí, chỉ là nghi hoặc Thiên Địa Trủng đều cầm bán Thần khí ra bán, thế mà Dạ Lạc lại không có tư cách đeo một kiện bán Thánh khí nào?
Các công tử tiểu thư trong đại điện dồn dập đặt câu hỏi, bầu không khí bỗng chốc náo nhiệt dị thường, Lục Ly nghe một lát lại mất đi hứng thú, cảm giác ở đây một ngày mà cứ như một năm.
Rượu quá nửa tuần, Dạ Lạc và Dạ Vũ lại vẫn chưa thấy xuất hiện, điều này khiến rất nhiều người khó tránh khỏi có chút thất vọng.
Lần này bọn họ đến đây là để tận mắt chiêm ngưỡng phong thái thiếu tộc trưởng và đệ nhất tiểu thư Dạ gia, bình thường bọn họ làm gì có cơ hội chạm mặt với nhân vật như thế.
Sa sa sa!
Mấy nén hương sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, tiếp đó là tiếng quản gia Dạ gia vọng lại, khiến chúng nhân toàn trường không khỏi hưng phấn:
- Thiếu tộc trưởng và Vũ tiểu thư đến.
Dạ Lạc và Dạ Vũ rốt cục cũng tới.
Dạ Lạc một thân áo bào trắng như tuyết, trên mặt hiện lên ý cười như gió xuân, bộ dạng văn nhã tuyệt thế.
Một đoạn thời gian không gặp, khí độ hắn càng hơn trước, rất nhiều tiểu thư trong đại điện lập tức lộ vẻ mê say, cũng không biết là thật bị mê hoặc hay là cố ý giả bộ đi ra.
Đứng bên cạnh Dạ Lạc là một nữ tử tuyệt sắc, dung mạo và khí chất so với Lục Linh thì vẫn kém chút. Được cái trên thân quý khí phi phàm, mang đến cho người cảm giác như là Phượng Hoàng trên trời cao, như là ngôi sao giữa trời đêm, chói sáng lóa mắt.
Vị này là em gái ruột của Dạ Lạc, Dạ Vũ, đệ nhất tiểu thư Dạ gia, yêu ai yêu cả đường đi Lục Ly cảm thấy Dạ Vũ tiểu thư này cũng không sai.
Thiếu tộc trưởng và đệ nhất tiểu thư Dạ gia xuất hiện, toàn trường lập tức đứng dậy đón chào, Lục Ly không dám có biểu hiện gì khác thường, cũng học theo Cổ Mẫn đi tới chỗ Dạ Lạc.
Ánh mắt Dạ Vinh lại chớp qua một tia u ám, Dạ Lạc xuất hiện ở đâu thường thường đều là trung tâm của nơi đó, mọi ánh mắt đều sẽ bị hút tới.