Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Hiện trường huyên náo suốt tận nửa nén hương, bởi vì chỉ còn lại hai loại linh quả, cách trời tối còn đến một canh giờ, Tru Tà cũng không vội, càng không có ý thúc giục Nhân Hoàng Tất gia tăng giá.
Đám người Tru Tà rõ ràng thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly, lại đều đều mà không thấy, người Đại Phật Tự không quản Bàn Nhược, điều này khiến Lục Ly không khỏi hơi có chút nghi hoặc.
Theo lý mà nói địa vị Bàn Nhược ở Đại Phật Tự hẳn phải rất cao, vì sao ở bên một người xa lạ mà không ai để ý tới? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ Lục Ly tổn hại Bàn Nhược?
Nhân Hoàng Tất gia hung hăng trừng nhìn Cổ Mẫn, tựa hồ muốn hắn phải từ bỏ. Cổ Mẫn là phượng nộ của Lục Linh, hết thảy đều nghe theo lệnh từ Lục Ly, lúc này há lại sẽ có cố kỵ?
Nhân Hoàng Tất gia trầm tư một lát, sau đó nói:
- Tru Tà đại sư, ta hoài nghi người này không có đủ mười một ức Tử Huyền Tinh, ta yêu cầu các ngươi phái người giám định.
Đây là điều rất bình thường, hội đấu giá nào cũng sẽ có. Nếu là Dạ Lạc, dù có hô ra năm mươi ức, những người khác đều sẽ không hoài nghi, dám chắc Dạ Lạc nhất định có thể móc ra năm mươi ức.
Nhưng Cổ Mẫn thì khác, Cổ gia quá nhỏ, gia tộc ngũ phẩm làm sao có thể cầm ra được nhiều Huyền Tinh đến vậy? Rất nhiều người cũng hoài nghi, sợ Cổ Mẫn cố ý làm bậy.
Tru Tà nhìn xuống một tên hòa thượng lông mày trắng ở dưới đài, hòa thượng lông mày trắng đi tới chỗ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn liền dẫn hắn tiến vào nhã các.
Lục Ly đặt hai chiếc Không Gian Giới Chỉ sớm được chuẩn bị sẵn lên bàn, hòa thượng lông mày trắng kia cầm lên, thần niệm quét qua, sau đó đi ra nói:
- Lần kêu giá này hữu hiệu.
Hoa!
Mặt nam lần nữa rộ lên tiếng ồn ào, xem ra lần này Cổ gia đã triệt để nổi danh. Chí ít một gia tộc ngũ phẩm cỏn con lại có được nhiều Tử Huyền Tinh như vậy, còn dám khiêu hấn với một gia tộc thất phẩm, đây chính là tin động trời.
Tròng mắt Nhân Hoàng Tất gia thoáng lấp lánh, rất nhanh liền cắn răng nói:
- Ta lại thêm một ngàn vạn!
Lần này đến lượt Lục Ly hoài nghi, gia tộc thất phẩm quả thực rất giàu có, nếu gia tộc như thế tồn tại suốt mấy ngàn năm, mười mấy ức Tử Huyền Tinh không phải là không có.
Nhưng lúc trước Nhân Hoàng Tất gia hô lên bốn năm ức Tử Huyền Tinh đã cảm thấy có chút miễn cưỡng, giờ đây làm sao còn có thể hô giá cao như vậy.
Song Lục Ly vẫn không để người Đại Phật Tự lập tức đi kiểm tra, mà quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn đi ra, không chút do dự tiếp tục kêu giá:
- Mười hai ức!
Lần này Nhân Hoàng Tất gia cũng không ngập ngừng, lập tức đáp trả:
- Tiếp tục thêm một ngàn vạn!
Cổ Mẫn quay đầu, Lục Ly khẽ gật đầu, Cổ Mẫn lại kêu:
- Mười bốn ức!
Lúc này trên người Lục Ly có mười sáu ức, nếu người Tất gia đã muốn chết gánh đến cùng, hắn không còn lựa chọn nào khác, cũng phải liều, trước hét mười sáu ức rồi tính.
Trước nay Lục Ly luôn không quá coi trọng Huyền Tinh, với hắn đó là vật ngoài thân, tính mạng Bạch Thu Tuyết mới là điều quan trọng nhất. Dù có bắt hắn cầm toàn bộ tài phú đi đổi, mí mắt hắn cũng sẽ không nháy lấy một lần.
Bởi thế hắn tuyệt đối không sợ kêu giá, hắn muốn khiến cho Nhân Hoàng Tất gia, khiến đối phương không dám tiếp tục kêu, hoặc là không có nhiều Huyền Tinh như vậy để tiếp tục kêu.
- Mười lăm ức!
Nhân Hoàng Tất gia tựa hồ bị chọc giận, thình lình đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Ta ra mười lắm ức!